Chương 13: Mạnh miệng tới mức hề hước

Dịch: OENUE

.

"... Thể theo yêu cầu của mọi người trên kênh mình, video kỳ trước mình đã liệt kê những tựa game party thích hợp chơi trực tuyến với nhiều người (online co-op), còn video kỳ này, mình sẽ đề cử những tựa game mô phỏng được khen ngợi không ngớt trong thời gian gần đây. "

"Tựa game đầu tiên chính là, game giả lập sự học gian khổ! Đây là con game đang làm mưa làm gió dạo gần đây, tin chắc mọi người ít nhiều gì cũng từng lướt trúng video về nó trên các kênh khác..."

"Trò chơi chỉ có bản game gốc, không kèm theo bất kỳ DLC nào, giá bán chỉ 18 tệ, bạn nào cảm thấy hứng thú có thể mua về chơi thử, dù sao mình cũng đã mua nó, hơn nữa còn chăn trâu được ba ngày rồi..."

"Chăn trâu... à không, game giả lập sự học gian khổ, nếu đánh giá trên thang điểm 10, các bạn sẽ chấm cho nó mấy điểm?"

Âm thanh trong video được phát rất to, lại thêm Trần Bá đang ngồi gần đó, cho nên hắn không cần nhìn cũng biết rõ Vương Khôn đang cày video gì.

"Được rồi, đừng xem nữa!"

Nhận lấy đồ khui nắp chai do chủ quán đưa đến, Trần Bá thuần thục mở một chai bia đưa sang cho Vương Khôn, có chút cạn lời thốt lên: "Mày tìm đâu ra mấy cái loại video này thế hả?"

"Thuật toán của nền tảng tự hiển thị trước mặt tao á!"

"Có thể vì mấy ngày nay tao toàn tìm kiếm video liên quan tới game giả lập sự học gian khổ, cho nên toàn bộ trang đầu đều là mấy video dạng này."

Vương Khôn cười khà khà: "Mày đừng nói với tao, là mày không tự tìm kiếm những video này để thỏa mãn lòng hiếu kỳ chứ, trang đầu của mày không hiện mấy video thế này à?"

"Đúng thật không có..."

Trần Bá rất chuyên tâm, đa số những video mà thuật toán của nền tảng đề cử cho hắn, đều là những video của các chị gái váy ngắn chân dài, từ điểm này có thể nhìn ra, thuật toán quả thực rất hiểu hắn.

Cái này gọi là nắm bắt chuẩn xác tâm lý người dùng nhỉ?

Hắn cũng không có ý rằng, nhà phát hành game không chú ý đến tình huống của chính con game mình làm ra, chỉ là sự chú ý của hắn và sự chú ý của Vương Khôn đặt trên những vấn đề khác nhau mà thôi.

Hắn chú trọng những đánh giá của người chơi thực trên trang steam đăng bán trò chơi hơn, cũng sẽ đăng nhập tài khoản partner, vào trả lời một vài vấn đề liên quan tới trò chơi ở trang cộng đồng.

Đặc biệt là đánh giá tiêu cực...

"Hả? Có đánh giá tiêu cực à?!"

Vương Khôn vừa nhét một xiên bắp ngô nướng vào trong miệng, vừa chớp mắt hỏi: "Vì sao người ta đánh giá tiêu cực? 18 tệ mua được con game chất lượng cỡ này còn chưa chịu hài lòng à?"

"Không phải vấn đề về giá cả."

Trần Bá lắc đầu.

Không có nhiều đánh giá tiêu cực về [game giả lập sự học gian khổ], nhưng sương sương cũng hơn mười đánh giá, mà trong mười mấy cái đánh giá tiêu cực này, chẳng người chơi nào cảm thấy 18 tệ là không xứng đáng.

Phần đa đánh giá tiêu cực đều xuất phát từ “thông báo thanh minh” của Trần Bá.

[Game có bug còn không chịu thừa nhận? Anh mạnh miệng, tôi rất thích, nhưng không sửa bug thì xứng đáng nhận đánh giá tiêu cực!]

[Bà mẹ nó, tôi nhọc nhằn khổ sở chơi trắng đêm mới phá đảo game lấy được thành tựu, lại không dí kịp người ta treo máy chăn trâu cả đêm? Game rác!]

(*Game rác: gốc là trò chơi gà cay, mà gà cay có chung cách phát âm với từ rác trong tiếng Trung*)

[Khi nào nhà phát hành thừa nhận sự kiện chăn trâu có bug, thì khi đó tôi mới đổi lại đánh giá tích cực...]

"Nhiều đánh giá tiêu cực thế? Vậy sao mày không nghe theo lời đề nghị của những người này, sửa cái bug kia đi?" - Vương Khôn dò hỏi.

"Thế à? Tao không thấy vậy."

Trần Bá nghe xong lời này, vẻ mặt lập tức mất khống chế, khoát tay áo cười nói: "Mấy nghìn đánh giá, đa phần đều là tích cực, còn bảo tao đừng sửa cái bug kia, mày cảm thấy tao nên làm gì?"

Đề bài này quá dễ chọn.

So với số lượng đánh giá tiêu cực, số lượng người chơi đánh giá tích cực rõ ràng nhiều hơn, mà lại nhiều gấp mấy chục lần.

Quan trọng nhất chính là, phần lớn người chơi đều vì xem được video của Tiền Đa Đa, cảm thấy cái bug này chơi rất vui, đều khuyên nhà phát hành game giữ lại nó.

Giống như lời mạnh miệng mà hắn nói trong thông báo mới vậy, đây không phải bug, mà là cơ chế ẩn của game: so với nỗ lực, năng khiếu quan trọng hơn gấp nhiều lần!

Cho nên, Trần Bá dễ dàng đưa ra lựa chọn.

Gần như dưới mỗi một cái đánh giá tiêu cực, hắn đều phản hồi lại một câu: "Rất xin lỗi vì đã mang đến trải nghiệm không tốt cho người chơi, nhưng vấn đề mà người chơi phản hồi vốn không phải bug, mà là một cơ chế trong trò chơi..."