Chương 10-1: Đón sinh nhật cùng Tống Thiến Lan

Bệnh tới như núi lỡ, bệnh đi như kéo tơ.

Sau khi xuất viện được nửa tháng, Thẩm Dao vẫn không có hứng thú ăn uống.

Lịch hẹn gặp chuyên gia dinh dưỡng tư nhân đến, là một mỹ nhân xinh đẹp thành thục tên là Hoắc Vị Vi, theo như cô ấy giới thiệu thì cô ấy là đàn em cùng trường với Tạ Tòng Hành, quen biết nhiều năm, hiện tại đang sở hữu một bệnh viện tư nhân, công việc tương đối nhàn hạ.

Không biết vì sao, Hoắc Vị Vi vừa vào cửa Thẩm Dao liền cảm thấy có chút áp lực.

Cô ấy dùng ánh mắt dò xét quan sát Thẩm Dao, Thẩm Dao hơi có chút mất tự nhiên.

Cũng may Tạ Tòng Hành ở ngay bên cạnh, Hoắc Vị Vi lập tức khôi phục trạng thái tiến vào công việc, hỏi Thẩm Dao về sở thích ăn uống và những thứ cô dị ứng và cần tránh, sau đó dựa theo danh sách dị ứng và cần tránh của Thẩm Dao để điều trị trong thời gian tới, cô ấy sơ bộ định ra thực đơn điều dưỡng một tuần đầu cho cô. Trong danh sách các món ăn, Thẩm Dao nhìn thấy trong đó có tiết vịt, sắc mặt cô liền đau khổ, cô ghét nhất là những món có mùi tanh, kể cả nội tạng động vật, ăn thêm vài miếng cũng đủ khiến cô muốn nôn ra.

Nhưng vì để cơ thể khỏe hơn, cô chỉ có thể chịu đựng.

"Sau một tháng sẽ có hiệu quả." Hoắc Vị Vi nói.

"Được, cảm ơn cô."

Tạ Tòng Hành hàn huyên vài câu liền mang Thẩm Dao rời đi.

Hoắc Vị Vi nhìn bóng lưng bọn họ rời đi, trong lòng cảm thấy phức tạp, cô ấy và Tạ Tòng Hành quen nhau tám năm, anh chưa từng dùng giọng điệu như vậy nhờ cô ấy việc gì, càng không nói đến sốt sắng đến mức đi cùng một người, bồi người ta đến gặp bác sĩ.

Cô gái này tuổi tác không lớn, rất xinh đẹp cùng với Tạ Tòng Hành thoạt nhìn...

Ừm, dù sao nhìn cũng có chút cảm giác kỳ quái.

Từ hôm đó, Thẩm Dao bị giám sát một ngày ba bữa, cân đối việc ăn uống, mỗi ngày đều rèn luyện thể lực, sống cuộc sống lành mạnh, làm việc cà nghỉ ngơi đều theo quy luật, kỷ luật bản thân không hề dễ, nhưng buông thả thì rất đơn giản. Chỉ mới mấy ngày, Thẩm Dao đã cảm thấy có chút vô vị, mỗi ngày ăn uống không khác gì đi đánh trận, cái này không thể ăn nhiều, cái kia nhất định phải ăn, nào là phải ăn hoa quả, phải tập burpee.

Tất cả những việc này đều được thực hiện dưới sự giám sát từ xa của Hoắc Vị Vi, cô ấy làm việc rất chuyên nghiệp, yêu cầu Thẩm Dao báo cáo đều đặn hàng ngày.

Tống Thiến Lan nhìn bộ dạng cô bị giày vò, kinh ngạc: "Cậu đã gầy như vậy mà còn giảm cân à?"

Thẩm Dao: "Nếu giảm cân tớ còn phải ăn đủ cử sao?"

