Chương 5: Muốn gặp em

Bước vào công ty, đồng nghiệp hầu hết đều đã có mặt. Vị nữ đồng nghiệp cùng phòng ban với tôi tò mò sáp đến gần tôi hỏi:

“Tần Dao, hôm qua em đã làm gì mà hôm nay đi làm cũng không trang điểm?”

Một vị nữ đồng nghiệp khác cũng xen vào, "Y da, đây không phải vẫn là bộ đồ hôm qua em mặc đi làm sao? Cũng không xịt nước hoa nha, hôm qua nhà em bị trộm đột nhập à?”

“Không thể nha, không phải khu nhà em rất đảm bảo an ninh sao?”

“Hừ, các cô đừng suốt ngày tụm lại một chỗ ồn ào ảnh hưởng đến người khác được không?”, một giọng nam đột ngột truyền đến.

Hai vị nữ đồng nghiệp không hẹn mà cùng trợn trắng mắt.

Người vừa nói tên là Vương Hạo, lúc trước từng theo đuổi tôi lại bị tôi cự tuyệt, từ đó trở đi anh ta liền tỏ ra khó chịu mỗi khi nhìn thấy tôi.

“Ngu xuẩn", đồng nghiệp nữ xoay người đi nhưng cũng không quên mắng lại một câu.

Đến gần trưa, quản lý bộ phận kinh doanh đột nhiên tới tìm tôi.

“Tần Dao, có một dự án muốn giao cho cô phụ trách, theo tôi đến phòng họp.”

Quản lý vừa đi vừa nói: "Yêu cầu của khách hàng lần này rất kỳ quái, nhất định phải tìm người có kinh nghiệm làm việc ở nước ngoài để phụ trách”

"Còn nói nhất định phải là nhân viên nữ đã tốt nghiệp đại học đúng 2 năm," Quản lý đột nhiên quay đầu, "Cô nói hắn có bệnh không?!"

Trùng hợp, là trùng hợp sao?

Quản lý chỉ cây dâu mắng cây hòe một lúc lâu rồi đưa tôi đến phòng họp, vừa bước vào trong nháy mắt mặt tôi liền co rút kịch liệt.

“Quý tổng, dự án của ngài sẽ do Tần Dao phụ trách, công ty tôi chỉ có cô ấy phù hợp với yêu cầu của ngài.”

Nói đến cuối cùng vẫn là tôi nghe ra tiếng nghiến răng ken két cúa vị quản lý đang cười tươi như hoa này.

“Cám ơn, tôi rất hài lòng.”

Quý Ngôn Xuyên nói xong, phòng họp liền trở nên yên tĩnh, có chút xấu hổ quỷ dị.

Quý Ngôn Xuyên nhìn về phía quản lý, "Tôi muốn cùng vị Tần tiểu thư này bàn bạc một chút về dự án, có thể không?”

Ý tứ chính là, anh còn không ra ngoài để lại không gian riêng cho chúng tôi!

A!

Quản lý hiểu ý, một bộ vái chào rồi chạy ra khỏi phòng họp.

Cánh cửa đóng lại, tôi liền muốn đánh thẳng vào khuôn mặt đang tươi cười của anh, "Anh làm gì vậy?”

“Muốn gặp em.”

Quý Ngôn Xuyên muốn đưa tay nắm lấy tay tôi liền bị tôi tránh đi.

“Chú ý một chút, có camera.”

Giọng Quý Ngôn Xuyên rõ ràng có chút ủy khuất, "Chỉ là muốn ở bên cạnh em nhiều chút, bù lại khoảng thời gian trước đây.”

“Được rồi được rồi, muốn nói chuyện yêu đương với em thì tan tầm rồi nói.”

Tôi lấy laptop ra, "Nói ra yêu cầu của anh cho dự án này đi”

“Không có yêu cầu gì, cứ làm theo ý em đi.”