Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đại Sư Huynh Bị Bất Công Đã Tái Sinh

Chương 4

« Chương TrướcChương Tiếp »
Thế là liền hẹn ước sau khi bọn họ đều đã Kết Đan thành công thì sẽ ký khế ước. Ninh Sương Phong kết đan sau Cố Nghiên, lúc gã thành công kết được Kim Đan thì Cố Nghiên đã gieo giống trồng hoa Hỏa Diễm này rồi. Đợi đến khi hoa Hỏa Diễm nở đầy khắp núi đồi Tiểu Thương Sơn, thì Ninh Sương Phong lại tới đây từ hôn trong khi Cố Nghiên chẳng nghe được một chút phong thanh nào.

Thái độ của gã vô cùng kiên quyết nói: “Chuyện của chúng ta là trưởng bối hai nhà định ra, trước đây ta chưa gặp được người trong lòng, nên cảm thấy sống cùng một đời với ngươi cũng được, bây giờ tâm của ta đã có nơi muốn về, lại không muốn làm chuyện gì có lỗi với đối phương, bởi vậy mới cố ý tới đây để từ hôn.”

Tâm trạng Cố Nghiên phức tạp: “Ninh bá phụ nói thế nào?”

Mối hôn sự này là trưởng bối của hai nhà đề nghị, ngày ký khế ước cũng đã được định vào nửa sáng sau, thϊếp mời sớm đã như bông tuyết mà phát ra ngoài rồi.

Ninh Sương Phong muốn tùy ý bội ước, Ninh bá phụ sẽ không mặc kệ.

Ninh Sương Phong cười như không cười nói: “Ta biết chắc là ngươi sẽ lấy cha ta ra để chèn ép ta, nên từ rất lâu trước đây, ta đã giao dịch với cha ta rồi, chỉ cần lần này ta kết thành Cửu chuyển Kim Đan thì cha ta sẽ không ngăn cản ta từ hôn với ngươi.”

Phẩm chất của Kim Đan chia làm mười cấp, Kim Đan có phẩm chất càng cao thì càng tốt, sau này cũng sẽ có tiền đồ vô lượng. Khi Ninh Sương Phong kết thành Cửu chuyển Kim Đan, y còn cố ý chuẩn bị một phần lễ vật rất long trọng.

Lúc này nghe Ninh Sương Phong nhắc tới, trong lòng cảm thấy hơi mỉa mai.

“...Cũng có nghĩa là, ít nhất là ngươi đã thích người khác vào nửa năm trước rồi sao?”

Kết thành Cửu chuyển Kim Đan cũng không dễ dàng gì, vì lần kết đan này của Ninh Sương Phong mà Ninh gia đã chuẩn bị tỉ mỉ hơn nửa năm.

Bọn họ đã sớm có ý định từ hôn, nhưng không một ai nói với y.

Trơ mắt nhìn những linh thực, đan dược mà y đã bôn ba khắp nơi để lấy về cho Ninh Sương Phong sử dụng khi kết đan, trơ mắt nhìn y vui vẻ mong chờ đến ngày ký khế ước với Ninh Sương Phong, trơ mắt nhìn y gửi từng trương lại từng trương thϊếp mời của hai người đi ra ngoài.

Đợi tới khi Ninh Sương Phong kết đan thành công, mới tới nói từ hôn với y.

Bọn họ là muốn khiến cho y mất hết mặt mũi trước mặt mọi người sao?!

Cố Nghiên đột nhiên cảm thấy thật phẫn nộ, tình cảm mấy chục năm của y và Ninh Sương Phong, dãi nắng dầm mưa, biết bao lần cùng dắt dìu nhau đi ra ngoài khi cả người toàn là máu! Y coi Ninh bá phụ như sư như phụ, chưa bao giờ dám thất lễ, bọn họ đã muốn từ hôn thì cứ từ hôn, tại sao lại không nói ra chuyện này sớm hơn.

Mà lại muốn làm cho y mất sạch thể diện như thế này chứ.

Bị người khác nói ra nói vào sau lưng?!

Thấy y thay đổi sắc mặt, Ninh Sương Phong lộ ra vẻ mất kiên nhẫn: “Cố Nghiên, ngươi không cần giả vờ giả vịt trước mặt ta đâu, chuyện Ninh gia muốn từ hôn cha ta đã nói qua với sư phụ ngươi rồi, ta không tin là sư phụ của ngươi chưa từng nhắc tới với ngươi?

Ngươi biết rõ là trong lòng ta đã có chốn về, sẽ không ký khế ước với ngươi, vậy mà ngươi còn tung hô chuyện chúng ta sắp ký khế ước cho mọi người đều biết, hại ta bị người khác chỉ chỉ trỏ trỏ, bản thân ngươi không có liêm sỉ, còn muốn ta tự mình tới Tiểu Thương Sơn trở mặt với ngươi, mới hủy được hôn sự của chúng ta sao?!”

“Ta không so đo với ngươi đã là ta rộng lượng rồi!”

Ninh Sương Phong rất tức giận, sầm mặt vung tay áo: “Ta cảnh cáo ngươi, sau này đừng lấy chuyện chúng ta từng định thân ra để quấn riết không buông nữa.”

Gã nhìn Cố Nghiên vừa đi ra từ linh điền, trên người chỉ mặc đoản sam vải thô màu trắng, cả người còn dính bùn đất đen sì, không hề che giấu sự chán ghét ở trong mắt: “Ngươi nhìn dáng vẻ bây giờ của ngươi đi, có khác gì mấy tên nông phu bẩn thỉu chỉ biết trồng trọt nuôi người nhà không?! Đến nửa sợi tóc ngươi cũng không bằng người trong lòng ta!”

Nói rồi vội vàng quay người bỏ đi, như là sợ y không cam lòng sẽ cản lại.

Cố Nghiên không cản.

Trên thực tế, trong lòng y chỉ cảm thấy vô cùng phức tạp khi Ninh Sương Phong vội vã tới bỏ lại hai câu rồi lại đột nhiên rời đi.

Chua cay ngọt đắng trộn lẫn vào nhau không biết là tư vị gì.

Y đã từng nghĩ là tính tình của mình và Ninh Sương Phong hợp nhau, tâm ý tương thông, dù sao thì hai người cũng đã cùng nhau đi qua nhiều mưa gió như vậy rồi.

Cho dù sau này Tiên đồ có thong thả, thì bọn họ cũng có thể nắm tay nhau đi tiếp.

Nhưng không biết từ khi nào...

Cố Nghiên y ở trong lòng Ninh Sương Phong, lại là một người không biết liêm sỉ, mặt dày mày dạn?

Lại còn không khác gì một nông phu chỉ biết làm ruộng nuôi người nhà.

Nông phu làm ruộng nuôi người nhà là sai sao? Y tự tay chăm sóc linh điền, muốn trồng hoa Hỏa Diễm đầy núi vào ngày ký khế ước của mình là sai sao?
« Chương TrướcChương Tiếp »