Chương 9: Tứ Trưởng Lão, Yêu Lâm

Từ Trình không biết Diệp Thiên Nam là ai nhưng hắn biết năm năm trước tiền nhiệm tứ đại thế gia Võ gia một vị thiên kiêu mới vào Thiên Hoàng tông hai ngày liền ra tay đánh một vị Thiên Hoàng tông tuyệt thế thiên kiêu, làm đối phương bị thương.

Ngay lập tức tên kia Võ gia thiên kiêu liền bị chém gϊếŧ tại chỗ, Võ gia đêm đó liền nghênh đón Thiên Hoàng tông lửa giận, thập vị tự trưởng lão cùng nhau xuất thủ đem Võ gia chín phần cao thủ cho diệt đuổi ra khỏi Đông Thắng thành, sau đó Hoa gia mới được nâng đỡ nhảy vào tứ đại thế gia hàng ngũ.

Nghĩ đến đây Từ Trình không nhịn được mà nhìn đối Diệp Thiên Nam thêm một chút, không lẽ vị thiên kiêu trẻ tuổi này chính là người kia sao?

Cho dù được Từ Nam gật đầu xác nhận nhưng chuyện này quả thực quá khó chấp nhận, Diệp Thiên Nam vị tuyệt thế thiên kiêu này vậy mà ở Hoa gia, nhưng hình như Hoa gia không biết, Hoa Tuấn còn đối hắn suất thủ, cái này không phải trực tiếp để Hoa gia theo gót Võ gia hay sao?

Từ Trình cũng hiểu vì sao Từ Nam lại kiên quyết không đồng ý hủy hôn, Hoa Tử Nghiêm cùng Diệp Thiên Nam thân cận cưới Hoa Tử Nghiêm tất nhiên sẽ trăm lợi vô hại, ai, sao tiểu nữ hài kia không ưa thích Trình Nam cơ chứ?

Mà bị đánh đạp người vào chủ vị Hoa Tuấn đã sớm ngây người rồi, hắn suy nghĩ so Từ Trình càng nhanh hơn một chút.

Hoa Tuấn lần này thực sự hối hận rồi, hắn thật không ngờ bản thân động thủ lại là vị thiên kiêu kia, lần này Hoa gia có thể sẽ theo gót Võ gia.

“Ngươi không xứng đáng làm nàng phụ thân”

Diệp Thiên Nam vẫn là thần tình lạnh nhạt đối Hoa Tuấn nói, đối phương không thể bảo vệ tốt nữ nhi của mình, làm sao xứng đáng hai chữ phụ thân cơ chứ.

“Chuyên hôm nay nể mặt Tử Nghiêm ta sẽ không tính toán với các ngươi, các ngươi tự lo cho mình đi”

Diệp Thiên Nam vẫn là thần tình lạnh nhạt nói.

“Đa, đa tạ Diệp công tử khai ân”

Hoa Tuấn khó khăn nói, bây giờ trong đầu hắn không còn gì ngoại trừ thất lạc cùng hối hận, hắn đích thật không phải một người cha tốt.

“Tử Nghiêm ngươi trước trở về tông môn đi, tạm thời đừng xuống núi lịch luyện nữa, ta sẽ cho ngươi tài nguyên tốt nhất đợi tu vi cao một chút rồi hẵng xuống núi lịch luyện, ngươi tu vi quá thấp, nguy hiểm”

Diệp Thiên Nam đối Hoa Tử Nghiêm nói.

“Được”

Hoa Tử Nghiêm gật đầu, qua chuyện này nàng thật sâu cảm giác tu vi yêu kém dẫn đến không có quyền quyết định bản thân, nàng muốn trở về tông môn thật tốt tu luyện tăng cao bản thân thực lực.

Diệp Thiên Nam suy nghĩ một chút sau đó xuất ra một cái màu trắng lệnh bài, đây là rành riêng cho hắn điểm tích lũy lệnh bài.

“Ngươi cầm lệnh bài này, cần gì tài nguyên đem lệnh bài đến tìm bát trưởng lão nàng sẽ vô hạn phân cho ngươi”

Diệp Thiên Nam đưa lệnh bài cho Hoa Tử Nghiêm nói.

