Chương 20

Không có bản đồ, nhưng cậu rõ như lòng bàn tay đối với toàn bộ trận đá mê cung, biết vị trí mình đứng, biết đường vòng như thế nào có thể bọc đánh phía sau, đứng ở góc độ nào xạ kích có thể vừa vặn trúng mục tiêu.

Đây là thiên đường của Abandon, không bao giờ lãng phí một viên đạn.

Điện Phong Phiến khô khan nói: "Thao tác này ăn cơm thật, nào, tôi ăn mì ăn liền.”

Trong kênh liên lạc của đội truyền đến âm thanh xé vỏ gói mì.

Chung Luật một bên phục kích, một bên đánh chữ trong hộp chat:

[Mỉm cười]

[Trả lại phát súng này cho Abandon, thấy hắn trốn một chút.]

[Xin chào tất cả bạn bè trong phòng trực tiếp, tìm kiếm ID Lộ Lộ, hãy đến xem tôi phát sóng trực tiếp vào tuần tới.]

[Kỹ thuật tốt hơn Điện Phong Phiến.]

Không phải là cọ lưu lượng fa và anti fan của ABANDON sao? Không nghĩ tới sẽ bị lật thuyền chứ?

Một lát sau, có lẽ là Điện Phong Phiến ăn xong đồ ăn, cũng có thể là bị màn đạn nhắc nhở, mới biết được bị lợi dụng dẫn đường cho người ta quảng cáo, nhất thời nổi giận: "Mở treo! Tuyệt đối là mở treo! Một bên đánh chữ một bên thu đầu người, không mở treo tao mang họ mày, dám quảng cáo tới trên đầu ông nội mày luôn à!”

Chung Luật quét sạch quân địch cuối cùng của trận đá, nhanh chóng đánh chữ, Điện Phong Phiến còn chưa mắng xong, trong khung chat đã có đáp lại.

[Lộ Lộ ở phòng phát sóng trực tiếp, xem tôi có mở hay không.]

[Đừng theo họ tôi, con trai ngốc nghếch đủ nhiều rồi.]

Một giây sau, ID của Điện Phong Phiến biến đen, rời khỏi trò chơi.

Không chịu nổi! Cứ cứng rắn cọ! Cứng rắn quảng cáo!

Điện Phong Phiến tức giận đến quên cả sống, hắn không biết xấu hổ cọ nhiệt độ đã quen, vậy mà gặp phải người cứng rắn hơn hắn!

Khi hắn rời khỏi vị trí xem cuộc chiến, nhân khí trong phòng phát sóng trực tiếp giảm đi một mảng lớn, vừa nghĩ tới những người này có thể đi tìm kiếm phòng phát sóng trực tiếp của Lộ, Điện Phong Phiến quả thực nôn ra máu không có chỗ phát tiết.

Khi Chung Luật nhìn thấy ID Điện Phong Phiến, cậu dùng điện thoại di động đăng ký phát sóng trực tiếp Đa Dữu.

Cậu gửi một cái động thái: Không phải có người nói không có cách nào vừa chơi game vừa đánh chữ sao? Người dẫn chương trình chỉ có thể dựa vào miệng để nói chuyện à?

Rất nhanh đã nhận được hồi âm.

[Thật hiên ngang, yêu.]

[Thích xem một số hình ảnh người dẫn chương trình không biết xấu hổ bị cưỡi lên mặt.]

[Đã sớm thấy Điện Phong Phiến ngứa mắt, biết rõ Abandon bây giờ là một đứa trẻ còn đi bắt nạt cậu ta, may mà người ta không so đo.]

[Đi đêm lắm có ngày gặp ma.]

[Tôi nhớ đến Khí Thần cà khịa đám antifan, loại người như Điện Phong Phiến năm đó rắm cũng không dám thả một cái.]

[Nhớ nhung+1, Lộ Lộ có chút giống với Khí Thần.]

Chung Luật lướt di động, nhìn số lượng chú ý chậm rãi tăng lên, lộ ra một chút ý cười thoải mái.

Điều kiện khách quan không cho phép, nếu không hôm nay sẽ phát sóng trực tiếp hiệu quả tốt nhất.

Sáu giờ rưỡi, vị trí bên cạnh Chung Luật vẫn có một người ngồi như cũ.

Diệp Tiện Vân tựa hồ là tan tầm tới đây, lưng đeo một cái ba lô, mới vừa ngồi xuống ghế điện thoại di động đã vang lên, hắn nhìn thoáng qua Chung Luật, thấy cậu chuyên chú đeo tai nghe chơi game, ngay cả ánh mắt cũng không cho hắn một cái, vì thế nhận điện thoại.

"Alo, mẹ, không phải đã chuyển phí sinh hoạt tháng này về rồi sao?" Thần sắc Diệp Tiện Vân lãnh đạm một chút, nhỏ giọng nói.

Giọng mẹ Diệp có chút cay nghiệt: "Mẹ không có việc gì không thể gọi điện thoại cho con? Con làm anh trai không nhớ tới em trai, em trai con nhớ con.”

Đầu bên kia điện thoại đổi người, giọng nam sinh khàn khàn, gấp không chờ nổi kêu anh trai.

“Cô giáo nói nghỉ hè không thể học thêm, muốn chúng em mua máy tính bảng thống nhất lên mạng tham gia khóa học.”

Diệp Tiện Vân nhẹ giọng nói: "Ngày mai anh sẽ gửi máy tính bảng về cho em.”