Chương 1180: Một bước lên trời

Trong nháy mắt tiếp theo, hắn bắt đầu già đi với tốc độ đáng kinh ngạc, khuôn mặt lập tức đầy nếp nhăn, cả người nhanh chóng suy yếu, chỉ có đôi mắt đặc biệt sáng ngời. Quang ảnh Cửu Vĩ Thiên Hồ lập loè sau lưng rồi lập tức trở nên ngưng thực. Đôi mắt của nó giống hắn, đều đặc biệt sáng.

Cảm thụ được biến hoá lúc này của hắn, Đường Tam cũng hơi sững sờ. Bởi vì hắn có thể cảm nhận rõ thân thể Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng đang suy yếu đến tử vong, nhưng thần thức của hắn lại tăng lên kịch liệt. Không chỉ là thần thức, số mệnh của hắn cũng tăng vọt, Thiên Hồ Thánh Sơn ở phía xa vừa ổn định lại đã lập tức bốc cháy với ngọn lửa màu trắng chói mắt. Cả toà thánh sơn bị thiêu đốt.

Từng tiếng kêu thê lương thảm thiết liên tục vang lên từ phía Thiên Hồ Thánh Sơn. Trong tiếng thét thảm thiết thê lương đó, từng con Thiên Hồ bị thiêu đốt, hoá thành một phần của ngọn lửa trên Thiên Hồ Thánh Sơn.

"Ngươi vậy mà hiến tế toàn tộc?" Đường Tam la thất thanh.

Đúng vậy, căn bản hắn không cần ra tay, vào lúc này, không biết Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng làm cách nào, tất cả Thiên Hồ tộc trong Thiên Hồ Thánh Sơn đều bị đốt cháy, đó là số mệnh chi hoả do thiêu đốt toàn bộ Thiên Hồ Thánh Sơn mang đến. Mà thân thể Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng trên không trung dần hoá thành tro bụi, hắn không chỉ tàn nhẫn với tộc nhân của mình, mà còn tàn nhẫn với chính mình.

Thân thể biến mất, trên bầu trời chỉ còn quang ảnh Cửu Vĩ Thiên Hồ lóe lên hào quang màu trắng mãnh liệt.

Đôi mắt Cửu Vĩ Thiên Hồ dần chuyển sang màu đỏ như máu, "Ta đã chuẩn bị tất cả những chuyện này từ lâu, dù ngươi là Đường Tam hay Cận Miểu Lâm, sau khi ngươi độ kiếp thành Hoàng, tất cả những điều này không thay đổi. Lúc đầu ta muốn kết thân với Cận Miểu Lâm, rồi từ từ tìm ra cách hấp thu năng lượng sinh mệnh của tộc các ngươi. Nhưng khi ngươi cự tuyệt kết hôn, ta không còn lựa chọn nào khác. Kỳ thật tuổi thọ của ta đã sớm đến cuối, phản phệ khi khống chế số mệnh làm tính mạng của ta yếu ớt hơn các Hoàng Giả khác. Hôm nay, hoặc là ta chết, hoặc là ta đoạt xá ngươi, xoay chuyển càn khôn."

(Xin được phép cười vào mặt Thiên Hồ cái =)))

Trong nháy mắt tiếp theo, Cửu Vĩ Thiên Hồ cực lớn đã hoá thành một đạo bạch quang chói mắt, bay thẳng tới Đường Tam.

Lúc này Đường Tam mới hiểu được tất cả hành động của Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng trước đó. Giống như lời hắn nói, dù hôm nay Đường Tam hay Cận Miểu Lâm độ kiếp, dù hắn có đạp Hoàng đăng thiên hay không, Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng cũng sẽ tìm cơ hội đoạt xá thân thể hắn, hoặc nên nói là đoạt xá Cận Miểu Lâm.

Khi gần chết, Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng chọn thoát thai trùng sinh, mà tên này còn tàn nhẫn hơn, trực tiếp dựa vào số mệnh gia trì chọn đoạt xá một người rất có tiềm năng Hoàng Giả. Chuyện này không hề nghi ngờ sẽ khôi phục nhanh hơn nhiều Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng. Mà một khi hắn đoạt xá thành công, với kinh nghiệm nhiều năm khống chế Tổ đình, Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng sẽ rất nhanh trở lại đỉnh phong. Mà vào thời điểm đó, các Hoàng Giả khác chỉ sợ không có khả năng ngăn cản hắn.

Đương nhiên, nếu đó là Cận Miểu Lâm, là Cận Miểu Lâm chân chính, vậy hôm nay sẽ không có toàn bộ Thiên Hồ Thánh Sơn hiến tế.

Nhưng lúc này, để đoạt xá thành công, thậm chí là thay thế Đường Tam thành Thần, Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng đã hy sinh tất cả những gì có thể, huy động tất cả lực lượng có thể huy động. Sự tàn nhẫn này không phải Hoàng Giả nào cũng có thể sánh được. Hoặc là thành công, hoặc là thần hình câu diệt.

Mà trong nháy mắt khi Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng phóng tới Đường Tam, thiên địa dường như đông cứng lại.

Có thể nhìn thấy rõ dáng vẻ Cửu Vĩ Thiên Hồ nhào tới, dù chỉ là quang ảnh nhưng nó vẫn nhe răng nanh, đôi mắt đỏ rực tràn đầy vẻ hung ác. Vô số lưu quang màu trắng bay vụt tới từ hướng Thiên Hồ Thánh Sơn, rót vào trong thân hình Cửu Vĩ Thiên Hồ.