Người xung quanh nhìn thấy Hoa Tử Nghiêm nhận lấy lệnh bài trong mắt tràn đầy ao ước cùng ghen tị, đây là được tuyệt thế thiên kiêu chiếu cố đặc quyền hay sao, cái này cũng quá tiện sát người đi mà.

“Cảm ơn đại sư huynh”

Hoa Tử Nghiêm nhận lấy Diệp Thiên Nam lệnh bài, trong lòng cảm thấy ấm áp, đại sư huynh yêu thương nàng còn hơn nàng phụ mẫu nữa.



“Được rồi để ta đưa ngươi về tông, trưởng lão ngai có ở đó không”

Diệp Thiên Nam hơi cười nói.

Đám người vồn tưởng Diệp Thiên Nam sẽ đích thân đưa Hoa Tử Nghiêm về tông nhưng hắn nửa câu sau lại làm mọi người vô cùng sửng sốt, không lẽ ở đây vẫn còn trưởng lão cấp nhân vật hay sao?

“Tiểu tử ngươi được lắm đem ta làm tên sai vặt rồi”

Đột nhiên trong hư không một giọng nói vang lên, trước mặt mọi người xuất hiện đạo vết nứt, một vị tiên phong đạo cốt lưng đeo kiếm, bên hông có một chiết màu đỏ hồ lô trung niên nhân từ hư không đi ra.

“Bái kiến tứ trưởng lão”

Từ Nam lập tức hướng trung niên nhân quỳ xuống, người xung quanh bất ngờ một chút sau đó cũng liền quỳ theo.

Trong lòng bọn hắn lúc này đã sớm kinh hào hãi lãng, ngươi này vậy mà là Thiên Hoàng tông tứ trưởng lão.

“Đứng lên đi”

Tứ trưởng lão Vô Phong chân nhân tùy ý nói, đôi mắt trừng Diệp Thiên Nam một chút sau đó rời mắt nhìn về Hoa gia đám ngươi.

Hoa Tuấn bị Vô Phong chân nhân nhìn qua, trái tim như rơi vào hầm băng, sau lưng sớm đã mồ hôi đầm đìa, lúc này hắn thật cảm kích Từ Trình ra tay ngăn cản mình nếu không hắn hạ tràng chỉ có đường chết.

“Tứ trưởng lão nhờ người đem Tử Nghiêm trở về hộ ta”

Diệp Thiên Nam tùy ý đối tứ trưởng lão nói.

Tứ trướng lão trừng Diệp Thiên Nam một cái sau đó phất tay, Hoa Tử Nghiêm hóa thành một vệt độn quang bay về Diệp Thiên Nam tiểu viện.

Làm hết tất cả hắn lúc cùng đã không thấy tăm hơi chỉ để lại đám người ánh mắt bất khả tương nghĩ mà nhìn Diệp Thiên Nam, người này là ai vậy mà có thể nhờ vả tứ trưởng lão như vậy, quan trọng là tứ trưởng lão còn không những không sinh khí mà còn thực hiện.

Diệp Thiên Nam hơi liếc đám người một chút sau đó hướng bên ngoài mà đi không ai dám ngăn cản hắn.

Diệp Thiên Nam vừa đi, Hoa Tuấn ngồi trên ghế không ngừng thở hổn hển, hắn thật sâu cảm nhận được bản thân sai lầm chỉ sợ hắn liền mất đi con gái.

Đông Vân vực Yêu lâm.

Đông Vân vực Yêu lâm rông lớn vô bờ, nơi đây là nơi yêu thú hoành hành, người bình thường rất hiếm khi tiến vào, cho dù là tu tiên giả tiến Yêu lâm cũng phải cẩn thận.

Từ thượng cổ đến đây, yêu tộc cùng nhân tộc đều là thủy hỏa bất dung, Yêu lâm là nơi yêu tộc tụ tập càng là vô cùng nguy hiểm.

Nguy hiểm cũng đi kèm với cơ duyên, yêu thú bên trong có yêu đan đối với tu tiên giả tới nói yêu đan là thứ vô cùng trân quý.

