Chương 21

Lúc trước Giang gia cũng không đồng ý Giang Minh Khải tiến vào giới giải trí, càng hy vọng Giang Minh Khải hỗ trợ anh trai Giang Minh Duệ quản lý công ty, nhưng Giang Minh Khải không có hứng thú với kinh doanh. Vì thế hắn không lấy tiền trong nhà dù chỉ một đồng, một mình chạy tới giới giải trí mà lang bạt.

Hắn vẫn luôn nghĩ đạt được danh hiệu thị đế hoặc là ảnh đế, sẽ chứng minh được với cha mẹ rằng bản thân so với anh trai không hề thua kém.

Làm Khương Vận “mang thai” là chuyện ngoài ý muốn.

Giang Minh Khải cảm thấy thân là đàn ông, dù thế nào cũng phải nhận trách nhiệm mà cưới Khương Vận. Tuy nhiên, bố mẹ Giang đã sớm nhìn ra Khương Vận là con người không đơn giản, nên vẫn chưa đồng ý hôn sự này. Giang Minh Khải liền quyết định, sau khi chính mình xông pha vào showbiz và xây dựng tên tuổi của bản thân, rồi sẽ cùng cha mẹ đề cập chuyện này.

Không ngờ, thật sự không ngờ rằng……

Giang Minh Khải nhìn về phía Khương Vận.

Khương Vận cũng không biết hắn là hào môn nhị thiếu gia của Giang gia, nếu cô ta thật sự biết, có khi đã sớm đá Khâu Dương, toàn tâm toàn ý chạy tới thu phục Giang Minh Khải.

Nhưng không biết, cũng tốt.

Khương Vận thật cẩn thận kéo kéo góc áo Giang Minh Khải:

“Minh Khải…… Vì Đồng Đồng, anh tha thứ cho em đi! Anh cũng không muốn Đồng Đồng lớn lên trong một gia đình đơn thân đúng không?”

Thâm tâm Giang Minh Khải là người có trách nhiệm, lại dễ mềm lòng, Khương Vận cảm thấy nhắc tới Đồng Đồng ít nhiều cũng sẽ hữu dụng.

Giang Minh Khải biểu tình rùng mình:

“Khương Vận, cô nói thật cho tôi, Đồng Đồng thật sự là con của tôi sao?”

Khương Vận cả kinh, hô hấp cơ hồ đều bị tắc nghẽn, bắt lấy góc áo Giang Minh Khải, hai tay run rẩy:

“Minh Khải, anh đang nói cái gì vậy, Đồng Đồng, Đồng Đồng đương nhiên là con gái anh!”

[ Gạt người gạt người gạt người!!! ]

Lâm Trà mắt trợn trắng.

[ Giang Minh Khải anh đừng tin cô ta, người phụ nữ này đang lừa anh đó! Đồng Đồng tuyệt đối là con gái của Khâu Dương, Khâu Dương thậm chí còn lấy tóc của Đồng Đồng lén đi làm xét nghiệm ADN rồi! ]

[ Không được! Giang Minh Khải ngu như vậy, ta phải tìm cách giúp, không thể để anh ta bị người đàn bà này tiếp tục lừa gạt nữa! ]

Giang Minh Khải liên tục ho khan vài tiếng.

Lâm Trà lo lắng thì cứ lo lắng đi, mắc cái gì mà phải nói hắn “ngu ngốc”?

Hắn…… Hắn không ngu ngốc, được không!

Lâm Trà đang nghĩ ngợi xem có nên giả vờ làm người qua đường, có nên dùng di động gửi tin nhắn nặc danh nhắc nhở Giang Minh Khải hay không, thì Trần Tiện Tri lại nhẹ nhàng kéo tay Lâm Trà, đem cô kéo đến bên cạnh, thấp giọng nói: “Đừng lo lắng.”