Chương 126: Phiên ngoại nhị

"Mỹ Nhân Đế Sư, mẫu hậu cùng phu nhân Hoa Xà đi tới vùng biển dạo chơi mất rồi." Vị tiểu hoàng đế Trầm Dao Quân vừa mới được lên ngôi ngồi ở trên ghế đá của Ngự hoa viên một tay chống cằm, một tay gõ lên mặt bàn đá, mặt đầy vẻ bất mãn: "Ôi! Chỉ mới nghĩ tới bờ biển, ta liền nghĩ đến trời xanh, mây trắng, nước biển, chim trời, cá trắm đen. Còn có, Mỹ Nhân Đế Sư không mặc quần áo!"

Lý Quý Hâm: "..."

"Mỹ Nhân Đế Sư, mẫu hậu cùng phu nhân Hoa Xà lại đi thác nước chơi." Vị tiểu hoàng đế Trầm Dao Quân vừa mới được lên ngôi ngồi trong Ngự Thư phòng cầm tấu chương cau mày không vui: "Ôi! Chỉ mới nghĩ tới thác nước, ta liền nghĩ đến nước bay thẳng xuống ba nghìn thước, mỹ nhân tắm bên suối da trắng nõn nà. Mỹ nhân chính là Mỹ Nhân Đế Sư không mặc quần áo, kiểu như vậy!

Lý Quý Hâm: "..."

"Mỹ Nhân Đế Sư, mẫu hậu cùng phu nhân Hoa Xà lại đi sa mạc chơi rồi." Vị tiểu hoàng đế Trầm Dao Quân vừa mới được lên ngôi ngồi ở Thủy Tĩnh hồ thả mồi cho cá ăn: "Ôi! Chỉ mới nghĩ tới sa mạc, ta liền muốn được đến sa mạc. Nào vách đá, cát vàng, gạch ngói, lạc đà xếp hàng nối đuôi nhau đi, thương nhân chờ đợi bão. Bão tới, gió thổi khiến y phục dán chặt vào thân thể, để lộ ra đường cong uyển chuyển của Mỹ Nhân Đế Sư."

Lý Quý Hâm: "..."

"Mỹ Nhân Đế Sư, mẫu hậu cùng phu nhân Hoa Xà lại đi phương bắc chơi tuyết." Lúc này tiểu hoàng đế Trầm Dao Quân đã trở thành lão bánh quẩy ngồi trên lầu Lâm Phượng nhìn hồ nước dưới lầu: "Chỉ mới nghĩ tới tuyết địa, ta liền nghĩ đến hồ ly thuần bạch, tuyết đọng thật dầy, bông tuyết bay múa đầy trời. Chúng ta có thể ở trên tuyết rơi đào cái động như vậy như vậy!"

Lý Quý Hâm: "..."

Lý Quý Hâm cảm thấy nhân sinh thật là đau khổ, Trầm Dao Quân muốn quá nhiều, trong khi hoàng hậu cùng phu nhân Hoa Xà lại chơi đến quên cả đường về.

Thế cho nên cái người vốn đang ở độ tuổi chơi đùa là Trầm Dao Quân, cứ như vậy suốt ngày hâm mộ không thôi hoàng hậu cùng phu nhân Hoa Xà được sát cánh song phi, ngày nào cũng mãi nhắc bản thân không thể rời đi, trong khi mình vẫn chưa thể cùng Mỹ Nhân Đế Sư như vậy như vậy.

Nhìn người ta tuổi đã hơn trung tuần vậy mà vẫn phong lãng, tiêu sái đến như vậy, tiểu hoàng đế vô cùng hâm mộ cùng ghen tị!

Tại sao phu nhân Hoa Xà phong lưu từ trong xương vậy mà lại không di truyền cho Lý Quý Hâm chút nào như vậy đây? Ngao, bởi vì đây là nàng nhận nuôi, mà không phải con ruột a. Nếu là con như Trầm Dao Quân, hãy xem đi: so sánh với hoàng hậu thì như được khắc ra từ một cái khuôn vậy.