Yêu đan có thể được hấp thu, nó không khác đan dược là mấy chỉ khác là đan dược có thể luyện ra được còn yêu đan thì không, yêu đan là yêu thú kết tinh tất cả tinh hoa, bởi vậy vô cùng trân quý.

Yêu đan tại tu tiên giới gia cả vô cùng cao.

Không những thế yêu thú thân thể đều là bảo thân thể, móng vuốt có thể làm vũ khí, yêu hồn có thể luyện chế khôi lỗi, phù triện,...



Bởi vậy có vô số tu tiên giả tới Yêu lâm săn gϊếŧ yêu thú gọi là liệp yêu sư.

Yêu lâm trên rừng cây, một thân ảnh màu trắng đang tại trên tán cây phi hành, người này không ai khác chính là Diệp Thiên Nam.

Sau khi ra khỏi Hoa gia Diệp Thiên Nam liền đến đây Yêu lâm rèn luyện.

Không có địa điểm đến, Diệp Thiên Nam thuần túy là tùy ý đi đường, hắn thích thì đi, mệt thì nghĩ căn bản không quan tâm cái gì.

Rống

Đột nhiên một tiếng thú rống vang lên gây lên gây nên sự chú ý của Diệp Thiên Nam.

Diệp Thiên Nam thay đổi phương hướng theo tiếng thú rống mà đi.

Trong rừng cây, một con to lớn màu trắng hổ yêu đang đuổi theo một con khổng lồ ngưu yêu.

Hai con yêu thú một đuổi một chạy tạo thành phá hư không thể tưởng tượng, một lúc sau hổ yêu bất chợt nhảy lên bổ nhào về phía ngưu yêu trên mình.

Hổ yêu là hóa thần trung kì tu vi, ngưu yêu chỉ là hóa thần sơ kì, rất nhanh thắng bại đã phân, ngưu yêu bị hổ yêu cắn nát yết hầu, chảy máu quá nhiều ngã gục xuống đất.

Hổ yêu thành thục hùng móng vuốt xé nát ngưu yêu thân thể tìm đến yêu đan vị trí, nó không do dự đem yêu đan cho nuốt, chỉ là yêu đan vừa vào trong miệng một vết sáng vυ"t qua yêu đan bị đánh bay ra một bên.

“Rống”

Hổ yêu giận giữ rống lớn, nó cảnh giác nhìn xung quanh.

Đột nhiên một mũi kiếm từ trên không thẳng hướng hổ yêu đỉnh đầu đâm xuống.

Hổ yêu sớm đã đề phòng, nó ngay lập tức tránh ra xa, gầm gừ mà nhìn áo trắng người cầm kiếm.

Người dùng kiếm phục kích hổ yêu không ai khác chính là Diệp Thiên Nam.

Diệp Thiên Nam nhận thấy bản thân một kích không thành, hắn xoay người chuyển hướng đáp về phía yêu đan.

Hổ yêu làm sao cho phép chuyện này sảy ra, nó rống lên một tiếng sau đó nhảy bổ về phía Diệp Thiên Nam, thuộc về hóa thần trung kỳ uy áp tùy ý lan tràn.

Diệp Thiên Nam không tránh không né, hắn mũi kiếm thẳng hướng hổ yêu đấm đi qua.

Hổ yêu móng vuốt cùng mũi kiếm đυ.ng vào nhau, nhất thời cuồng phong bốn phía, đất đá mù mịt, Diệp Thiên Nam bị trấn bay hơn mười mét mới dừng lại, hổ yêu thì bị đánh lui sáu bảy mét, hai bên chênh lệch lúc này thể hiện ra.

Diệp Thiên Nam cười khổ một tiếng, quả nhiên hóa thần sơ kỳ muốn thắng hóa thần trung kỳ hổ yêu vẫn là rất khỏ khăn.

Nhưng Diệp Thiên Nam không sợ nhất chính là khó khăn, hắn toàn thân bộc phát khí thế, chín loại kiếm ý đồng thời hiện, Diệp Thiên Nam khí tức lại kéo lên lần nữa hướng hổ yêu đánh tới.

Hổ yêu cũng không yêu thế, khí tức vừa hiện đồng thời hướng Diệp Thiên Nam nhảy bổ tới.