Chương 7: Mễ Đặc Nhĩ Nhã Phi 2

Tiêu Niên lúc này đã bước vào phòng đấu giá, choáng váng trước sự rộng rãi của nó, có thể nói dung nạp ngàn người là chuyện không thành vấn đề. Tại trung tâm phòng đấu giá, bước ra một vị nữ nhân khoác lên mình y phục màu đỏ dưới ngọn đèn dùng vũ mị khiến mọi người ngây ngốc mà giải thích về món đồ sắp được mang ra.

Dưới tiếng yêu kiều, thanh thúy của nữ nhân nọ, kiện đồ vật không quá trân quý nhưng giá lại tăng lên một cách chóng mặt.

Thước Đặc Nhĩ thủ tịch đấu giá sư tên gọi Nhã Phi, một mỹ nhân không thua kém gì Tiêu Huân Nhi mà gần như cả Ô Thản Thành không ai không biết đến nàng, sự thành thục mỹ lệ, đủ để làm cho tất cả nam nhân sẵn sàng vì nàng mà phủ phục.

"Ngoạ tào, vòng 1 còn lớn hơn cả mình, phải chi mình cũng được phân nữa như vậy." Tiêu Niên suýt xoa nói.

Tiêu Niên thân là nữ nhân, khống chế dục và sức chịu đựng dĩ nhiên hơn đám nhân ngoài kia, vẻ mặt nàng rất là tán thưởng thân hình kia. Lúc này Tiêu Niên cũng bắt đầu liếc nhìn xung quanh không ngờ lại gặp được người quen " Wow, Tiêu Chiến?" Tiêu Niên ngạc nhiên nhưng nghĩ đến Tiêu Viêm thiên phú khôi phục, chắc hẳn hắn đến đây mua chút dược liệu cho nhi tử của hắn.

"Dường như...hắn làm tộc trưởng rất tốt?" Tiêu Niên giơ tay xoa cằm, vẻ mặt suy tư như đang âm mưu làm chuyện gì đó. Thật ra Tiêu Niên cũng chẳng có để giấu nàng chính là đang âm mưu giúp phụ thân mình làm tộc trưởng chi vị.

Nhưng phải công nhận, Nhã Phi nàng ta quả thật rất khéo léo, mỗi lần nàng cười, giá trị kiện vật đó nhanh chóng tăng lên, mà thức thời nàng ta còn có thể liếc mắt đưa tình khiến đám nam nhân dù rất đau lòng cũng không khỏi phấn chấn tinh thần. Tiêu Niên trong lòng phỉ báng cái đám phá gia chi tử này a!

Không khí trong phòng đấu giá bây giờ vì nữ nhân này mà một lúc cao trào thêm.

"Các vị."

" Phòng đấu giá của chúng tôi vừa nhận được một vật phẩm mới, mọi người nhất định sẽ cảm thấy hứng thú với nó.." Nhã Phi vừa cười vừa nói, vung tay lên, nhất thời một gã hầu liền bưng lên một mâm ngọc, trên đó có một bình ngọc nhỏ trong đó chứa Đấu Giả Đan của Tiêu Niên.

"Đây là nhị phẩm đan dược." nhẹ nhàng cầm lấy bình ngọc, thành âm vũ mị của Nhã Phi nhất thời làm cho mọi người rơi vào yên tĩnh, một lát sau âm thanh bàn tán vang lên. Tại đại lúc đấu khí này thứ mà mọi người muốn truy cầu nhất chính là đan dược mà các luyện dược sư điều chế ra

"Vật này gọi Đấu Giả Đan, có thể giúp Đấu giả trực tiếp tấn cấp lên một tinh, giả dụ một chút bát tinh Đấu giả nếu ăn vào đan dược này trực tiếp tấn cấp tới cửu tinh Đấu giả, sẽ rút ngắn thời gian tu luyện lại đồng thơi còn gia tăng một ít xác suất đột phá Đấu Sư." Nhã Phi âm thanh nũng nịu vang lên, khiến cho không ít kẻ như mềm cả ra.

" Nhã Phi tiểu thư, đan dược tốt như chắc hẳn là là hạn chế đi!" Tuy rằng Nhã Phi đích thật là mỹ lệ, bất quá chuyện tu luyện là một đời bọn họ không vì một nữ nhân mà đánh mất nó.

