Chương 25: Tiểu Tuyết giá lâm

Rất nhanh một đấu trường được mở ra ngay giữa đỉnh Thiên Hành Sơn, võ đài hoàn toàn bằng đá cứng rắt,rất rộng vài trăm mét có hơn, bên quảng trường bốn phía lần lượt là người đứng đầu bốn thế lực, phía sau lại là ghế trưởng lão, đứng sau lưng là đệ tử bốn xuất sắc nhất.

Liễu Sơn đứng lên mở miệng hô: "Các vị đệ tử, cũng đã lâu bốn môn phái chúng ta cũng không có luận võ qua, lần này sẽ tuyển mỗi thế lực ba đệ tử tham gia, hình thức là bốc thăm, bốn môn phái sẽ có các kí tự riêng biệt phân biệt theo số thứ tự để thi đấu.1-2-3-4

Ví dụ thiên hành sơn bốc được 1, Hồn điện bốc được 2, sẽ thi đấu với nhau, còn hai phe kia cũng tương tự.

Những người qua vòng một có thể khiêu chiến bất kì người khác phe nào, cuối cùng còn lại sẽ là phe đó thắng,Nên nhớ chỉ là tỉ thí điểm đến là dừng."

Tất cả mọi người nghe, cũng liền không có ý kiến, Liễu Sơn nhìn ba lão hồ ly kia, sao lại không biết ý đồ.

Ba lão giả kia âm trầm, tưởng như Thiên Hành Sơn hiện tại thả ra thần thú hộ sơn hẳn là nghênh đón đại địch, nhưng ngoài ý muốn Thiên Hành Sơn cũng không chút tổn hại nào, ngược lại lúc đến còn thấy Liễu Sơn tươi cười.

"Bắt Đầu!!!" Liễu Sơn cao giọng một tiếng trực tiếp cho mọi người bốc thăm.

Lần này bốc thăm là Thiên Hành Sơn đấu với Long Vương Điện, Hồn Điện đấu với Vô Nhai Môn.

Rất nhanh cặp đầu tiên bốc được số một là Nội môn đệ tử đứng hàng thứ hai Thiên Hành Sơn tên La Thiết đấu với Long Chiến tương tự nội môn nhưng đứng hàng thứ 4 Long Vương Điện.

"Tại hạ tên La Thiết am hiểu dùng quyền mong đạo hữu chỉ giáo",La Thiết ôm quyền khác với vẻ thô kệch bề ngoài lại là một người có lễ phép.

"Long Chiến, xuất thủ đi nhường ngươi ba chiêu" Long Chiến ánh mắt lạnh lùng nhìn La Thiết một bộ khinh thường.

"Đắc tội", La Thiết nói nhảm cũng không muốn,cho đối phương mặt không muốn, tại sao phải khúm núm đây.

La Thiết chân nhún mạnh lấy đà bật lên, dơ quyền về phía đối phương, quyền phong gào thét tựa hồ có thể phá toái mặt Long Chiến.

"Sư tỉ, tứ sư đệ liệu có thắng không, đối phương cơ hồ cũng không tệ".Khán đài một tên đệ tử ©υиɠ kính hỏi một cô gái đeo mặt nạ.

"Xem đi, rất nhanh liền thắng".

Quả nhiên trên đài, La Thiết quyền phong giống như chạm đến mặt Long Chiến một khắc, Long Chiến uyển chuyển né tránh lui lại sau một bước, La Thiết thấy quyền hụt nhanh chân một cái đá ngang qua eo Long Chiến, cũng tựa hồ giống với nãy Long Chiến vẫn mặt lặng khinh thường nhẹ nhàng xòe bàn tay tát qua, Ầm rốt cục cả hai đều lui về sau.

La Thiết mồ hôi bắt đầu chảy, cắn răng La Thiết nhảy lên nắm đấm cũng hóa thành một màu dung nham.

"Tiêp chiêu này".

Long chiến có chút ngoài ý muốn, không dự liệu đến đối phương vậy mà mạnh mẽ, mi cong lên Long Chiễn nhẫm mạnh một phát, mặt đấy chằng chịt tựa như mạng nhện, phốc Long Chiến nhảy lên hai quyền hung hăng chạm nhau, tạo nên từng tiếng nổ oanh oanh vang khắp võ đài.

Ai thắng vậy,không nhìn thấy gì cả, nhìn kìa bụi mù đang tản đi.

Khói bụi tản đi, người đứng ở đó là Long Chiến, dưới chân đang nằm một người không rõ sống chết.

Liễu Sơn thở dài, La Thiết không yếu chỉ trách đối phương mạnh hơn, La Thiết Trúc cơ sơ kì, Long Chiến nhưng là hậu kì đỉnh phong.

"Trận thứ nhất Long Chiến Thắng."

Tiếp theo từng trận từng trận qua.

Thiên Hành Sơn, thắng 1

Vô Nhai Môn thắng 1

Long Vương Điện thắng 2

Hồn Điện Thắng 2.