Tiểu hoàng đế mải miết bận rộn với công việc, hôm nay có Hộ Bộ báo cáo kết quả tổng điều tra dân cư, ngày mai lại có Binh Bộ báo cáo kết quả trưng binh. Đừng nói chi đến chuyện đi ra bên ngoại dạo chơi một vòng, chính là đi Ngự hoa viên đếm con kiến thôi cũng còn không thời gian.

Nhưng mà Lý Quý Hâm làm đế sư thì nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Địch nhân hiện tại không có, nàng chỉ cần uống chút trà, cắn chút hạt dưa, sau đó mang theo một đám tiểu tỷ tỷ tiểu muội muội trong cung cùng nhau dạy võ công, rèn luyện thân thể.

Trầm Dao Quân cảm thấy, cái hoàng cung này dường như sắp biến thành hậu cung của Lý Quý Hâm rồi. Từ sau khi mình tuyên bố việc người cùng phái kết hôn là hợp pháp, nàng cảm thấy ánh mắt của đám tiểu nha hoàn trong hoàng cung suốt ngày đều nhìn chằm chằm vào Lý Quý Hâm. Kể cũng đúng, nét mặt của Mỹ Nhân Đế Sư đẹp như vậy, vóc người cũng cân xứng như vậy, người lại còn thông minh như vậy, thời điểm luyện võ soái như vậy, thực dễ dàng đem người ta bẻ cong a!

Không được! Nàng thật muốn đem Mỹ Nhân Đế Sư giấu đi!

Nha hoàn đưa đồ ăn sáng tới hôm nay dáng vẻ có mấy phần xinh đẹp. Từ khi đến nơi này nàng vẫn một mực nhìn Lý Quý Hâm, được một lúc thì đỏ mặt lên, đưa tay che miệng cười rồi mới lui xuống.

Lý Quý Hâm có chút ngơ ngác, thấy vậy Trầm Dao Quân rất không vui.

"Người đâu! Đi tra một chút tên nha hoàn mới vừa rồi kia là ai." Một khi hoàng đế hạ lệnh, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.

Lý Quý Hâm cau mày lại: "A Dao, ngươi muốn làm cái gì?" Nàng như cảm nhận được vị chua nồng đậm từ trên người Trầm Dao Quân tản ra.

Hoàng đế ghen, lại còn lợi hại đến như vậy?

Một lúc sau, người được phái đi ra bên ngoài quay lại báo cáo, nha hoàn mới vừa rồi kia, là người nào đó ở Ngự thiện phòng.



Trầm Dao Quân chống nạnh nói: "Đi nhìn người này chằm chằm cho ta, phàm là làm ra một chút sai lầm, lập tức báo cáo lên cho ta!"

Lý Quý Hâm đầy đầu hắc tuyến: "A Dao, cho dù có là hoàng đế, ngươi cũng phải chí công vô tư, chứ không thể hành động theo cảm tình như vậy được."

"Ta mặc kệ! Nàng dám nhìn lén Mỹ Nhân Đế Sư!" Tiểu hoàng đế cả giận: "Ta muốn đưa ra mệnh lệnh, bất cứ kẻ nào người dám nhìn lén Mỹ Nhân Đế Sư, thì đều bị moi hết tròng mắt!"

Nếu đây là hình phạt tàn khốc chỉ vì Lý Quý Hâm mà phát sinh, vậy thì nàng đã trở thành tội nhân trong lịch sử rồi.

"A Dao!" Lý Quý Hâm cau mày rất không vui: "Loạn đưa ra hình phạt thảm khốc, so với bạo quân thì có gì khác nhau?"

"Ta mới mặc kệ! Ai bảo các nàng dám nhìn lén Mỹ Nhân Đế Sư!" Trầm Dao Quân dẫm chân, trên đầu chỉ còn kém bốc lên luồng khói trắng: "Ngày nào Mỹ Nhân Đế Sư cũng đi dạy các nàng tập võ. Người của toàn hoàng cung đều thích ngươi, nếu A Dao ở trong lòng ngươi không phải là duy nhất vậy thì so với cùng cá mặn đâu có cái gì khác nhau?"