" Ha hả, đan dược này được đấu giá hội Cốc Ni đại sự tự mình giám định phẩm giai thuộc nhị phẩm, tuyệt đối không xảy ra vấn đề các vị có thể yên tâm." Nhã Phi cười nói" Bất quá, đan dược này dược hiệu chỉ một người sử dụng một lần cả đời, dùng lần thứ hai liền không có hiệu quả."

Đích thân Cốc Ni đại sư thẩm định, mọi người tỏ vẻ lý giải dù sao hắn cũng có thể coi là một đại nhân vật, khiến cho các đại gia tộc tranh giành. Nếu không hạn chế thì Đấu Giả Đan cũng không có khả năng thành nhị phẩm đan dược rồi.

"Nếu các vị không còn nghi ngờ gì, thì Đấu Giả Đan bước đầu đấu giá một vạn kim tệ, thỉnh các vị ra giá!" Nhã Phi vừa nói ánh mắt nhìn một vòng ở đây, cuối cùng dừng lại trên người ba vị đại tộc trưởng, nàng trong lòng vô cùng rõ ràng ba vị này, mới chính là nhân vật cạnh tranh chủ yếu.

"1 vạn 1 ngàn kim tệ."

"1 vạn 2 ngàn kim tệ."

..

"Aaaa, mình giàu to rồi." Mặc kệ những kẻ tăng giá vật phẩm ở dưới cô ở trên đây hú hét như kẻ điên, haha cô sắp giàu rồi.

Cuộc cạnh tranh diễn ra giá kim tệ không ngừng đẩy lên cao. Tuy sắc mặt hiện tại của Tiêu Chiến kích động nhưng hắn vẫn chưa ra giá, chờ đợi cuộc tranh giành của đám tép riu đằng sau kết thúc. Rốt cuộc giá kim tệ đẩy quá cao, thanh âm làm ồn cũng dần dần bình ổn xuống, lúc này mấy vị lão giả ngồi bên cạnh Tiêu Chiến mới ra giá.

" 3 vạn kim t.ệ"

Báo giá vừa ra thanh âm trong phòng lập tức lắng xuống, một số người nhìn thấy lão giả này thì không khỏi uể oải ngồi xuống, cùng Gia Liệt Đoàn gia tộc tranh giành bọn họ không có thực lực a!

"Hắc hắc, Gia Liệt Đoàn Tất con ta vừa lúc tiến giai Đấu Giả, nhường cho ta thế nào? Tất nhiên người cũng sẽ có lợi." một gã trung niên nam tử cười nói.

"Áo Ba Mạt, không chỉ nhi tử của ngươi tấn cấp Đấu Giả, nhi tử của ta cũng là Đấu Giả." Giá Liệt Áo cười lạnh nói.

"Vậy thì ra giá." Áo Ba Mạt khuôn mặt đanh lại, ra giá "2 vạn 4 ngàn kim tệ."

"2 vạn 5."

"3 vạn."

Mọi người bây giờ có chút ngơ ngác nhìn đan dược vậy mà đẩy lên con số 3 vạn rồi.

"4 vạn." Tiêu Chiến lúc này cũng lên tiếng cạnh tranh.

Tiêu Chiến ra giá kim tệ, đại sảnh liền yên lặng ánh mắt của mọi người đều đổ dồn lên Tiêu Chiến. Ngày cả Áo Ba Mạt và Gia Liệt Áo cũng nhìn sang, hiển nhiên bọn họ không ngờ Tiêu Chiến lại ra giá.

"Hắc hắc, Tiêu tộc trưởng cần gì cùng bọn ta cạnh tranh, nhi tử ngươi cũng không phải là Đấu Giả." Gia Liệt Áo cười trêu chọc.

"Nhiều lời, các ngươi cứ ra giá ta theo." Tiêu Chiến bình tĩnh nói.

Tuy rằng nhi tử Tiêu Viêm đã khôi phục thiên phú nhưng hắn không có đem chuyện này truyền đi sợ gây ra phiền toái. Hiện tại Viêm nhi đã đột phá thất đoạn đấu khí, Tiêu Chiến tin tưởng không lâu nữa nhi tử hắn có thể đột phá Đấu Giả.

