Chương 24

Câu hỏi thứ hai: “Vân Khê Nguyệt thích sự yên tĩnh hay thích sự sôi động?”

“Thích sự sôi động!”

Vẫn là đáp án giống nhau, cả hai đều rất ăn ý.

Bộ móng tay mới làm của Tô Linh suýt chút nữa đâm vào lòng bàn tay, cô chỉ muốn lao lên đối chất với Vân Khê Nguyệt.

Vân Khê Nguyệt đã từng nói: “Chị thích nhất là dáng vẻ yên tĩnh của em, không hỏi gì, không quản gì, chỉ cần ở cạnh chị thật yên lặng là được.”

Sau đó, cô đã cho Vân Khê Nguyệt sự tự do đủ lớn, thực sự làm được việc không hỏi han, không quản lý, bất kể Vân Khê Nguyệt làm gì bên ngoài, cô đều hết lòng ủng hộ.

Cuối cùng, Vân Khê Nguyệt lại công khai nói rằng cô ta thích sự sôi động. Vậy những gì cô đã hi sinh trước giờ đều là gì?

“Vân Khê Nguyệt, chẳng lẽ mẹ em nói đúng, chị chỉ đang lợi dụng tôi sao?”

Khương Lê luôn lén lút nhìn về phía Lâm Thanh Đại, phát hiện cô ấy đang quan sát động thái của Tô Linh. Không kìm được, Khương Lê cũng nhìn theo và vô tình thấy được biểu cảm nghiến răng nghiến lợi của Tô Linh.

Quả nhiên, làm "liếʍ cẩu" sẽ không có kết cục tốt. Trước đây, Khương Lê mù quáng vì tình yêu mà theo đuổi Tô Linh, cuối cùng nhận lấy kết cục thê thảm. Giờ thì Tô Linh cũng mù quáng liếʍ Vân Khê Nguyệt, kết cục chắc cũng không tốt đẹp gì.

Nghĩ đến đây, Khương Lê không nhịn được mà bật cười vui vẻ. Nụ cười này vừa khéo bị Lâm Thanh Đại bắt gặp, cô ấy khẽ hừ lạnh. Khương Lê nghe thấy, lập tức quay đầu nhìn cô, nhưng ngay sau đó liền nhận một ánh mắt lạnh lùng từ Lâm Thanh Đại. Cô lập tức quay mặt đi, không dám nhìn thêm.

Trời ạ! Mình lại đắc tội gì với cô ấy sao? Chẳng lẽ cô ấy ghét mình đến vậy?

Khương Lê lúc này cảm thấy ấm ức vô cùng.

.

Chương trình vẫn tiếp tục.

Vân Khê Nguyệt và Sở Điềm lần lượt trả lời đúng hai câu hỏi liên tiếp.

Người dẫn chương trình lập tức ngửi thấy mùi gossip, bông đùa: “Hai người thực sự rất ăn ý, không biết còn tưởng hai người thật sự là một cặp nữa.”

“Làm sao có thể!” Người nói câu này là Tô Linh đang cực kỳ tức giận.

Cô nói quá lớn, khiến người dẫn chương trình bất ngờ quên cả đáp lời. Cũng may Vân Khê Nguyệt nhanh chóng giải vây: “Hahaha… Tôi và Điềm Điềm chỉ là đồng nghiệp cùng đóng phim nên thân thiết hơn thôi. Nếu thật sự chúng tôi là một cặp, chắc chắn đã thông báo với mọi người, làm gì còn cần tham gia chương trình này nữa.”

Vì đang phát sóng trực tiếp, ai nấy đều rất cẩn thận trong lời nói, và chủ đề này cũng nhanh chóng được người dẫn chương trình chuyển hướng.

“Bây giờ chúng ta sẽ tiếp tục với câu hỏi thứ ba…”

Câu hỏi thứ ba liên quan đến Sở Điềm, nhưng lần này Vân Khê Nguyệt không trả lời đúng, khiến Sở Điềm có chút thất vọng, điều này làm cho Tô Linh thầm cảm thấy rất hả hê.

