Chương 1: Phục Hy viện nhân tài xuất hiện lớp lớp

Hạ Trường Sinh ngay từ đầu không được gọi là Hạ Trường Sinh mà được đặt tên là Hạ Vân, là con trai độc nhất của phú thương Cù Châu.

Thân thể mẫu thân y không tốt, y lại là đứa trẻ chưa được đủ tháng đã bị sinh ra. Nghe nói bởi vì sinh non nên thời điểm y mới hạ sinh vô cùng nhỏ gầy, nhìn thoáng qua cái đầu vô cùng lớn. Vị mẫu thân thiếu tâm nhãn của y còn hy vọng thể tích cái đầu của y có thể chia cho thân thể một nửa cho nên muốn đặt tên cho y là Hạ Quân. Người cha keo kiệt bủn xỉn của y cảm thấy mấy chữ ấy không tốt, chữ ấy có ý tứ muốn công bằng mà người làm buôn bán như nhà bọn họ ngàn vạn lần không thể chú trọng công bằng, cho nên Hạ Quân đổi thành Hạ Vân.

Bà mụ đỡ đẻ không phải lần đầu tiên nhìn thấy đứa trẻ sinh non, nàng tiên đoán Hạ Vân hẳn sống không tới một tuổi.

Hạ phu nhân nghe vậy thì khóc tới kinh thiên động địa, dọa tới Hạ Vân vốn dĩ đang khóc sợ không dám khóc nữa.

Từ đó Hạ Vân trở thành một đứa trẻ con vô cùng an tĩnh. Xác thật là thân thể y không tốt nhưng mà Hạ lão gia rất giàu có, vì thế, Hạ lão gia mời rất nhiều đại phu có tiếng thay phiên chăm sóc Hạ Vân, kéo dài cái mệnh tàn này của y. Dưới sự chăm sóc của sáu vị đại phu, cố qua một năm, thành công nghênh đón sinh thần năm thứ hai.

Vừa mới qua lễ sinh thần năm thứ hai, Hạ Vân tựa hồ như có được chút khí vận, thân thể y khá hơn nhiều. Y lớn lên từng chút một, nhưng mà vẫn không hề thoát khỏi cảnh bệnh tật quấn thân, rất nhiều lần vòng qua vòng lại ở quỷ môn quan.

Vì Hạ Vân mà hai vị thân sinh đã cầu thần y hết bắc tới nam, thậm chí đi cầu thần bái phật.

“Đứa nhỏ này giáng thế ngoài ý muốn, bên địa phủ không có chuẩn bị mệnh cách tốt cho nó cho nên nó không thuộc về nhân gian này.”

Bà cốt thu tiền, ngồi ở nhà họ Hạ truyền lại tiên ý nàng nhìn thấy:

“Đầu trâu mặt ngựa dưới địa phủ sẽ không ngừng triệu hoán hồn phách của nó, nó vẫn sẽ luôn sinh bệnh, sẽ sớm rời khỏi thế gian này. Hai vị vẫn là nhân lúc còn sớm từ bỏ đứa trẻ này mà kiếm một đứa khác đi.”

“Ta đánh chết cái đồ dùng tà thuật mê hoặc người khác như bà!!”

Hạ lão gia nhìn thấy đứa con trai độc nhất của mình chịu ủy khuất thì nắm lấy cây gậy ở một bên lập tức đuổi theo bà cốt kia ra ngoài cửa.