Nghỉ ngơi một thời gian, rất nhanh đến vòng 2.

Nhìn xung quanh thấy ai cũng tỏ thái độ không muốn lên đài đầu tiên.

"Ta lên đi, tại hạ nội môn đệ tử Hồn Điện vị trí thứ 3 muốn lãnh giáo cao chiêu Long Vương Điện Long Chiến."

Mở miệng là Vũ Thanh của Hồn điện, phốc một tiếng Vũ Thanh nhảy đến võ đài đứng lưng thẳng tắp đợi Long Chiến.

Long Chiến, không chút e ngại nhảy lên đối diện, không nói hai lời phi lên một quyền nện thẳng mặt Vũ Thanh.

Vũ Thanh cũng là có chuẩn bị xòe bàn tay ra đỡ lấy, rất nhanh trên đài từng tiếng vs đập oành oành vang lên, cuối cùng Long Chiến lấy vô địch tư thái một quyền đánh bay Vũ Thanh.

"Ngươi, ngươi vậy mà ẩn dấu thực lực".

Nói nhảm nhiều lắm, Long Chiến khinh thường một tiếng bước xuống đài.

"Trận Thứ hai Long Chiến Thắng".

Trên khán đài, Long Vương điện chủ cười toe toét không ngậm miệng, tuy là đệ tử đối chiến nhưng ai lại không muốn đệ tử mình thắng đâu.

Trận Thứ hai, Long Vương Điện lại bước lên đầu tiên, phải nói là Long Vương Điện các đệ tử đều hiếu chiến.

Đứng lên đài là một cô gái đeo mặt nạ.

"Nội môn xếp hạng thứ 2 Long Vương Điện Long Hạo Nguyệt khiêu chiến toàn trường, ai có thể tiếp được ba chiêu coi như thắng".

Oành, giọng kiêu ngạo làm toàn trường như nổ mạnh lên, quá kiêu ngạo điểm đi ai lên giáo huấn vị cô nương này cho bớt kiêu ngạo đi.

"Ngươi đi mà lên giáo huấn, không thấy các vị sư huynh vẫn đang ngồi không ai phản ứng sao, hiển nhiên thực lực đối phương rất mạnh".

"Vô Nhai Môn xếp hạng thứ nhất La Thừa Phong xin được lãnh giáo cao chiêu".

Một tên nam tử trẻ tuổi nhanh chóng lên đài đứng đối diện Long Hạo Nguyệt.

Long Hạo Nguyệt có chút nhíu nhíu mày, ngươi là ca ca của La Thiết.

"Vâng."

Đệ đệ Thiên Hành Sơn, ca ca lại ở Vô Nhai Môn,"đệ đệ ngươi bại bởi sư đệ ta, giờ đến lượt ngươi thất bại đi thôi".

Long Hạo Nguyệt, ngón tay khẽ động một đóa thanh liên xuất hiện trên bàn tay liên tục xoay tròn tàn mát ra vô số linh lực bay chậm chậm đến La Phong.

La Phong nhíu chặt mày lại, cảm nhận được đóa sen nguy hiểm, nhưng quá muộn.

"Bạo".

Ầm, võ đài rung động kịch liệt, La Phong không kịp né tránh bị tạc bay vài mét phun ngụm máu tươi.

Bại, vậy mà không tiếp nổi một chiêu, mọi người xung quanh hít một hơi lạnh.Đại đệ tử Vô Nhai Môn vậy mà không tiếp được Long Vương Điện bài danh thứ hai một chiêu.

Khống chế linh lực không sai, Dương Hối bên trên nhẹ giọng nói một câu.

Long Hạo Nguyệt cũng không cần nghỉ ngơi, chận chiến vừa rồi hoàn toàn không tốn bao nhiêu sức, lẳng lặng đứng đấy đợi.

Long Hạo Nguyệt kiêu ngạo đứng đấy.

"Hồn điện bài danh thứ nhất Cơ Vô Địch xin được chỉ giáo".

"Lui xuống", chưa kịp lên đài đã bị A cửu đứng sau lưng quát xuống.

"Sư tỉ, tại sao", Cơ Vô Địch không cam lòng nhìn Long Hạo Nguyệt kiêu ngạo.

"Ngươi không phải đối thủ", nhàn nhạt phun hai chữ A Cửu im lặng.

Long Hạo Nguyệt khẽ mỉm cười, " lần thi đấu này, thần nữ đại nhân không có thảm gia đi, đã vậy tại sao còn ngăn cản đệ tử thi đấu đâu, đã vậy xin được lãnh giáo cao chiêu của A Cửu cô nương vậy".

"A cửu nhàn nhạt liếc, ta không tham gia tỉ võ, còn có một chuyện, ngươi còn chưa xứng đối thủ ta."

"Kiêu ngạo không tốt lắm đâu, không hiểu sao đại sư huynh lại để mắt tới ngươi đâu", giọng nói mang theo vẻ không cam lòng.