Tới lượt Khương Lê và Lâm Thanh Đại lên thi, Lâm Thanh Đại đứng trên sân khấu với phong thái tự tin, trong khi Khương Lê thì loay hoay chậm chạp bước lên. Cô biết rất ít về Lâm Thanh Đại, mỗi lần gặp mặt đều vội vã, chưa bao giờ có cơ hội trò chuyện nghiêm túc, làm sao có thể hiểu rõ cô ấy được.

Ngược lại, Lâm Thanh Đại thể hiện sự bình thản, với nụ cười nhẹ trên môi, rất tao nhã và điềm tĩnh.

Câu hỏi đầu tiên: "Khương Lê thích đồ ngọt hay đồ mặn?"

Vì Tô Linh thích ăn bánh dâu tây, Khương Lê trước đây từng công khai nói rằng cô rất thích đồ ngọt. Nhưng thực tế, cô không hề thích đồ ngọt, vừa ngấy vừa dễ tăng cân, ăn nhiều còn dễ tăng đường huyết. Khương Lê cắn môi, không biết liệu Lâm Thanh Đại có từng xem các chương trình của mình hay không. Cô quyết định thành thật và chọn món mặn.

Người dẫn chương trình tuyên bố: "Câu trả lời chính xác!"

Khương Lê đoán rằng Lâm Thanh Đại chắc hẳn chưa từng xem các buổi phỏng vấn trước đây của mình, nên mới vô tình chọn đúng đáp án.

Câu hỏi thứ hai: "Giữa sườn xào chua ngọt và rau càng cua trộn, Khương Lê sẽ chọn món nào?"

Nghe đến rau càng cua trộn, hầu hết khán giả và các khách mời trên sân khấu đều tỏ ra ái ngại, vì vị tanh đặc trưng của nó. Đây là một câu hỏi khá khó vì không nhiều người có thể thích rau càng cua.

Nhưng Khương Lê thì thích.

Cô liếc nhìn Lâm Thanh Đại và thấy biểu cảm của cô ấy thoáng thay đổi. Trong vài giây ngắn ngủi, Khương Lê đưa ra kết luận cuối cùng: “Lâm Thanh Đại là người tao nhã, chắc chắn sẽ không thích loại rau có mùi tanh như vậy, cô ấy chắc chắn không chọn món này.”

Vì muốn giành chiến thắng, Khương Lê đành từ bỏ món ăn mình thích và đồng bộ câu trả lời với Lâm Thanh Đại.

"Đếm đến ba, hai vị sẽ cùng đưa ra câu trả lời nhé."

Người dẫn chương trình cố tình kéo dài thời gian, tạo bầu không khí căng thẳng, khiến mọi người đều nín thở chờ đợi kết quả.

"Ba!"

Khi số đếm cuối cùng vang lên, Khương Lê giơ tấm bảng với đáp án "sườn xào chua ngọt", nhưng ngay lập tức cô cứng đờ khi nhìn thấy Lâm Thanh Đại giơ bảng "rau càng cua".

Lâm Thanh Đại chọn sai đáp án...

Nhưng dù là sai, Khương Lê vẫn cảm thấy vui hơn bao giờ hết. Cô không kìm được mà nghĩ: "Lâm Thanh Đại chắc đã bí mật tìm hiểu về mình, sao cô ấy có thể hiểu rõ mình đến vậy?"

Nụ cười trên môi cô hiện rõ, khó mà che giấu được.

Người dẫn chương trình tranh thủ hỏi Lâm Thanh Đại: "Tại sao cô lại nghĩ Khương Lê thích rau càng cua?"

Lâm Thanh Đại đặt tấm bảng xuống, khẽ mỉm cười: "Vì tôi thích rau càng cua." Cô nhìn Khương Lê với ánh mắt phức tạp: "Tôi không thích nói dối, và càng ghét những kẻ dối trá."

Khương Lê cảm thấy chột dạ, không dám nhìn thẳng vào mắt Lâm Thanh Đại, như thể cô ấy đã phát hiện ra cô đang nói dối.

Khương Lê âm thầm đoán rằng Lâm Thanh Đại đang ám chỉ cô nên thành thật hơn trong các câu hỏi tiếp theo. Cô quyết định rằng từ giờ sẽ trả lời một cách trung thực.