Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đệ Nhất Thiên Hạ

Chương 16: Phong cách sai lầm

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hạ Thiên Trúc đã lui ra phía sau một bước, ngay khi Lâm Kiên và hai thiếu niên chuẩn bị ra tay, cô đã sẵn sàng kêu cứu. Dù sao Lâm Kiên cũng cao gầy như vậy, làm sao hắn có thể là đối thủ của hai người này?

Nhưng sau một loạt hành động của Lâm Kiên, Hạ Thiên Trúc liền trở nên chết đứng. Cuối cùng cô cũng hiểu rõ tối qua Lâm Kiên đã làm gì để cứu cô ra khỏi khách sạn Lang Valley rồi.

Hắn đánh nhau giỏi đến thế?

Người đàn ông tóc vàng đã đưa Đường Mạn Mạn vào phòng ngủ, dùng tay bịt chặt miệng Đường Mạn Mạn. Tiếng đánh nhau bên ngoài nhanh chóng thu hút sự chú ý của gã ta. Bởi vì quá căng thẳng nên gã không để ý đến sự phản kháng của Đường Mạn Mạn ngày càng yếu đi.

Ẩm!

Cánh cửa phòng bị đá tung, người đàn ông tóc vàng run lên vì sợ hãi, nhanh chóng lấy con dao găm từ trong túi ra kề sát vào cổ Đường Mạn Mạn rồi hét lớn:

“Đừng đến đây, nếu không tao sẽ gϊếŧ chết con nhỏ này!"

Lâm Kiên nhìn thấy Đường Mạn Mạn sắp bị chết ngạt thì lập tức chộp lấy ly nước trên bàn gần đó ném về phía người đàn ông tóc vàng. Tiếng ly vỡ lập tức vang lên, chiếc ly đập mạnh vào đầu gã ta.

Người đàn ông tóc vàng chỉ thấy trước mắt tối sâm đi, ngã xuống đất. Lâm Kiên vội vàng chạy tới cứu Đường Mạn Mạn.

Lúc này Đường Mạn Mạn đã sắp bị nghẹt thở, đang trong trạng thái mê man. Cô mơ hồ nhìn thấy một bóng người lao tới, ôm cô vào lòng, sau đó cúi đầu hôn cô.

Ây, đây không phải là một nụ hôn nhé, mà là hô hấp nhân tạo!

Lâm Kiên cảm thấy có chút mất mát, nhưng thân là bác sĩ, hắn không thể nhìn thấy chết mà không cứu nó...

“Mạn Mạn.”

Hạ Thiên Trúc cũng lao vào đúng lúc Lâm Kiên chuẩn bị hôn... À không, chuẩn bị hô hấp nhân tạo tiếp. Cô ôm lấy Đường Mạn Mạn, đặt c‹ lên trên giường, dùng hai tay ấn xuống ngực của cô ấy.

Một cái, hai cái...

Lâm Kiên nhìn thấy cảnh này thì có chút lo lắng. Cô vợ ngốc này, đừng có mà đè thủng ngực người ta đó.

Đường Mạn Mạn đang mặc một bộ đồ ngủ ở nhà rộng thùng thình, lúc này nằm thẳng trên giường mà vẫn tôn lên đường nét khuôn ngực, chỉ có thể nói dáng người cô nàng quá siêu việt mà thôi.

Đường Mạn Mạn cuối cùng cũng tỉnh lại, Lâm Kiên nghiêm túc nghi ngờ rằng không phải phương pháp cấp cứu của Hạ Thiên Trúc có tác dụng mà là do cô nàng bị đè đau quá nên mới tỉnh lại.

Lâm Kiên cũng khống chế xong ba tên tóc vàng, đầu trọc và tóc húi cua. Hạ Thiên Trúc đề nghị báo cảnh sát nhưng Lâm Kiên lại từ chối. Cho dù giao cho cảnh sát, ba người này nếu ngoan cố không tiết lộ người đứng phía sau thì những kẻ ác đó vẫn sẽ được tự do.

Hạ Thiên Trúc cau mày nhìn Lâm Kiên: “Anh có cách nào lôi được người đứng đằng sau ra không?”

Lâm Kiên để Hạ Thiên Trúc và Đường Mạn Mạn - người đang hai mắt đẫm lệ sau khi trả qua thảm họa ở lại trong phòng ngủ. Còn anh bế người đàn ông tóc vàng đến phòng khách, sau đó đóng lại cánh cửa mà anh gần như đã đá văng ra, tiếp theo đó lại đóng cửa an ninh.

Tóc vàng, tóc húi cua và đầu trọc thật sự rất cứng miệng, dù có bị đánh chết cũng không chịu hé một lời.

Hạ Thiên Trúc và Đường Mạn Mạn không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì, chỉ nghe thấy ba tiếng kêu thảm thiết như heo bị chọc tiết.

Lâm Kiên chỉ hỏi ba người một lần, sau đó mỗi người đều bị bẻ gãy một ngón tay...

Trong một biệt thự sang trọng ở ngoại ô thành phố.

Cao Chí Thành với cơ bụng tám múi vừa kết thúc một trận đấu vật nam nữ. Người phụ nữ giàu có Từ Huệ Lan rất hài lòng khi thấy kỹ năng của người đàn ông này, bà biết gã có thể làm được. Bọn họ đã ở bên nhau ba tháng, gã chưa từng để bà phải thất vọng một lần nào. Không biết còn tốt hơn tên chồng chết tiệt ở nhà của bà bao nhiêu lần.