Long Vương Điện khán đài, một tên nam tử đang nằm lười ở đấy ăn hoa quả, khẽ thở dài.

Liễu Sơn trong đầu lóe lên một ý nghĩ.

"Như ta nói, mọi người có thể khiêu chiến bất cứ ai, miễn là người đó đồng ý, tuy nhiên không thể khiêu chiến tu vi thấp hơn mình".

"Haha, A Cửu cô nương, lẽ nào không dám tiếp chiến sao, hôm nay ta sẽ lột miếng khăn che mặt ngươi lại, để xem rốt cục mặt ngươi thế nào mà làm cho sư huynh tò mò."

"A Cửu bỗng chốc nổi giận lên, lật mình miếng khăn che mặt, nực cười."

Xung quanh nhiệt độ không ngừng hạ thấp,thỉnh thoảng nghe tiếng ken két,

Mẹ ơi, cốc nước ta vậy mà đóng băng.

Long Hạo Nguyệt lại xòe bàn tay phất một tiếng lại một đóa thanh liên bay đến trước mặt A Cửu.

"Bạo...", có chuyện gì?? Tại sao không nổ.

Nhìn lại, không biết lúc nào, đóa thanh liên đã bị đóng băng rơi xuống đất.

"Sao có thể...?" mặt tràn đầy không thể tin tưởng nhìn lấy A Cửu.

A Cửu xưu một tiếng, trên bàn tay không biết lúc nào xuất hiện một thanh kiếm được kết từ băng mỏng, tựa giống không khí đồng dạng định đâm vào cổ họng Long Hạo Nguyệt thì.

Ầm, cả A Cửu và Long Hạo Nguyệt đều bị đẩy ra xa.

"Có chuyện gì, tự nhiên lôi đài phát nổ". Người ở xung quanh nghi hoặc không thôi.

Bốn vị Chưởng môn giật mình nhìn vào trong đám bụi, duy nhất có một người thần sắc kích động, là Dương Liên.

Ui cha cha một tiếng kêu của trẻ con phát ra, bụi mù biến mất, một thanh trường thương cắm thẳng ở lôi đài tản mát ra lực lượng khiến ai nấy cũng chấn kinh, đặc biệt hơn một cô bé vô cùng đáng yêu đang đứng đó không ngừng xoa lấy cái mông của mình lẩm bẩm như đang nói chuyện một mình.

"Thiên tỉ, nhẹ nhàng thôi, tiểu Tuyết nhưng đau", chỉ thấy trong đầu phát ra tiếng cười khúc khích.

Dương Hối, nhìn thanh Trường Thương thần sắc kinh hoàng, hiển nhiên cũng bị lực lượng của nó cho chấn kinh đến, phải biết Dương Hối bây giờ là Độ Kiếp kì.

"Tỉ tỉ???" khẽ gọi một tiếng Dương Hạo đã thấy Dương Liên xuất hiện ở chỗ cô bé.

Không đợi tiểu Tuyết phản ứng, Dương Liên đã ôm lấy, liên tục dùng đầu cọ xát gương mặt tiểu Tuyết.

Tiểu Tuyết có chút khó chịu, nhưng khồn biết tại sao lại có cảm giác thân thiết, không có né tránh chỉ phình má đang yêu trừng mắt lấy Dương Liên.

"Há há, con tên gì". Nghịch đủ, Dương Liên mới hỏi.

"Thiên Tuyết, Dương Thiên Tuyết, ma ma nói ý trời cho gặp cha ở núi tuyết, nên đặt thiên Tuyết."

"Oa tên hay, đi chúng ta lên kia xem đánh nhau", đang tính bế tiểu Tuyết đi, lại thấy tiểu Tuyết vùng vẫy.

"Không được, ba ba nói ở đây tiểu Tuyết được đánh nhau, tỉ tỉ đi trước đi."

Dương Liên mặt đều đen lại, bé con dễ thương vậy mà tên đầu đá lại cho đi đánh nhau...

"Tốt a, không được gọi tỉ tỉ, phải gọi cô cô, ta tên Dương Liên mỉm cười nhìn tiểu Tuyết Dương Liên lại về chỗ cũ."

"Tỉ tỉ, cây thương kia không đơn giản".

"Tất nhiên rồi, nó nhưng là đại ca dùng cả một tử tinh luyện chế mà ra, có đơn giản hay không."

"Trường thương của đại ca??, không phải người ta nói đại ca dùng kiếm sao".

"Ca ca ngươi dùng kiếm, thế gian sẽ không có đối thủ, nên chuyển qua thương dùng".

"Ách, vậy bé con kia..."

"Là con của đại ca".

Khó trách khó trách, đệ luôn cảm giác quen thuộc, nguyên lai là con của đại ca.

bốn vị trưởng môn ánh mắt ngưng trọng nhìn lấy tiểu bé con giữa lôi đài, A Cửu và Long Hạo Nguyệt cũng đã dừng chiến đấu tập chung nhìn về tiểu Tuyết.