Chương 11

Cậu phỏng đoán tình cảm giữa nguyên chủ và Hoắc Chiết Hàn rất bình thường, có thể là "Cô bé lọ lem" gả vào hào môn, bằng không số dư không thể keo kiệt như vậy.

Từ mặt khác mà nói, ngược lại là một chuyện tốt, tiết kiệm được một ít gánh nặng đạo đức, nếu nguyên chủ và Hoắc Chiết Hàn tình cảm sâu đậm anh anh em em, Chung Luật đi đâu bồi thường người yêu cho người ta.

Cậu là Chung Luật không phải Chung Lộ, một khắc cậu tỉnh lại kia, Chung Luật hi vọng phân rõ ràng một chút với quá khứ và nhà họ Hoắc, ly hôn ít cãi cọ.

Trong tay cậu có năm ngàn đồng, không cách nào phối trí trang bị eSport giống với kiếp trước.

Thời gian chính là tiền tài, cậu ở độ tuổi 24 tuổi không thể giống như quá khứ từ đồng nát sắt vụn luyện lên, cậu phải lập tức, lập tức, phối trí toàn bộ trang bị thích hợp với cậu nhất, tâm không tạp niệm huấn luyện.

Giống như trở lại cục diện giật gấu vá vai kiếp trước, Chung Luật nhìn chằm chằm wechat một phút, mở hộp thoại của Hoắc Chiết Hàn.

Tình thế mạnh hơn người, Chung Luật thu hồi lời sẽ lập tức cắt đứt với nhà họ Hoắc.

Mẹ kế hào môn muốn dùng chút đồ trong nhà Tổng giám đốc Hoắc hẳn là không quá đáng chứ?

Không không không... lỗ tai Chung Luật nóng lên, xấu hổ đến mức ngón chân úp xuống đất, không phải muốn, mà là mượn chút... mượn!

Chờ cậu kiếm được tiền sẽ trả lại gấp đôi cho Hoắc Chiết Hàn.

Còn nữa, Hoắc Chiết Hàn ngừng tiền tiêu vặt của Hoắc Dụ lại, thế thì cậu bên này sẽ phải trả nhiều tiền hơn, chuẩn bị thưởng cho Hoắc Dụ.

Lời nói khó có thể mở miệng xuất ra, Chung Luật cong chân lên, cằm trắng nõn chống ở trên đầu gối, xóa xóa giảm bớt, sửa lại sửa.

Trước tiên dò xét thái độ của Hoắc Chiết Hàn một chút.

Năm phút sau.

- Chung Luật: Anh đang bận à?

Đợi một phút như cả năm, Chung Luật lại nghẹn ra một câu:

- Có chuyện muốn nói với anh.

- Về chuyện gia đình.

Trên đỉnh hộp thoại trở thành [đối phương đang nhập]

Chung Luật trừng to mắt, nín thở nhìn chằm chằm.

Không giống như cậu do do dự dự, đối phương gọn gàng lưu loát.

Hoắc Chiết Hàn: Gửi email.

"......"

Chung Luật ném di động.

Đây là chồng chồng plastic gì vậy!

Hoắc Dụ nằm trên sô pha đối diện chơi game, âm thanh trò chơi đánh đánh gϊếŧ gϊếŧ mở đến mức lớn nhất, nhân vật trò chơi không ngừng phát ra tiếng kêu rên, kỹ thuật nát bét.

Suy nghĩ của Chung Luật bị cắt đứt, bình sinh không thể chấp nhận được gà mờ, thở dài: "Không ai dạy cậu giấu dốt sao?"

Hoắc Dụ: "Có ý gì?”

Chung Luật: "Đánh gà như vậy phiền đeo tai nghe vào.”

Hoắc Dụ đỏ mặt: "Anh chưa từng chơi thì biết cái rắm, anh được thì lên, chết càng khó coi!”

Chung Luật nhếch khóe miệng.

Hoắc Dụ bị "khinh thường" chọc giận, cả ngày tức giận chạy trái chạy phải, bỗng nhiên tìm được chỗ phát tiết, ném điện thoại di động lên người cậu: "Anh tới.”

Chung Luật: "Vậy không được, xem cậu chơi game đòi mạng, xem tôi chơi game đòi tiền.”

Hoắc Dụ Ly tức giận, ném gối ôm phía sau qua, đánh bay bát mì xào trước mặt Chung Luật, làm đổ lên sô pha.

Hoắc Dụ tức giận đến đỏ bừng mặt: "Anh đánh! Anh đánh cho tôi!”

Chung Luật nhìn bữa tối rơi đầy đất, ngẫm lại số dư trong túi, nhéo nhéo ngón tay.

“Đánh ai? Đánh cậu sao?”

*

Hoắc Chiết Hàn bận rộn xong công việc, nhìn thoáng qua thời gian, phát hiện trên màn hình hiện ra một cái nhắc nhở --

Có người đang cố gắng khởi động máy tính trong phòng làm việc.

Hoắc Chiết Hàn trượt tin nhắn, mở camera từ xa trong nhà.

Hoắc Dụ được nuôi ở bên cạnh bà nội từ khi còn nhỏ, con trai lớn cháu trai lớn, bị chiều hư, Hoắc Chiết Hàn thật sự không nhịn được, nghỉ hè này kéo người tới giáo dục.

Nhưng công việc của anh quá bận rộn, không có thời gian, Hoắc Dụ lại không nghe những người khác quản giáo, Hoắc Chiết Hàn dứt khoát tìm cho cậu một "mẹ kế". Anh chọn lựa một hồi, xét thấy Hoắc Dụ đã hơn một mét tám, cao lớn khỏe mạnh, cuối cùng chọn một vị trong lĩnh vực tâm lý học giáo dục, bỏ ra một số tiền lớn mời ký hiệp nghị kết hôn.