Nhưng vào lúc này, tất cả dường như đều ngừng lại, thời gian hoàn toàn dừng lại, ngay cả Đường Tam cũng không thể nhúc nhích.

Vị diện hỗn loạn khiến bầu trời đen như mực, nhưng vào giờ khắc này bầu trời đen như mực cũng đông cứng lại, tất cả mây đen giống như đóng băng, tất cả lực áp đều dừng lại. Tất cả trong chớp mắt này đều ngừng hoạt động, chỉ vì thân ảnh tuyệt mỹ giơ trường kiếm trong tay lên.

Đúng vậy, Tiểu Vũ giương cao Tu La Kiếm, khi Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng hiến tế tất cả, hoá thành Cửu Vĩ Thiên Hồ sắp đánh về phía Đường Tam, nàng liền giơ thần kiếm lên.

Trong nháy mắt tiếp theo, bầu trời đen kịt lặng lẽ nứt ra một khoảng trống, đó là sự thay đổi duy nhất sau khi nó đông cứng lại.

Một quầng sáng đỏ như máu từ trên trời giáng xuống, trông rất nhẹ nhàng, nhưng trong chớp mắt đó, toàn bộ bầu trời dường như được chiếu rọi thành màu đỏ, mặt đất cũng vậy.

Run rẩy, toàn bộ vị diện đều run rẩy. Cảm giác sợ hãi mãnh liệt trong tích tắc bao phủ mọi sinh linh trên Yêu Tinh Đại Lục, cũng phủ lên Vô Tận Lam Hải, thậm chí là tất cả sinh vật trên Pháp Lam tinh.

Đó là vị diện sợ hãi.

Đôi môi đỏ mọng của Tiểu Vũ khẽ mở, hướng lên bầu trời thản nhiên nói: "Im lặng đi, được chứ?"

Sau đó, bầu trời lập tức trở nên yên tĩnh, tất cả hắc ám, áp lực trong nháy mắt đều biến mất.

Chân trời phía xa, một tia sáng đỏ như máu treo lơ lửng ở đó, mũi kiếm chỉ xuống mặt đất Pháp Lam tinh.

Sau đó, ánh mắt Tiểu Vũ chuyển sang quang ảnh Cửu Vĩ Thiên Hồ, ngữ khí bình tĩnh như cũ, nhưng có vẻ uy nghiêm không gì sánh kịp, "Gϊếŧ!"

Kiếm ảnh lập loè một lát, ngay sau đó, tất cả tồn tại chứng kiến điều này đều chỉ thấy trong đầu mình hiện lên thanh trường kiếm đỏ như máu.

Chỉ trong nháy mắt, Cửu Vĩ Thiên Hồ lập tức biến mất, thậm chí không thể hét thảm một tiếng. Mà hàng ngàn khí lưu màu trắng đại biểu cho số mệnh lao về phía Đường Tam như gió cuốn mây tan.

Tiểu Vũ nhìn kiếm ảnh màu đỏ trên không trung, mỉm cười, ôn nhu nói: "Đợi chúng ta một lát ha."

Màu đỏ trên bầu trời lặng yên rút đi, lập tức, ánh mặt trời chiếu sáng rực rỡ, bầu trời trong xanh không một gợn mây.

Tất cả bất động vào lúc này đã khôi phục quỹ đạo ban đầu, nhưng giờ đây, trên thế gian không còn Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng, cũng không còn Thiên Hồ tộc.

Một kiếm, tru sát!

Đường Tam yên lặng hấp thu số mệnh chi lực, dung nhập vào bản thân, hoàn thành phần thăng hoa cuối cùng của mình, nhưng trên mặt lại mỉm cười thản nhiên.

"Đến đây! Đã đến lúc rồi."

Tiểu Vũ đã tới bên cạnh hắn, cầm tay của hắn, "Đến rồi."

Đúng lúc này, một tia sáng màu vàng từ trong núi hội nghị Tổ đình dâng lên, chiếu rọi trên người bọn họ. Quang mang màu vàng làm Tổ đình giống như được phủ một lớp màu vàng.

Độ kiếp bước thứ ba, đạp Hoàng đăng thiên, hoàn thành!

Tất cả Hoàng Giả bại, Đường Tam, Tiểu Vũ một bước lên trời.

Bọn họ hoàn thành đạp Hoàng đăng thiên tương đương là nắm trong tay ý chí Tổ đình. Trên toàn bộ Yêu Tinh Đại Lục, trong vô hình có vô số điểm sáng màu vàng nhạt xen lẫn với điểm sáng màu lam từ Vô Tận Lam Hải trôi nổi, hoà vào trong thân thể bọn họ.

Đây là tín ngưỡng lực thuộc về Yêu Tinh Đại Lục, khi hoàn thành đạp Hoàng đăng thiên, phần tín ngưỡng lực này cũng thuộc về bọn họ.

Đường Tam nắm tay Tiểu Vũ, nhìn mấy vị Hoàng Giả còn lại của Tổ đình.

Vào lúc này, Hoàng Giả sống sót chỉ còn Lưu Ly Thiên Tinh Hoàng, Bất Tử Đại Yêu Hoàng, Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng, Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng và Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng.

Năm Hoàng Giả, cộng thêm Chuẩn Hoàng Quang Minh Long Vương Từ An Vũ.

Đường Tam vẫy tay với Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng và Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng, nói: "Nếu hai vị quyết định hộ tống chúng ta rời đi, vậy thì đi ngay bây giờ."

Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng và Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng liếc nhau, đồng thời gật đầu, bay lên trời, về phía Đường Tam.