Sắc mặt Gia Liệt Áo thay đổi, quả thật bây giờ hắn nghi ngờ lời nói của Tiêu Chiến là thật hay giả, hắn do dự một hồi liền quyết định không tiếp tục ra giá hiện tại hắn không thể sử dụng kim tệ lung tung, không thể nghi ngờ đây là một quyết định khôn ngoan.

Lúc này Áo Ba Mạt nhìn thấy Gia Liệt Áo nhún vai tỏ vẻ không muốn tiếp tục, Đấu Giả Đan tuy có sức hút nhưng đây không phải mụ đích của hắn, cho nên không tiếp tục tăng kim tệ.

"Tiêu tộc trưởng ra giá bốn vạn kim tệ, còn vị nào muốn tăng giá?" Nhìn đại sảnh yên lặng Nhã Phi mỉm cười nói.

"Nếu không có vị nào tăng giá, vậy Đấu Giả Đan từ Tiêu tộc trưởng đấu giá được!" thấy không ai lên tiếng, Nhã Phí đập nhẹ chiếc búa nhỏ trên trong tay lên bàn, trúc cơ linh dịch, định hạ người mua rồi.

"Tiếp theo, sẽ là tiêu điểm của buổi đấu giá hôm này!!" Đem bình mang đi, Nhã Phí ngọc thủ vung lên, ngọn đèn trên đài ảm đạm xuống, Nhã Phí có chút dừng lại, rồi từ từ lấy ra một chiếc mâm bạc, trên đó có một quyển trục cổ phác màu xanh.

Quyển trục có chút thanh quang, đặt trên mâm bạc, quả thật có chút huyền bí.

"Huyền giai cao cấp công pháp Thanh Phong Quyết."

Mấy chữ Huyền giai cao cấp công pháp vừa dứt ra trong phòng đấu giá một mảnh yên tĩnh.

Nếu cùng Đấu Giả Đan so sánh, đấu khí công pháp không khỏi nghi ngờ càng khiến người ta chấn động. Đan dược tuy trân quý, nhưng cũng chỉ là thứ nhất thời tùy lúc để dùng, mà đấu khí công pháp lại có thể dùng cả đời, thậm chí có thể truyền thừa cho con cháu sau này. Từ góc độ này mà nói, cao giai đấu khí công pháp so với đan dược càng làm cho người ta thèm khát điên cuồng.

Sau chốc lát rung động, trong hội trường đấu giá đã phục hồi tinh thần lại, từng đôi mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm quyển trục màu xanh trên đài, ngay cả Nhã Phi mị động lòng người tại giây phút cũng đã bị lãng quên.

Tiêu Niên trên này nhún vai, bọn họ cạnh tranh cô không có hứng thú ngược lại rất nhanh liền rời khỏi đây dù sao thì mục đích của nàng cũng đã hoàn thành.

[Ký chủ nếu ngài có hứng thú ta có thể chỉ dạy ngài kiếm pháp mà ngay cả đấu kỹ cũng dạy. Ngài thấy thế nào?]

[Vậy Mạch Mạch muốn lấy gì để đổi, tích phân nha hay kim tệ? Đan dược?]

Tiêu Niên hai mắt toả sáng, đối với nàng mà nói Mạch Mạch là một sư phụ toàn năng nha.

[Bổn hệ thống không cần, hệ thống rất giàu không nghèo kiết xác như kí chủ.]

Ta có thể lấy đấu kỹ, công pháp vả mặt kí chủ còn đau.

Tiêu Niên ôm tim vẻ mặt vô cùng uy khuất, ngay cả Mạch Mạch cũng chê cô nghèo [Vậy lấy gì để đổi a?]

[Năm lần dạy, ta lấy ngài một điều kiện, ngày thấy thế nào?]

[Ách.. Mạch Mạch, cái này có phải quá lỗ cho ngươi rồi không?] Tiêu Niên tò mò hỏi.

[Không sao, hệ thống ta rất giàu.]

Tiêu Niên gãi đầu [Mạch Mạch ngươi thật tốt, nhưng ta nói trước điều kiện đó phải nằm trong phạm vi của ta, ngoài phạm vi ta làm không nỗi.]

[Ký chủ yên tâm những việc ta yêu cầu chỉ có một mình ký chủ làm được.]

Nói rồi Mạch Mạch liền lặn mất tăm hơi, nàng dường như còn nghe không lầm trước khi biến mất Mạch Mạch đã cười khúc khích.

Vì sao lại cười?

