Chương 13: Dòng suối nhỏ

Dòng suối nhỏ

Editor: An Nhiên

Beta: Tiêu

Nơi mà dòng suối kia chảy qua chính là một thửa ruộng hình cát (噶) thuộc một phần của thôn, thôn nằm ở phần nửa hình tròn tính từ trung tâm, vào thời điểm trời mưa sẽ giống như là có ai đó đổ nước từ bên trên xuống, nên con suối lúc ấy rất lớn, nhưng thời gian gần đây nước lại cạn, đại khái là chỉ tới đầu gối, đáy suối tất cả đều là loạn thạch, mấy năm trước còn có rất nhiều người tới đây lấy cát, ngay cả đá cuội nhỏ cũng đều bị đem đi bán. Cho nên hiện tại bên dưới chỉ còn những khối đá to bằng chậu rửa mặt, bên trên phủ một tầng rêu xanh biếc.

Tuy rằng trong thôn có hệ thống cung cấp nước sạch, nhưng nước suối ở đây vẫn là nơi để dội bồn cầu, giặt quần áo và tắm rửa, độ sạch của nước tùy thuộc vào việc số lượng người sử dụng nó ở thượng du, tôi từng có lần đi bơi ở đây "vô tình" trông thấy một "vật thể lạ" trôi qua trước mặt mình :D . Cho nên tuy rằng nước suối trong suốt, người ở thành thị sẽ nhìn không thấy vấn đề nhưng tôi lại chẳng mấy hảo cảm với nó.

Lão cha tôi chắc chắn là không thể đi được, Tiểu Hắc nói vậy thì biết làm sao bây giờ, ông bác họ đã sốt ruột giục cuống quýt, mà chúng tôi cũng vẫn còn quan tâm tới việc này, chú Ba và tôi lập tức ném bát cháo sang một bên rồi chạy tới bên dòng suối kia xem, khiến cho đàn gà của chú Hai sợ bay tán loạn.

Làng rất nhỏ, chạy vài bước là tới, hiện tại là thời điểm mực nước xuống thấp, những phiến đá to phô bày ra bên dòng suối, người của ông bác họ đều đã ở đây, vây quanh khá đông. Thấy chúng tôi chạy gần tới nơi ông bác hỏi tôi:

"Cha mày đâu rồi?"

Tôi đáp là cha còn chưa tỉnh, chú Ba vừa tới lập tức đẩy đoàn người nhòm xuống dưới suối quan sát, vừa hỏi:" làm sao vậy? Làm sao vậy? Dưới suối có cái gì thế?"

Những người kia đều tái xanh mặt, ông bác họ chỉ vào một tảng đá lớn trong nước, "Mấy đứa đứng ra kia, nhìn vào trong nước liền biết ngay thôi."

Giữa tảng đá lớn kia ngoi lên mặt nước, chỗ đó có thể đứng vừa được vài người, bên trên có một người đang nhoài người ra nhìn, tôi và chú Ba nhảy qua, cũng bắt chước người kia nằm xuống, đưa mắt xuống nước quan sát.

Nước trong suốt vô cùng, đáy nước có cái gì cũng rất nhanh liền thấy rõ ràng được, tôi vừa nhìn, nhất thời toàn thân toán mồ hôi lạnh. Chú Ba cũng mắng một tiếng.

Chỉ thấy dưới hòn đá nơi đáy nước kia, chi chít bám đầy những ốc là ốc, trắng đen sặc sỡ, khiến người ta kinh ngạc là lũ ốc này không bám một cách bất quy tắc dưới đáy nước, mà chúng tụ lại thành một hình dạng quỷ dị khó tả.

Hình dạng đó, thoạt nhìn thì như một bóng người đang muốn leo lên trên bờ vậy.

"Mẹ nó, là thằng nào làm". Chú Ba lập tức nổi cáu, đại khái chú cho rằng đây là một trò đùa bỡn.

"Thằng nào làm sao?". Ông bác họ ở trên bờ tự nhiên cười khẩy nói, " không phải chính do mày làm sao?"

"Thối lắm!". Chú hai nhảy lại lên bờ.

"Nếu như không phải là Ngô Tam Tỉnh mày thần thông quảng đại làm ra như vậy, thì đây cũng chẳng phải do người ra tay."

. Ông bác họ âm trầm nói:" bọn ta ngồi xổm tới mòn người ở đây ba tiếng, thế mà cái hình dạng kia một chút cũng không phân tán ra."

"Ông bác bảo cha Ngô Tà lập tức tới bên dòng suối, con mẹ nó, hình như trong đó có xảy ra chuyện gì ấy."