Chương 37

Liễu Minh Khiêm sắc mặt có chút căng thẳng, Giang Minh Khải lại là người phản ứng đầu tiên, rất tự nhiên mà nắm lấy tay Lâm Trà, đem Lâm Trà bảo hộ ở sau lưng mình.

Liễu Linh Nhi liếc mắt qua hai người một cái, khinh thường mà hừ lạnh một tiếng:

“Thật là, làm bộ làm tịch!”

Thanh âm này không lớn không nhỏ, vừa đủ để tất cả mọi người ở hiện trường đều nghe được.

Liễu Minh Khiêm sắc mặt căng thẳng sắp không nhịn được, đang muốn quở trách Liễu Linh Nhi, giây tiếp theo, lại nghe thấy âm thanh sung sướиɠ trong lòng Lâm Trà:

[ Oa oa! Chị bé Linh Nhi khí phách ngời ngời! Ngầu quá đi! Ta thích! ]

Liễu Minh Khiêm: ???

Hội khách mời: ???

Cô nương có phải đầu óc mọc hố rồi hay không? Hay đây là hội chứng Stockholm? Liễu Linh Nhi rõ ràng là không ưa cô mà!

Nhưng Lâm Trà lại không hề nghĩ như vậy.

Khi các khách mời đến tham gia chương trình, Lâm Trà đã tìm đọc thông tin về bọn họ. Bùi Hồng Vân và Chu Trạch Hủ không quan trọng. Duy có Liễu Linh Nhi chính là nhân vật bị nguyên chủ dìm hàng nhiều nhất trước khi Lâm Trà xuyên sách, cô ấy xuất hiện ở đây chẳng lẽ không có mục đích gì? Còn không phải cô ấy đến đây là để giúp Lâm Trà đạt được danh xưng kia sao?

Một tiểu tiên nữ sẽ dẫn lối cho cô về nhà, Lâm Trà làm sao có thể không thích!

Lâm Trà vẫn luôn nhìn chằm chằm Liễu Linh Nhi, tình yêu tràn ngập trong đáy mắt.

Liễu Linh Nhi……

Liễu Linh Nhi cũng nghe được tiếng lòng của Lâm Trà.

Thời điểm mới gặp nhau, cô thấy trên đầu Lâm Trà nhảy lên một hàng chữ:

[ Chỉ số hảo cảm với Liễu Linh Nhi: 35 ]

Liễu Linh Nhi liền kinh ngạc.

Đây là thứ gì?

Ngay sau đó, cô lại nghe được giọng nói trong lòng Lâm Trà không ngừng khen mình:

[ Ô ô ô, khuôn mặt nhỏ thật đó! Đôi mắt lại to tròn! Ngực nở eo thon, mông cũng rất cong! Nữ ngỗng thật là đáng yêu! Muốn sờ! Muốn ôm! Muốn thơm vài cái! ]

Liễu Minh Khiêm: Khụ khụ khụ!

Đừng có mà nhìn chằm chằm vào mông con gái nhà ta như vậy nữa!

Với cả, con bé là con gái ta, sao cô lại gọi nó là nữ ngỗng (*con gái cưng) cơ chứ!

Liễu Minh Khiêm có chút phát điên, nếu Lâm Trà không phải là phái nữ, có lẽ đã sớm một chân đá cô bay thẳng ra khỏi tiểu viện!

Nhưng thật ra, Liễu Linh Nhi lại bị Lâm Trà khen đến mức có chút ngượng ngùng. Đừng tưởng rằng cô khen tôi ở trong lòng, thì tôi… thì tôi sẽ tha thứ cho cô! Không có chuyện ấy đâu!

Ngoài mặt, Liễu Linh Nhi vẫn là không phản ứng với Lâm Trà, nhưng lúc nhìn về phía Lâm Trà, hai má cô lại ửng đỏ.

Ngoài Liễu Linh Nhi, Bùi Hồng Vân cũng nghe thấy tiếng lòng của Lâm Trà.

Là ảnh đế Giải thưởng Kim Cáp, năng lực quan sát của Bùi Hồng Vân rất tốt, anh ta đã nhanh chóng phát hiện, hầu hết những người ở đây đều có thể nghe được thanh âm của Lâm Trà.

Anh ta chủ động tiến lên, chào hỏi giới thiệu với Lâm Trà.

Lâm Trà nắm tay Bùi Hồng Vân, trên mặt biểu hiện nói cười khả ái, trong lòng lại nhịn không được nói thầm:

[ Ôi chu choa! Đây chính là Bùi ảnh đế từng đóng phim đề tài LGBT cùng Liễu lão sư đó! ]

[ Đẹp thì có đẹp, nhưng tuổi cũng không còn trẻ nữa, hoa tàn ít bướm. CP này ta đẩy cực mạnh nha! ]

Bùi Hồng Vân: ???

Anh ta mới 36 tuổi! Chưa gì đã biến thành hoa tàn ít bướm là sao?