Lý Quý Hâm lập tức hiểu ra, đây là Trầm Dao Quân cố ý gây sự đây mà.

Vị hoàng đế đại nhân anh minh thần vũ ở trước mặt đế sư lại chỉ là đứa con nít. Toàn Đông Châu này đều biết, nữ hoàng bệ hạ chỉ nghe lời một mình đế sư.

Nữ hoàng mà tức giận thì phải làm sao? Hơn phân nửa là ghen tuông, chịu khó dỗ dành một chút là được rồi.

Trước mắt, công việc chủ yếu khi làm đế sư của Lý Quý Hâm không phải giáo dục nữ hoàng bệ hạ nữa, mà làm vυ" em cho nữ hoàng, chủ yếu là phụ trách việc ăn uống, tiêu khiển cùng với một ít vận động nào đó.

Xưa nay Lý Quý Hâm vẫn luôn hết lòng tẫn trách, vậy mà lúc này lại không khỏi dỗi lại Trầm Dao Quân: "Nếu là như vậy, ta đây trở lại Hoa Xà sơn là được chứ gì! Trên Hoa Xà sơn không có ai, ngươi sẽ không cần phải ghen nữa."

Nói xong lập tức đi đem bọc quần áo sửa sang lại, làm như muốn bỏ đi. Chân trước còn không chưa bước ra, chân sau đã bị Trầm Dao Quân ôm lấy: "Hu hu hu... Mỹ Nhân Đế Sư đừng đi! A Dao mới không phải là bạo quân. A Dao chẳng qua chỉ là tức giận. A Dao chẳng qua chỉ là muốn làm người duy nhất của Mỹ Nhân Đế Sư!"

Lý Quý Hâm tức khắc mềm lòng, nhưng trên mặt lại làm ra vẻ tỉnh bơ: "Vậy còn muốn đào tròng mắt người ta nữa hay không?"

"Không đào nữa."

"Còn muốn tìm bắt nhược điểm người ta nữa hay không?"

"Không bắt nữa."

"Còn muốn tùy hứng làm bậy nữa hay không?"

"Không muốn nữa, nhưng mà..."

Phía sau "nhưng mà" này mới là điểm chính.

"Không đào con ngươi của ai cả, nhưng với điều kiện là trong lòng Mỹ Nhân Đế Sư chỉ được phép có một mình ta. Không tìm bắt nhược điểm người ta với điều kiện là Mỹ Nhân Đế Sư không được cùng người khác đầu mày cuối mắt. Mỹ Nhân Đế Sư không được phép tùy hứng làm bậy là điều kiện cuối cùng, phải làm sao giống như phu nhân Hoa Xà và mẫu hậu: phụng bồi ta chơi như vậy như vậy a! Nếu không A Dao sẽ không vui. A Dao không vui thì sẽ không lòng dạ nào trị quốc, không lòng dạ nào trị quốc thì dân chúng sẽ lầm than, dân chúng lầm than sẽ dẫn đến võ trang khởi nghĩa lật đổ triều đình, các quốc gia chung quanh nhìn thấy Đông Châu rối loạn sẽ thừa dịp xông vào, vì vậy bọn họ sẽ ở cảnh nội Đông Châu tương ngộ, sau đó sẽ lại là một cái ngươi chết ta sống, Tứ Đại Châu sẽ bị chết đi không ít người, nhân số sẽ trở nên thưa thớt, loài người sẽ bị diệt tuyệt! A Dao không vui thì sẽ dẫn đến hậu quả nghiêm trọng như vậy đấy, cho nên Mỹ Nhân Đế Sư nhất định phải đáp ứng ta!" Trầm Dao Quân chống nạnh trả lời.

Đây còn không phải là trắng trợn ăn hϊếp Lý Quý Hâm hay sao?

Lý Quý Hâm quyết tâm phải cẩn thận chữa trị một chút tiểu hoàng đế này.



