Chương 21: Tiền đúng là thứ khiến lòng người vặn vẹo

[Nhìn đi, mình đã nói rồi mà, mình nắm rõ nội dung cốt truyện như lòng bàn tay, không có bất kỳ nhân vật nào có thể tránh khỏi pháp nhãn của mình!]

Lâu Nguyệt Tuyệt ngơ ngác, nhìn nhau với Lâu Thính Tứ.

Thật sự.

Lời cô nói... toàn bộ đều là thật!

Người phụ nữ mặc một bộ trang phục cao cấp được đặt riêng, bên trên đều bị rượu vang dính vào, đã hoàn toàn không giặt ra nữa.

Bình thường lễ phục dạ hội chỉ mặc một lần thì không mặc lại nữa, vì vậy nhiều bộ đều là đồ mới.

Mới mặc vào người, tiệc mừng thọ còn chưa bắt đầu đã bị phá hỏng.

Người phụ nữ bị hắt nước tức giận đến mức cổ họng cũng nát: "Một nhân viên phục vụ như cô không làm tròn bổn phận công việc thì thôi, cô vậy mà còn dám đánh tôi?"

Hạ Tuyết Thuần không phục: "Rõ ràng là cô đánh tôi trước! Dựa vào đâu tôi không thể đánh trả? Chẳng lẽ cô có tiền thì có thể chà đạp tôn nghiêm của người khác sao?"

Kiều Sở Sở lạnh nhạt nhìn cô ta.

Nữ chính của thế giới này chính là như vậy, cô ta xem tôn nghiêm của mình lớn như trời, nhưng tôn nghiêm của người khác thì cô ta lại thích nghiền ép dưới chân.

Ví dụ như...

Anh trai của cô.

Đôi mắt Kiều Sở Sở u ám, nghĩ tới kết cục của các anh trai trong tương lai, rõ ràng đều là vì nữ chính mà thân bại danh liệt, nữ chính lại thanh cao bình luận: "Tiền đúng là thứ khiến lòng người vặn vẹo."

Đánh giá xong, cô ta quay đầu lên Rolls-Royce của nam chính.

Kiều Sở Sở lấy lại tinh thần, phì cười một tiếng.

Thật ra cô luôn không thích nữ chính.

Nhưng bởi vì cô là nhân vật giai đoạn trước, sau khi cô chết thì nữ chính mới xuất hiện, vì vậy cô và nữ chính không xuất hiện đồng thời với nhau.

Bây giờ đã có.

Không phải chữ viết, mà là có thể nhìn thấy vẻ mặt thanh cao kiêu ngạo của người này một cách chân thật.

Thật sự là càng nhìn càng khó chịu.

Khách khứa bên cạnh bu lại, ai cũng lịch sự nên không dùng điện thoại quay lại, nhưng đều không có ai tham gia, đều rất kiêng kỵ hình tượng của mình, không dám làm bừa.

Cho nên đều là cô gái rượu vang đơn phương bị đánh.

Bởi vì từ nhỏ đến lớn Hạ Tuyết Thuần đều làm việc, vì vậy giải quyết một người phụ nữ sống an nhàn rất đơn giản.

Cô ta đè người phụ nữ dưới người la hét: "Tôi có thể xin lỗi cô, nhưng cô không thể đánh mặt tôi!"

Người phụ nữ thét chói tai xô đẩy cô ta: "Đây chính là chiếc váy mà tôi đặc biệt chuẩn bị cho bữa tiệc lần này, tôi bỏ ra bao nhiêu tiền, bao nhiêu tâm tư cô biết không!"

"Tôi mặc kệ cô bỏ ra bao nhiêu tiền bao nhiêu tâm tư, liên quan gì đến tôi? Cũng đâu phải tôi sẽ không bồi thường!" Hạ Tuyết Thuần túm tóc cô ấy: "Nhưng cô phải xin lỗi mặt tôi trước!"

Đám người Bùi Uyên chậm rãi tập trung lại đây.

Hạ Tuyết Thuần mắc sai lầm không nhận sai, trái lại có lý có cứ bắt nạn nhân xin lỗi trước.

Trong mắt Bùi Uyên hiện lên ý lạnh, nhìn sáu người em trai: "Tương lai mấy đứa sẽ thích người phụ nữ này sao?"

Lão lục lạnh lùng nói: "Em mắt mù tai điếc cũng chướng mắt cô ta."

Bùi Du Xuyên châm biếm: "Bình thường mắc sai lầm cũng không biết xin lỗi, vị nữ chính này của chúng ta còn tưởng rằng thế giới xoay xung quanh cô ta đấy."

Lâm Thanh châm chọc: "Đương nhiên, người ta chính là nữ chính, cậu chưa xem phim hả, rất nhiều nữ chính đều như vậy."

Hơn nữa tương lai nữ chính này còn sẽ biết làm người thứ ba vẫn làm người thứ ba.

Chết cười.