Nàng không thể lý giải, chỉ đành quay về chỗ cũ nhận kim tệ.

Một lúc sau, tiếng bước chân từ bên ngoài dồn dập truyền đến, hai đạo nhân ảnh đẩy cửa mà vào.

"A a vị này là chủ nhân của Đấu Giả Đan sao? Hình như tiên sinh lần đầu đến Ô Thản Thành?" hương phong thổi đến, tiếng cười khẽ kiều mị.

Tiêu Niên ngẫn đầu lên nhìn, càng dám chắc suy đoán Nhã Phi càng nhìn càng quyến rũ đến mức khiến người ta phạm tội.Trên khuôn mặt, đôi thủy ngâm mĩ mâu, tựa như lúc nào cũng hấp dẫn nam nhân, ánh mắt không dấu vết nhìn qua đôi ngọc cảnh thon dài ưu nhã, cũng suýt nữa bị khe ngực kia hãm sâu hút vào, eo như thủy xà, lúc lay động, hấp dẫn vạn phận, làm cho người ta hận không thể đè lên mà phát tiết du͙© vọиɠ.

"Đưa kim tệ cho ta." Tiêu Niên khẽ nói, mắc dù rất thích thưởng thức mỹ nhan nhưng kim tệ vẫn quan trọng hơn.

Nhã Phi cười khanh khách, lộ ra những đường nét kinh tâm động phách " Xin tiên sinh đợi một lúc, một số thủ tục còn phải hoàn thành."

Tiêu Niên gật đầu.

Nhìn thân ảnh bao phủ trong hắc bào, Nhã Phi khẽ cau mày xem ra dung mạo của nàng trước vị thần bí không có hiệu quả. Sau khi quan sát, trong lòng Nhã Phi có chút thất vọng, ánh mắt chạm với Cốc Ni đại sư ở bên cạnh, hàm răng khẽ cắn đôi môi đỏ mọng, thanh âm ôn nhu nhẹ giọng hỏi.

"Lão tiên sinh, Nhã Phi rất ít khi thấy luyện dược sư không đeo huy chương, không biết tôn tính của lão tiên sinh?"

" Ta đâu có đi khảo thí." Tiêu Niên thành thật đáp, sau đó lại nói "Cũng đừng gọi ta lão tiên sinh, ta không già tới vậy."

"Ngươi có thể gọi ta là Mạch đại sư."

"Ha ha Nhã Phi thất lễ rồi." Nhã Phí yêu kiều cười, ánh mắt hơi sáng lên xem ra mị lực của nàng không có giảm.

Thời gian tiếp theo Nhã Phố hỏi Tiêu Niên cứ một bộ dạng thành thật, đôi khi Mạch Mạch muốn tán Tiêu Niên cho bỏ tức. Nhã Phi lúc này cũng phát hiện ra người trước mặt rất thú vị, là một cái đầu gỗ, hỏi cái gì liền trả lời thành thật cái nấy, nếu không muốn trả lời lập tức chuyển sang câu tiếp theo.

Cảm thấy nói chuyện đã lâu, Nhã Phi cười yêu kiều lấy ra thủy tinh tạp trên người có tộc huy của Đặc Mễ Nhĩ gia tộc.

"Mạch đại sư, đây là quý tân tạp của Đặc Mễ Nhĩ đấu giá hội, chỉ cần Mạch đại sư có nó ở bất kỳ đấu giá hội nào của Đặc Mễ Nhĩ gia tộc, đều sẽ có đãi ngộ của khách quý, đồng thời đấu giá trường thuế suất, hạ từ năm mươi phần xuống hai mươi phần.

Lúc này, một thị nữ từ ngoài cung kính đi vào, đem lục sắc tạp phiến đưa cho Nhã Phi.

"Mạch đại sư, Đấu Giả Đan đấu giá được bốn vạn kim tệ, trừ đi hai mươi phần tiền thuế, còn lại đều ở chổ này." Nhã Phi mĩm cười đem lục sắc tạp phiến đưa tới.

Nhận lấy lục sắc tạp phiến, Tiêu Niên có một loại cảm xúc như muốn khóc, nàng lấy ra thêm mấy bình ngọc đối Nhã Phi nói "Ta ở đây còn mười viên Đấu Giả Đan, giao cho các ngươi đi."

