Chương 14: đạt đc bồi thường

Thẩm gia chủ sắc mặt cả kinh, hắn có thể vứt bỏ cháu gái Thẩm Yên, nhưng không cách nào để cho nhi tử Thẩm Thiên Hạo rời khỏi Thẩm gia! Không chỉ là huyết thống quan hệ, hơn nữa hắn còn là Thẩm gia thiên phú mạnh nhất triệu hoán sư một trong...

Huống chi, Thẩm Hoài con trai út Thẩm Thiên Hạo, là triệu hoán sư xuất sắc nhất Thẩm gia hiện giờ, lúc mười tuổi đã triệu hồi ra thần thú Chu Tước, cho nên hai năm trước hắn được đặc cách thu vào Tây Vực học viện học tập.

Tây Vực học viện, là học phủ đứng đầu nhất Bình Trạch Tây Vực.

Thẩm Thiên Hạo đã từng mang đến vinh dự cho Thẩm gia, mà hôm nay con trai Thẩm Thiên Hạo Thẩm Hoài lại mang đến vinh dự vô thượng cho Thẩm gia......

Trong lòng Thẩm gia chủ tự nhiên không muốn Thẩm Thiên Hạo rời đi.

Mà Thẩm Yên cùng Thẩm Hoài rõ ràng là một đôi long phượng thai, cũng là cách biệt một trời một vực, một cái là mất hết thể diện phế vật, một cái là thiên tài thiên phú dị bẩm.

Thẩm gia chủ bất đắc dĩ thỏa hiệp.

Được rồi, ta đáp ứng.

Chậm một chút, ta sẽ phái người đem mười vạn lượng hoàng kim cùng lệnh bài tiến vào Tàng Thư các đưa đến viện của ngươi.

Nghe nói như thế, Thẩm Thiên Hạo sắc mặt hơi có hòa hoãn, nhưng trong lòng vẫn là ngăn không được lạnh, bởi vì hắn đối với cái này có thể"Ăn thịt người"nhà, càng ngày càng thất vọng.

Thẩm Thiên Hạo xoay người, vẻ mặt áy náy nhìn về phía Thẩm Yên.

Làm phụ thân, hắn nhưng không có bảo vệ đến hài nhi của mình, còn chỉ có thể để hung thủ tiêu dao ở bên ngoài, một trận cảm giác vô lực từ trong lòng hắn tuôn ra.

"Cha, trở về đi." Thẩm Yên tựa hồ liếc mắt một cái liền nhìn thấu ý nghĩ của hắn, trong lòng nàng là không có quá lớn dao động, nhưng ngữ khí lại hòa hoãn xuống.

Thẩm Thiên Hạo vội vàng đáp ứng: "Được được, phụ thân tìm một y sư chữa thương cho con.

Thẩm Yên khẽ gật đầu một cái.

Lúc rời đi, ánh mắt lạnh như băng của nàng dừng lại trên mặt Trầm Tuyết một chút.

Thẩm Tuyết chạm đến ánh mắt của nàng, sau lưng không khỏi rét run, hô hấp hơi trì trệ, trong lòng thậm chí có một cỗ dự cảm bất an ở trong lòng lan tràn ra.

Nhìn Trầm Yên lúc rời đi bóng lưng, Trầm Tuyết yên lặng nắm chặt bên người áo bào, trong lòng hồ nghi: Khi đó Trầm Yên rõ ràng đã chết, vì cái gì Trầm Yên còn có thể sống sót?

Chẳng lẽ là Nam Cung Du phản bội nàng?

Đại trưởng lão từ ái nhìn Trầm Tuyết: "Tuyết nhi, chúc mừng ngươi trở thành triệu hoán sư, ngươi hiện tại đã hoàn toàn là người của Thẩm gia chúng ta.

Thẩm Tuyết hoàn hồn, vẻ mặt u sầu, nàng giống như áy náy cúi đầu: "Nhưng mà, Yên nhi muội muội..."

Đại trưởng lão cười lạnh: "Đừng nhắc tới nàng, xui xẻo.

Trầm Tuyết ngẩng đầu nhìn Thẩm gia chủ, vẫn quỳ như trước, than thở khóc lóc nói: "Tổ phụ, Tuyết nhi tổn thương Yên nhi muội muội, cũng liên lụy tổ phụ cùng với các trưởng lão bá bá bị phụ thân hiểu lầm, Tuyết nhi thật sự xấu hổ, hôm nay, ván đã đóng thuyền, Tuyết nhi tự nhiên cố gắng tu luyện, dùng hết năng lực lớn nhất báo đáp Thẩm gia.

Thẩm gia chủ kỳ thật có thể nhìn thấu một ít tâm cơ của nàng, nhưng hắn lại không có vạch trần, thứ nhất là Trầm Tuyết thiên phú quả thật không tệ, thứ hai Trầm Tuyết kỳ thật là con gái của cố nhân hắn.

Cố nhân qua đời, đem Trầm Tuyết còn nhỏ phó thác cho hắn. Mà hắn vì cho Thẩm Tuyết một thân phận, để cho nàng thành Thiên Hạo dưỡng nữ.

Thẩm gia chủ nhìn Trầm Tuyết khuôn mặt cực kỳ giống cố nhân, trong lòng không khỏi mềm nhũn, hắn lên tiếng: "Mau đứng lên đi.

Cảm ơn tổ phụ.

Sau khi Thẩm Tuyết đứng dậy, Thẩm gia chủ liền phái người đi mời y sư chữa thương cho Thẩm Tuyết.

Nếu như người ngoài không biết chuyện, chỉ sợ sẽ cảm thấy Thẩm Tuyết mới là cháu gái ruột của Thẩm gia chủ, mà Thẩm Yên lại giống như người ngoài xa lạ.