Tên chồng chết tiệt đó suốt ngày đi mua vui ngoài đường. Về nhà thì ngủ phòng riêng, không bao giờ chịu 'cày cuốc' trên người bà.

Hừ, gia súc mà không biết cày cuốc thì bà cũng không cần.

Từ Huệ Lan dựa vào đầu giường, lấy ra một điếu thuốc loại dành riêng cho phụ nữ. Cao Chí Thành lập tức. lấy bật lửa đưa qua, châm lửa. Từ Huệ Lan hút một hơi trước, sau đó hôn môi Cao Chí Thành, phả khói vào miệng gã ta.

“Khu...” Cao Chí Thành bị khói thuốc làm cho bị sặc.

Từ Huệ Lan giơ ngón tay gẫy gẫy tàn thuốc, cười nói: “Anh phái người đi tìm bạn gái nhỏ của anh đúng không?”

Thân thể Cao Chí Thành đột nhiên căng thẳng, cười nói: “Em yêu, em nghe ai nói bậy vậy?”

Từ Huệ Lan duỗi tay, ra hiệu cho Cao Chí Thành bằng mắt. Cao Chí Thành co rúm người lại đưa tay ra, 'Từ Huệ Lan ấn đầu thuốc đang cháy vào trong lòng bàn †ay của Cao Chí Thành.

“Ah!” Cao Chí Thành kêu lên đau đớn.

'Từ Huệ Lan nói: “Anh ăn của tôi, mặc của tôi, lợi dụng tôi lại còn lừa dối tôi, không phải là rất quá đáng sao?”

Cao Chí Thành ôm lòng bàn tay bị bỏng của mình, chịu đựng đau mà đớn nói: “Anh sai người đi tìm cô ta là bởi vì tối qua cô ta khiến chúng ta mất mặt, anh muốn trả thù cô ta thôi.”

Từ Huệ Lan lại đưa tay ra hiệu cho Cao Chí Thành đặt tay lên đó, Cao Chí Thành vội vàng nói:

“Em yêu, em tin anh đi, anh chỉ muốn lấy một ít tiền từ cô ta. Đây là thứ cô ta nợ anh. Khi anh ở bên cô ta, cô †a còn không chịu mua cho anh một chiếc iPhone, bây. giờ đột nhiên lại trở nên giàu có như vậy. Tiền của cô ta cũng phải có một phần của anh.”

Từ Huệ Lan cười lạnh: “Đáng lẽ anh nên nói với tôi từ đầu, tôi không keo kiệt như vậy đâu. Tay anh có đau không?”

Cao Chí Thành vội vàng lắc đầu: “Không đau.”

Từ Huệ Lan đưa điện thoại di động qua: “Gọi điện đi, bảo người của anh làm nhục con khốn đó. Tôi muốn được xem phát sóng trực tiếp, thêm cả ảnh khỏa thân của con ả nữa.”

“Chuyện này...”

“Sao? Không nỡ à? Hay là anh còn muốn giữ lại con điếm đó để tự mình hưởng thụ?”

“Em yêu, anh...” Bốp!

Từ Huệ Lan tức giận mắng: “Tôi cho anh thể diện, anh lại dám mặc cả với tôi?”

Cao Chí Thành ôm mặt, không dám hó hé thêm tiếng nào nữa, cầm lấy điện thoại bắt đầu gọi đi.

Không có ai bắt máy...

Khoan đã, vì sao lại có tiếng chuông điện thoại đổ dưới lầu? Sắc mặt Cao Chí Thành đột nhiên thay đổi, nghỉ hoặc nhìn ra ngoài cửa.

'Từ Huệ Lan cũng có chút kinh ngạc, biệt thự này được cô đặc biệt dùng để giấu trai. Mỗi lần đến đây đều mang theo hai vệ sĩ canh gác bên ngoài.

Reng reng reng... Tiếng chuông điện thoại đang dần di chuyển lên lâu, Cao Chí Thành nhanh chóng cúp điện thoại, tiếng chuông dừng lại.

Cao Chí Thành và Từ Huệ Lan nhìn nhau. Từ Huệ Lan cầm lấy một chiếc điện thoại di động khác, nhanh chóng gọi cho vệ sĩ bên ngoài, nhưng không có ai trả lời.

Cao Chí Thành lại bấm điện thoại của tên tóc vàng, lần này tiếng chuông vang ngay cánh cửa phòng.

Ẩm!

Không đợi Cao Chí Thành và Từ Huệ Lan kịp tiếp tục kinh ngạc, cánh cửa phòng đã bị Lâm Kiên đá tung.

“AhhI

'Từ Huệ Lan một thân tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ liền kinh hãi hét lên như thể sắp bị xxx.

Lâm Kiên liếc thoáng qua một cái liền cảm thấy mắt khó chịu. Dáng người xấu không đi phẫu thuật thẩm mỹ cũng được, nhưng biết giữ gìn duy trì vóc dáng chút thì có phải tốt hơn không, giờ này còn la hét...

Phanh!

Lâm Kiên cởi một chiếc giày ném luôn về phía Từ Huệ Lan, khiến cho bà ta bất tỉnh ngay tại chỗ.

Lâm Kiên lại cởi chiếc giày còn lại, chỉ vào Cao Chí Thành nói: “Đắp chăn cho bà tal”

Cao Chí Thành nhảy dựng lên, chộp lấy chiếc bình hoa ở đầu giường làm vũ khí rồi lao về phía Lâm Kiên:

“Thằng chó, sao mày dám đánh cục cưng của tao...”
« Chương TrướcChương Tiếp »