Chương 18.2: Thân Mật

Trong lúc Xuân Hỉ đang chuẩn bị nước nóng, Thẩm Sơ Vi ôm Tuyết Đoàn chờ thái tử gia tắm xong thì đi ngủ.

Tuyết Đoàn nép vào trong ngực nàng, lười biếng nheo mắt.

Bất chấp Tiêu Cẩm Ngôn đang ở trước mặt, nó vẫn như cũ không buồn để ý, tiếp tục thân cận với Thẩm Sơ Vi.

Tiêu Cẩm Ngôn nhìn một người một mèo trước mặt, cảm giác như thể Thẩm Sơ Vi mới là chủ nhân của nó, hắn nhíu nhíu mày.

Nước nóng chuẩn bị xong, Tiêu Cẩm Ngôn đi vào tắm rửa.

Lúc Tiêu Cẩm Ngôn tắm rửa, không thích người khác hầu hạ, kể cả Lưu công công cũng không được.

Sau tiếng cởϊ qυầи áo sột soạt sột soạt, lại có tiếng nước xao động truyền ra.

Cách một cánh cửa gỗ, Thẩm Sơ Vi muốn phớt lờ cũng phớt lờ không được.

Qua một hồi lâu, Tiêu Cẩm Ngôn mặc áo trong đẩy cửa đi ra.

Thẩm Sơ Vi nghe thấy động tĩnh, trước tiên đứng lên chờ đợi.

Tiêu Cẩm Ngôn nhìn lướt qua Thẩm Sơ Vi: “Đi tắm.”

“Thần thϊếp đi ngay.” Thẩm Sơ Vi buông Tuyết Đoàn xuống, cầm quần áo tiến vào bên trong.

Trong thùng, nước nóng đã được đổi.

Thẩm Sơ Vi một bên tắm một bên nghĩ, đợi nàng tắm xong, Tiêu Cẩm Ngôn cũng đã trở về.

Trước khi dùng cơm tối nàng đã tắm qua một lần, cho nên lần này tắm hơi nhanh một chút.

Nàng mặc cái yếm, khoác một chiếc áo mỏng liền đi ra, kết quả vừa ra đã trông thấy Tiêu Cẩm Ngôn ngồi ở trên giường, dáng vẻ kia giống như là đang đợi nàng cùng ngủ.

Hắn đây là... dự định ngủ lại?

Tiêu Cẩm Ngôn ngước mắt nhìn về phía Thẩm Sơ Vi, thấy nàng quần áo rộng mở, lộ ra hơn phân nửa cái yếm màu đỏ, áo ngoài mỏng manh không che được những đường cong mỹ lệ bên trong.

Thẩm Sơ Vi theo ánh mắt Tiêu Cẩm Ngôn cúi đầu xuống, nhìn thấy cái yếm màu đỏ của mình đã hở ra, đường cong bên dưới hiển lộ, nàng kéo lấy vạt áo, phát hiện quần áo đang mặc so với không mặc cũng chẳng khác gì.

Nàng lấy xuống chiếc áo ngoài mắc trên giá gỗ, đang tính khoác lên người thì bị Tiêu Cẩm Ngôn bắt lấy cổ tay, trời đất đột nhiên quay cuồng, chừng phản ứng lại thì bản thân đã nằm trên giường.

Thẩm Sơ Vi bị người đè lên, theo phản xạ lấy tay che ngực, cảnh giác nhìn Tiêu Cẩm Ngôn, “Điện hạ, ngài muốn làm gì?”

Tiêu Cẩm Ngôn sắc mặt thanh lãnh, có điều những lời nói ra lại không chút đứng đắn: “Bổn cung quyết định tự mình dạy ngươi thị tẩm.”

Thẩm Sơ Vi hơi đỏ mặt, trong đầu tự động mường tượng ra những tư thế nào đó trong bức tranh nào đó... Không thể nghĩ tiếp nữa, quá bẩn ~

Ngươi có thể đừng nói những lời lưu manh đó một cách đàng hoàng như vậy được không?

“Điện hạ, ngài nghiêm túc?”

Tiêu Cẩm Ngôn nhìn chằm Thẩm Sơ Vi một lúc lâu, bởi vì giờ khắc này thuật đọc tâm đối với nàng vô dụng, cũng không biết nàng thật sự không nguyện ý thị tẩm hay là đang chơi trò dục tình cố túng.

Bất luận là cái nào thì đều nói rõ nàng có vấn đề.

“Ngươi là nữ nhân của bổn cung, không muốn thị tẩm chẳng lẽ bởi vì trong lòng có người khác?”

Nếu nàng vì cự tuyệt thị tẩm mà nói trong lòng đã có người khác, thế khác nào đội cho Tiêu Cẩm Ngôn một cái nón xanh*?

*tương tự cắm sừng

Tội danh đó rất lớn đấy.

Thẩm Sơ Vi dùng sức lắc đầu, “Không có không có, trong lòng thần thϊếp chỉ có điện hạ.”

Tiêu Cẩm Ngôn ép hỏi: “Vậy tại sao không nguyện ý thị tẩm?”

“Thần thϊếp còn nhỏ.” Thẩm Sơ Vi thực sự tìm không ra lý do.

“Nếu Thẩm phụng nghi không muốn thị tẩm, bổn cung cũng không có thói quen cưỡng ép, ngày mai liền dọn đến Tiêu Hương Các đi.”

Tiêu Cẩm Ngôn gắt gao xem nàng, không bỏ sót bất cứ chi tiết nào trên khuôn mặt.

Thẩm Sơ Vi cũng không thèm để ý, “Thần thϊếp nghe điện hạ, bất quá thần thϊếp có yêu cầu nho nhỏ, hy vọng điện hạ có thể đáp ứng.”

Tiêu Cẩm Ngôn ngẩn người mấy giây, không nghĩ tới nàng đáp ứng sảng khoái như vậy.

“Yêu cầu gì?”

P/s: Hiện tại trang truyenhd đang bị lỗi không hiện chương, các bạn hãy chuyển sang trang truyenhdx.com để xem được những chương mới nhất.