Chương 9

Tôi nhìn khuôn mặt nghiêm túc của Mạc Vân Vân. Tôi đã phải dốc hết khả năng diễn xuất của mình mới nhịn được cười.

Chẳng biết cuộc họp cổ đông của Cố Dịch An đã kết thúc chưa? Khi cậu ấy xem được màn phát biểu của người bạn gái này, không biết sẽ cảm thấy thế nào nhỉ?

Không thể không nói, vẫn còn một số cư dân mạng tỉnh táo, bắt đầu nhận ra sự bất thường trong những lời nói của Mạc Vân Vân.

[Khoan đã, vậy là Lâm Chi Ngôn đã từng hẹn hò với Cố Dịch An? Mà Mạc Vân Vân cũng biết chuyện này?]

[Vậy thì những lời giải thích trước đó của Mạc Vân Vân đều có vẻ kỳ lạ, đáng để chúng ta suy ngẫm lại.]

[Chưa kể, những fan của Mạc Vân Vân vừa nãy mắng chửi Lâm Chi Ngôn là bám đuôi có nên xin lỗi không? Bởi sự thật đã chứng minh rằng Lâm Chi Ngôn từng hẹn hò với Cố Dịch An, chứ không phải kẻ bám đuôi.]

Nhưng fan của Mạc Vân Vân phản bác còn gay gắt hơn:

[Xin lỗi? Tại sao phải xin lỗi con tiện nhân trơ tráo này?]

[Cho dù là bạn gái cũ của Cố Dịch An thì sao? Chẳng phải Vân Vân đã nói rồi sao, quá khứ đã qua rồi, giờ đây cô ta chạy đến trước mặt Vân Vân, là bạn gái hiện tại của Cố Dịch An, để tìm kiếm sự chú ý là muốn làm gì?]

[Tôi thực sự cảm thấy ghê tởm thay cho Vân Vân. Một người bạn gái cũ đúng mực nên giống như người chết, chứ không phải xuất hiện tranh giành tình yêu với bạn gái hiện tại.]

[Hành động hiện tại của Lâm Chi Ngôn khác gì việc chen chân làm người thứ ba?]

……

Tôi nhìn sắc mặt của Mạc Vân Vân.

Môi cô ta hơi tái nhợt.

Fan của cô ta đều đang thương xót, liên tục nói "ôm lấy con gái ngoan" "con gái ngoan đừng giận".

Nhưng tôi biết, cô ta không phải đang giận, mà là đang lo sợ.

Bởi vì trong góc nhìn của Mạc Vân Vân, người chen chân vào thực ra là cô ta.

Cô ta đã cướp Cố Dịch An từ tay tôi.

Câu chuyện này kể ra cũng khá buồn cười.

Nửa năm trước, Mạc Vân Vân tình cờ bắt gặp tôi và Cố Dịch An cãi nhau trong góc cầu thang của tòa nhà công ty.

Cô ta không nghe thấy phần đầu, chỉ nghe được đoạn cuối cùng.

Chỉ nghe thấy tôi tức giận hét lên: "Em đừng bao giờ tìm đến chị nữa!"

Cố Dịch An cũng tức giận không kém: "Chị nghĩ em muốn đến sao?"

Lúc đó tôi và mẹ tôi đang trong thời kỳ chiến tranh lạnh, không ai nói chuyện với ai, hoàn toàn dựa vào Cố Dịch An để truyền đạt thông tin.

Cảnh tượng đại khái là như thế này—

Mẹ tôi: "Cố Dịch An, kêu chị gái con về ăn cơm."

Tôi: "Cố Dịch An, nói với mẹ là chị không muốn về nhà ăn cơm."

Mẹ tôi: "Tại sao chị gái con không về? Con có nói chuyện với nó đàng hoàng không đấy?"

Tôi: "Chị đã nói là chị không về mà? Em không nói với mẹ sao?!"

Cố Dịch An mắc kẹt giữa hai người phụ nữ, chịu đựng áp lực từ cả hai phía, khổ sở không thể tả. Cậu ấy tức giận hét lên với tôi: "Không lẽ em là kẻ đáng tội sao? Tại sao người bị tổn thương luôn là em chứ?"

Nói xong, Cố Dịch An bỏ tôi lại, uất ức quay lưng bước đi.

Mạc Vân Vân chứng kiến cảnh này, cô ta cảm thấy cơ hội của mình đã đến.

Như mọi người đều biết, cãi nhau giữa các đôi yêu nhau là cơ hội tốt nhất cho người thứ ba.

Vì vậy, cô ta mang theo cà phê nóng và bánh ngọt đuổi theo, như một thiên thần xuất hiện trong đêm đông, làm ấm lòng Cố Dịch An: "Tâm trạng anh không tốt sao? Muốn ăn chút gì ngọt không?”

"Đừng vì những người và việc không đáng mà buồn bã.”

"Anh phải tin rằng, trên thế giới này vẫn còn những cô gái tốt hơn.”

"Nếu em là bạn gái của anh, em sẽ không bao giờ để anh đau lòng như vậy."

...

Tôi phải nói, Mạc Vân Vân có thể thành công được, phần lớn trách nhiệm đó là do phương pháp giáo dục của mẹ tôi.

Trong suốt tuổi trưởng thành của Cố Dịch An, mẹ tôi vì muốn ngăn chặn khả năng yêu sớm của cậu ấy, bà đã áp dụng mọi biện pháp nghiêm ngặt, nếu được bà hận ngay cả muỗi cái cũng không được xuất hiện trong thế giới của cậu ấy.

Điều này dẫn đến việc Cố Dịch An khi trưởng thành, trong việc giao tiếp với phái đẹp, thiếu đi khả năng phân biệt.

Những chàng trai cùng tuổi khác đã từng vấp ngã, trải qua thất bại, tích lũy kinh nghiệm phát hiện và phòng ngừa, còn có thể viết một cuốn "Sổ tay giám định trà xanh."

Vậy mà cậu ấy vẫn dậm chân tại chỗ.

Cứ như vậy, Cố Dịch An, với vẻ ngoài của một công tử đào hoa nhưng thực tế không có nhiều kinh nghiệm trong tình yêu, nhanh chóng bị Mạc Vân Vân chinh phục.

Cậu ấy hớn hở chạy về nhà: "Mẹ, chị, em đã gặp một cô gái như thiên thần."