Chương 11

Tôi khéo léo khuyên bảo: "Thế này đi, em vẫn nên đến chỗ cô ta, như vậy cô ta thấy em chọn cô ta thay vì chọn chị, tâm trạng cô ta chắc chắn sẽ rất tốt. Lúc đó dù có chuyện gì xảy ra cô ta có muốn gây sự, chắc cũng không đến mức quá đáng."

Cố Dịch An càng cảm động hơn: "Có lý đấy — Vậy chị phải làm sao? Chị không có đối tượng nào mà. Chị sẽ mời ai?"

Tôi vẫy tay: "Việc này cứ để chị lo."

Ngày hôm sau, dưới sự mong đợi của công chúng, Cố Dịch An đã đến chương trình tạp kỹ.

Chỉ thấy chiếc Bugatti Divo vô cùng nổi bật dừng lại tại hiện trường chương trình, Cố Dịch An bước xuống xe, mặc trang phục hưu nhàn, cổ áo vắt kính mát.

Cậu ấy bước đi bằng đôi chân dài, đi qua trong tiếng hét chào đón của mọi người.

Khi đi ngang qua tôi, tôi nhỏ giọng bình luận: "Diễn sâu thế, cẩn thận té nhé."

Cố Dịch An suýt nữa bị vấp, cậu ấy quay đầu nhìn tôi với ánh mắt giận dữ.

Dòng bình luận trên màn hình phát sóng trở nên hưng phấn:

[Các bạn xem kìa, Cố thiếu lườm Lâm Chi Ngôn.]

[Chắc chắn anh ấy không thể chịu đựng được hành động cố gắng thu hút sự chú ý của Lâm Chi Ngôn như hôm qua nữa.]

Cố Dịch An nheo mắt lại — vì muốn diễn sâu nên cậu ấy không đeo mắt kính — muốn xem rõ những gì được viết trên màn hình.

Đúng lúc này, Mạc Vân Vân xuất hiện trong sự mong đợi của mọi người.

"Dịch An~"

Cô ta chạy chậm tới, nắm lấy cánh tay Cố Dịch An.

Màn hình phát sóng trôi qua vô số lời chúc phúc, mọi người đều say mê chèo thuyền.

Tôi mắt qua chuyển một vòng, không muốn nhìn.

Và như dự đoán, tôi lại nhận được một loạt lời mắng.

[Lâm Chi Ngôn trợn mắt cho ai xem đấy?]

[Nói tới thì Chi Bitch đã mời ai?]

[Dù mời ai đi nữa, cũng không thể nào vượt qua được Cố thiếu!]

Fan của Mạc Vân Vân đầy tự tin.

Đúng thật. Cố Dịch An vừa đẹp trai vừa có tiền.

Người so với Cố Dịch An có tiền hơn… Hình như cũng chỉ có một vài người mà thôi.

Dù sao đi nữa, dù tôi có cố gắng thế nào, cũng chắc chắn thua cuộc.

Họ không ngờ rằng, tôi chẳng hề cố gắng.

Một phút sau, một chiếc xe ô tô màu vàng dừng lại chậm rãi ở cửa, một người đàn ông trung niên mặc áo Polo màu xám xuống xe.

Người đàn ông lấy khăn từ cổ xuống, lau mồ hôi, hỏi người hướng dẫn của tổ chương trình ở cửa một cách thân thiện: "Cô bạn trẻ, đây là nơi ghi hình chương trình phải không? Lâm Chi Ngôn có ở đây không?"

Dòng bình luận trên màn hình im lặng đi một lát, sau đó tràn ngập tiếng cười nhạo báng không thương tiếc.

[Quá buồn cười ha ha ha ha ha, người này là ai vậy?]

[Lâm Chi Ngôn biết mình không thể cạnh tranh, nên đã tùy tiện kéo một người qua đường đến sao?]

Không ai chú ý, Cố Dịch An vừa mới có mang vẻ ông hoàng diễn sâu, giờ đây cậu ấy không chỉ lặng lẽ tháo bỏ kính mát nổi bật xuống, mà còn lén lút lùi vào đám đông.