Đến chủ nhật, hôm nay là một ngày đặc biệt, Thẩm Dao rốt cuộc chịu không nổi nữa, trực tiếp kéo Tống Thiến Lan đến một nhà hàng lẩu gần trường học, quán làm ăn khá tốt nên hai cô phải xếp hàng lấy số chờ đến lượt. Tống Thiến Lan nhìn một chút cách đó không xa cũng có một nhà hàng lẩu khác, nói với Thẩm Dao: “Hay là chúng ta tới đó đi, nghe nói có dịch vụ chúc mừng sinh nhật.”

"Cậu muốn bị ngại chết đấy à?"

"Xấu hổ thì cũng là cậu, không phải tớ, ha ha."

Hôm nay đúng là sinh nhật của cô, nhưng không cần thiết phải làm vậy. . .

Thật ra từ bé cô đã không thích đón sinh nhật, bởi vì cha, à không, là cha nuôi, ông ấy nói mẹ cô vì khó sinh mà qua đời, sinh nhật của cô cũng là ngày giỗ của mẹ. Cô luôn cảm thấy bản thân hại mẹ mất, mặc dù chưa từng gặp mặt nhưng cũng là người đã sinh ra cô.

Về sau, bà nội an ủi cô, người mẹ nào cũng muốn con mình vui vẻ sống, cho nên tôi đừng để chuyện đó trong lòng mãi. Bà nội luôn mua cho cô một chiếc bánh gato nhỏ vào ngày sinh nhật, có mùi thơm sữa đậm đà, cô cũng trở thành khách quen của tiệm bánh này. Sau này cửa tiệm đóng cửa, bà chủ nói chi phí tiền vốn quá cao nên tiệm bánh không thể tiếp tục hoạt động, cô cũng không còn được nếm lại mùi vì đó nữa... Có lẽ sau này khả năng nấu nướng của cô tốt hơn sẽ thử tự mình làm.

Đợi cô lấy lại tinh thần, đã đến lượt các cô.

Trong lúc đợi lẩu, Thẩm Dao hỏi Tống Thiến Lan: "Cậu với học ủy như thế nào rồi?"

Tống Thiến Lan lắc đầu: "Đừng nhắc nữa, không còn liên lạc nữa."

"Có chuyện gì sao?"

". . . Tớ cảm thấy cậu ấy đang trốn tránh tớ."

"Vậy cậu thì sao?"

"Haiz, tùy duyên đi." Tống Thiến Lan bày ra dáng vẻ không việc gì, "Ngược lại, cậu xinh đẹp như vậy không có ý định tìm bạn trai sao?"

"Tớ là tuýp người bị động."

Khụ khụ, ngoại trừ lần đó cô chủ động câu dẫn vì muốn trả ơn Tạ Tòng Hành.

Sau khi ăn xong, 2 người đi xem phim hài, hiếm khi có phim không có những trò đùa và mấy câu nói đùa tục tĩu, cảm giác rất tốt. Đi dạo một vòng 7 tầng của trung tâm thương mại, trời sắp tối, hai người trên tay đều cầm vài cái túi, Thẩm Dao tâm tình rất tốt, mua rất nhiều thứ mà bình thường không nỡ mua.

"Ai nha, gần đây cậu phát tài à?"

Tống Thiến Lan trêu ghẹo cô, trước kia lúc các cô cùng nhau đi dạo phố chủ yếu đều là ngắm không mua, Thẩm Dao lúc nào cũng chê những vật kia giá tiền cao hơn chất lượng.

Trái tim trong lòng ngực Thẩm Dao không khỏi nhảy lên, vội vàng nói: "Hôm nay sinh nhật mà, tớ cao hứng."

May mà Tống Thiến Lan cũng không hỏi nhiều, hai người tạm biệt nhau, mỗi người đều mang theo tâm tình vui vẻ trở về nhà.

Thẩm Dao thầm nghĩ lại mà có chút sợ, sau này bản thân cô vẫn là nên thu liễm lại một chút.