"Vậy thì ta đi đây."

"Đứng lại!" Trầm Dao Quân sải một bước thật dài xông lại, "đùng" một tiếng đóng cửa lại: "Lời nói của ta chính là thánh chỉ! Mỹ Nhân Đế Sư từng nói rồi, ai cũng không thể không nghe lời ta!"

Lý Quý Hâm sửng sốt mất một lúc, hả? Nàng vẫn đang xem Trầm Dao Quân là Tiểu công chúa chứ đâu, kết quả người trước mắt lại đã biến thành nữ đế.

"Mỹ Nhân Đế Sư có nghe lời ta hay không đây?" Trầm Dao Quân ngước đầu lên, trên mặt đầy ý cười: "Nếu như ngay cả đế sư cũng không nghe lời ta, tại sao bách tính trong thiên hạ kia lại phải nghe lời ta?"

Lý Quý Hâm cảm thấy mình đã bị tính kế.

Lý Quý Hâm ngẫm nghĩ, nếu mình thật sự bỏ đi, có thể Trầm Dao Quân sẽ đem ma trảo về phía Lý Tấn Nhất, như vậy thì thật là quá kinh khủng!

"Nhiệm vụ của ta là phải kịp thời sửa lại sai lầm của ngươi." Ý đồ của Lý Quý Hâm là tiếp tục ân cần chỉ dạy.

"Vậy thì... A Dao có một vấn đề muốn thỉnh giáo đế sư." Trầm Dao Quân tiếp tục cười thật tươi: "Mỹ Nhân Đế Sư nguyện ý dạy A Dao sao?"

Nếu nàng thành tâm thành ý đặt câu hỏi, Lý Quý Hâm làm sao có thể cự tuyệt đây?

"Ngươi hỏi đi."

"Làm đế sư thì không chỉ có dạy ta kiến thức ở các phương diện chính trị, kinh tế, quân sự, mà còn phải dạy ta kiến thức về phương diện sinh hoạt nữa, đúng không?"

Lý Quý Hâm gật đầu một cái.

"Là lão sư của ta, thì hẳn phải có cả một kho kiến thức phong phú, có thể giải quyết một ít vấn đề thường gặp, có đúng không?"

Lý Quý Hâm tiếp tục gật đầu một cái.

"Như vậy thì..." Trầm Dao Quân dương dương đắc ý: "Chỉ cần Mỹ Nhân Đế Sư thay A Dao giải quyết cái vấn đề khó khăn này, A Dao liền không nhắc chuyện cũ, cũng không còn tùy hứng làm bậy nữa."

Lý Quý Hâm vui mừng ra mặt.

"Ta có một vấn đề." Trầm Dao Quân vừa chỉ chỉ vào bản thân mình, vừa chỉ chỉ lên chiếc giường nhỏ: "Mỹ Nhân Đế Sư cái gì cũng hiểu, vậy hãy đem cái vấn đề kia giải quyết luôn đi. Chỉ có thực hành thì mới đem đến hiểu biết chính xác chứ đâu. Chúng ta tới đó thăm dò một chút!" Nói xong lập tức nắm tay Lý Quý Hâm chạy về phía chiếc giường nhỏ.

Xưa nay tình sâu thì không giữ được, luôn là tính kế mới đắc nhân tâm a...

"A Dao..." Lý Quý Hâm đỏ mặt lên.

"Chẳng lẽ Mỹ Nhân Đế Sư không chịu dạy ta hay sao?" Trầm Dao Quân bĩu môi hỏi.

"Ừ... Dạy... Là muốn dạy..." Lý Quý Hâm hắng giọng một cái. Đột nhiên nàng trấn định lại, ngay lập tức đem Trầm Dao Quân bế lên thành cái ôm công chúa: "Cái vấn đề này quả thật cần phải đi sâu hiểu biết cùng thăm dò. Cho nên, lát nữa ngươi không được phép khóc lóc đến chảy nước mũi đó nha!"

- ---------------[END] --------------