Nhã Phi vừa nghe cười nói "Ta sẽ mau chóng giúp đại sư bán ra, nếu đại sư cần kim tệ chúng ta có thể lấy bốn vạn kim tệ cho một viên, trực tiếp mua bán."

Đấu Giả Đan loại đan dược đặc thù này sẽ không lo không có người dùng, tính những người không mua loại đan dược này cũng không sao, phải biết rằng trong Mễ Đặc Nhĩ gia tộc không thiếu đấu giả cấp bậc thiên tài đệ tử, cho nên Nhã Phi sẽ không có hại, hơn nữa Nhã Phi nàng tự tin có thể đem Đấu Giả Đan bán đấu giá hơn bốn vạn kim tệ một viên.

Tiêu Niên lúc này lấy ra một mảnh giấy nhỏ giao cho Nhã Phi "Vậy phiền ngươi giúp ta chuẩn bị những dược liệu này."

"Được, đại sư ngài chờ ta một lát, ta liền phân phó người đi chuẩn bị." Nhã Phi liền an bài người giúp Tiêu Niên thu thập dược liệu cùng ma hạch, sau đó lại bồi Tiêu Niên nói chuyện phiếm.

Cốc Ni ở bên cũng thỉnh thoảng hướng Tiêu Niên hỏi một ít vấn đề về luyện dược. Cô cũng thành thạo trả lời, đối với luyện dược mà nói nàng cảm thấy mình rất có thành tựu. Cũng nhờ vậy mà việc Cốc Ni đi đến con đường tam phẩm luyện dược sư không còn xa, vì thế Cốc Ni đối với Tiêu Niên càng thêm tôn kính, thái độ tự nhiên cũng thành tiểu bối với trưởng bối.

Nhã Phi thấy một màn này, trong lòng liền nhìn trúng Tiêu Niên, sở dĩ Cốc Ni đại sư là nhị phẩm luyện dược sư, có bao nhiêu khiêm tốn như vậy, mà hiện giờ trước mặt Tiêu Niên hết mực tôn kính, không thể không làm cho Nhã Phi thầm than.

Nữa canh giờ sau.

Những dược liệu cùng ma hạch mà Tiêu Niên yêu đều đưa lại, bao gồm hai rương lớn một cái chứa dược liệu, một cái chứa ma hạch. Tiêu Niên vung lên, hai cái rương lớn liền thu nạp vào không gian giới chỉ, một màn này làm cho Nhã Phi cũng hoảng sợ, trang bị không gian trữ vật cũng phải là người bình thường có thể có được.

Đã có được đồ mình muốn Tiêu Niên cũng không muốn ở lại, đối với Nhã Phi nói "Cáo từ!"

"Đại sư cáo từ! Sau này nếu có đan dược cần bán đấu giá, thì hãy đến phòng đấu giá Mễ Đặc Nhĩ a!" Nhã Phi nhẹ cười nói.

"Ân."

Nhìn Tiêu Niên đi mất, nụ cười trên chậm rãi thu liễm" Cốc Ni thúc thúc, thúc cảm thấy hắn mấy phẩm luyện dược sư?"

" Haiz căn cứ vào đáp án vị đại sư đó trả lời, tri thức lý luận ít nhất cũng là ngũ phẩm Luyện Dược Sư, thậm chí có thể cao hơn."

"Ngũ phẩm Luyện Dược Sư?" Nhã Phi không thể tin được, nguyên bản nàng cho rằng Tiêu Niên chỉ cấp bậc tứ phẩm Luyện Dược Sư nhưng không nghĩ tới bản thân đã xem nhẹ hắn. Nhã Phi cười khổ nói "Ngũ phẩm Luyện Dược Sư, cấp bậc đan vương ta ban nãy còn nghĩ vẫn có cơ hội kéo hắn vào gia tộc."

"Tiểu thư, tuy rằng chúng ta không thể kéo hắn vào gia tộc, cũng có thể cùng hắn bảo trì mối quan hệ hảo hữu cũng tốt, một cái Ngũ Phẩm Luyện Dược Sư cấp bậc Đấu Hoàng cũng phải lễ nhượng bộ ba phần."

Cấp bậc Đấu Hoàng lễ nhượng bộ ba phần sao?

Nhã Phi thở dài một hơi, luyện dược sư thật sự là một đám người thiên phú, nhưng vì sao nàng lại không có hạng thiên phú này?