Chương 2.1

Tuy nhiên, những tranh giành nhỏ nhặt này chỉ xuất hiện trong chốc lát, tiền bạc trong tay đã cuốn trôi tất cả những u uất còn lại.

Nhưng kim chủ thứ 2 trẻ tuổi này thực sự quá sung sức, may là Giản Trì mới 18 tuổi, không thể ngày ngày ôm cái hố kho báu lãng phí như vậy.

Cậu cố tình giả vờ yếu đuối khi kim chủ thứ 2 đang vào trong hoa cúc, trên người làm đầy đủ kiểu khóc lóc, ho khan, thậm chí còn cố tình bôi phấn nền lên người trắng hơn so với kim chủ thứ 2.

Da thịt của Giản Trì vốn dĩ là tuyết, nhưng giờ lại biến thành người tuyết, khiến kim chủ nghĩ rằng mình thật cường tráng mới có thể thao được một tiểu mỹ nhân ngoan như thế này.

Nhiều lần, kim chủ thứ 2 có chút lo lắng, cũng tự hỏi mình số lần phát tiết.

Có chút giật mình: "Mình lợi hại như vậy! Cẩn thận chút, đừng chơi chết người ta!"

Sau đó lại thay đổi phương pháp để xem anh em mình có được trồng dưới bông hoa đó hay không, nhưng miệng của kim chủ thứ 2 kín bưng, sống chết cũng cậy không ra. Cuối cùng, vẫn là lương tâm đã chiến thắng, cả hai đã chào tạm biệt một cách thân thiện.

Kim chủ buồn bã tranh thủ đi du học nước ngoài, còn Giản Trì thì xem xét đi tìm đối tượng tiếp theo cho mình.

Kim chủ thứ 3là một người đàn ông khoảng hai mươi tuổi. Nhìn bề ngoài hắn rất hiền lành và lịch lãm, nếu đeo một cặp kính gọng vàng thì trông hắn sẽ giống như một vị giáo sư hiền lành.

Giản Trì ban đầu có chút sợ hắn, dù sao cậu cảm thấy người bề ngoài càng ôn hòa, trong xương càng biếи ŧɦái. Cậu đã nghe thấy quá nhiều chuyện kim chủ chơi chết vật nuôi nhỏ mình tìm kiếm. Hắn có còn trẻ đâu.

Cao Tầng vỗ ngực đảm bảo với cậu: "Người không có vấn đề, tin tưởng tôi!"

Giản Trì bán tín bán nghi đến nhà kim chủ.

Ban đầu cậu còn tưởng mình tìm nhầm chỗ, dù sao nơi này còn tệ hơn rất nhiều so với ngôi nhà hai người ở trước đó. Nó không lớn, là một căn hộ nhỏ.

Giản Trì gõ cửa, một lúc sau, vị kim chủ mặc một bộ đồ ngủ màu trắng bước ra, thắt lưng quanh eo được buộc tỉ mỉ, ngay cả cúc áo cũng được cài đến lớp trên cùng.

Cái này, gấp gáp như vậy sao, tắm xong là chờ mình tới.

Vật nhỏ có chút thẹn thùng, mặt đỏ lên.

Cậu theo kim chủ bước vào cửa, thấy trong nhà rất trống trải, giống như người ở tạm, nhưng được quét dọn rất sạch sẽ.

Cậu chưa từng nghĩ tới mặt kim chủ so với mặt cậu đỏ hơn, nói cũng ôn nhu mềm mại, mà ngữ khí tương đối lạnh nhạt: "Em muốn đi tắm, hay là chúng ta bắt đầu sao?"

Giản Trì kêu lên một tiếng "A", có chút bất an nhìn hắn.

Kim chủ thứ ba nhíu mày hối lỗi: "Là anh quá gấp sao? Hay là em muốn ăn chút gì trước? Đây là anh vừa làm cơm tối."

Đây là điều không ai ngờ tới, kim chủ mua ngày đầu tiên của vật nhỏ, hai người gặp nhau không củi lửa, thay vào đó là uống rượu vang đỏ, cùng nhau ăn cơm tối trong không khí hòa thuận. Nếu thêm vài ngọn nến được thắp lên, không ai có thể phản bác rằng đó là một buổi hẹn hò.

Trong lúc đó, Giản Trì biết tin vị kim chủ này bị gia đình ép cưới, hắn nổi trận lôi đình ra ở một mình, nhưng cũng không thể từng bước thoát khỏi sự thúc ép của gia đình. Thời kỳ nổi loạn muộn màng đã đến, nên cố tình gây sự với gia đình.

Tuy nhiên, hắn cũng thực sự nhẹ nhàng, trong bữa ăn hắn sẽ nói vài chủ đề để Giản Trì thư giãn, nhìn dáng vẻ có lẽ là lần đầu tiên bán mình cho một kỹ nam non trẻ.

“Chuyện này sẽ làm em bị thương sao?” Vị kim chủ thứ ba nhẹ nhàng đến tận xương tủy, thậm chí còn không để lại dấu vết đỏ nào trên người Giản Trì.

Hắn thậm chí còn khống chế sức mạnh của bàn tay nắm lấy eo của Giản Trì, vì sợ rằng sự thô lỗ của hắn sẽ làm tổn thương đến vật nhỏ này.