Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đế Thiếu Sủng Trong Lòng: Giáo Thảo Quốc Dân Là Nữ Sinh

Chương 13: Ăn đậu hủ của Tần thiếu

« Chương TrướcChương Tiếp »
Một màn này phát sinh quá bất ngờ, đến cả bảo tiêu mặc quần áo đen bên cạnh cũng chưa có phản ứng gì.

Tần Mạc chỉ cảm thấy có thứ gì đó nhào vào trong ngực mình, chân trái lùi về sau một cái, ánh mắt đen thâm trầm.

“Tổng giám đốc Tần!”

Bí thư đi theo sau Tần Mạc đầu đầy mồ hôi kêu lên, muốn kéo giám đốc nhà mình ra nhưng đã không kịp nữa rồi...

Phó Cửu trong chớp mắt mất đi trọng lực, trong mắt toát ra tia sắc bén.

Nhưng mà không có thời gian cho cô suy nghĩ, xung quanh chỉ còn một mảnh yên tĩnh.

Là cô đang ảo giác sao?

Tại sao cái gáy lại lạnh như vậy?

Ngược lại lòng bàn tay vẫn còn một chút ấm áp, à ừm sờ vào còn khá tốt...

Động tác của Phó Cửu rơi vào trong mắt lãnh đạo trường học, dọa chủ nhiệm sắc mặt trắng bệch.

“Phó Cửu!” Chủ nhiệm lớp 013 hận không thể một tay xách người này đi ra ngoài. Hắn không nghĩ tới tiểu tử này sẽ đột nhiên trực tiếp nhảy ra, không phải đã nhắc nhở bọn họ đừng cho “hắn” xuất hiện ở đây sao?!

Hoắc Tư Vũ nghe tiếng gầm nhẹ, cao hứng nở nụ cười. Lần này đồ nhà quê Phó Cửu chắc chắn sống không được!



“Phó Cửu? Chẳng phải là người lần trước quấn lấy Tần thiếu không chịu buông hay sao?”

“Đúng thật là vẫn chưa từ bỏ ý định, hắn không sợ Tần thiếu sẽ gϊếŧ chết hắn sao?”

“Đầu tên này chắc là có vấn đề. Xem ra khi con trai si mê người khác cũng làm cho người ta không nói nên lời.”

Nghe lời nghị luận xung quanh, người muốn che lại hai mắt của mình nhất chính là Trần Hiểu Đông. Hắn không bao giờ nghĩ đến người hắn lo lắng nhất sẽ ở trước mặt mọi người làm ra chuyện này.

Hắn còn nghĩ rằng mấy ngày qua thiếu gia đã thay đổi.

Không nghĩ đến tất cả đều là vì kịch bản mà “hắn” cẩn thận chuẩn bị từ lâu.

Lúc nãy hắn không nên đứng ở ban A mà nên đi đến ban D. Như vậy trước khi thiếu gia mất lý trí muốn ôm Tần thiếu mà bắt lấy chân cậu ấy!

Lúc này Phó Cửu cũng không thỏa mãn như vậy, cô cũng bị người khác hãm hại.

Nhưng mà xem bộ dáng mọi người khẳng định sẽ không tin tưởng cô.

Không làm thì thôi, một khi đã bị như vậy thì chơi tới cùng.

Nghĩ đến đây, Phó Cửu cong môi cười, tay nhanh chóng nắm cổ áo người trước mặt, ngước mắt nhìn khuôn mặt tuấn mỹ lạnh băng, giọng nói tà nịnh: “Anh em, dáng người không tồi.”

Đây là đang đùa giỡn?!

Trần Hiểu Đông cả người tuôn ra mồ hôi lạnh. Thiếu gia cậu thật sự điên rồi, điên rồi!



Trêu chọc con gái còn đỡ, đằng này lại dám làm vậy với Tần thiếu, cậu không biết đó là một con hổ già sao!

Mọi người đều không nghĩ đến Phó Cửu sẽ nói ra những lời như vậy.

COCO đi bên cạnh bị kinh ngạc quá mức, một phát cắn đứt lỗ tai con thỏ đang ôm trong ngực.

Nhóm lãnh đạo và giáo viên hận không thể làm cho Phó Cửu lập tức biến mất trước mắt bọn họ!

Ánh mắt Tần Mạc cũng lạnh tới cực điểm.

Nhưng với vẻ mặt này làm mọi người đang trong trạng thái thần kinh căng thẳng hít sâu một hơi.

Khí phách vương giả, bễ nghễ thiên hạ.

Hiện tại Phó Cửu mới tin lời Trần Hiểu Đông nói, người đàn ông này thật sự không dễ chọc.

Chỉ là bỗng nhiên khuôn mặt của hắn lập tức tới gần, bộ dáng tuấn mỹ tự phụ lúc này nhanh chóng bị đánh vỡ, khiến cho người khác chỉ còn cảm giác bất an, bị áp bách...

Hắn cúi người, hơi thở lạnh lùng thổi vào tai cô: “Phó Cửu phải không? Lúc tan học mau chóng về nhà, bởi vì rất có khả năng cậu sẽ bị người khác chặt đứt tay phải.”

Lời của hắn lạnh nhạt như gió mấy, giọng nói trầm thấp chỉ khi ở gần hắn mới nghe rõ được.

Nhưng Phó Cửu vẫn nghe ra ý tứ khác trong lời nói của hắn. Cô vừa dùng tay phải của mình sờ ngực hắn, Tần thiếu gia bị cô ăn đậu hủ nên muốn chặt tay phải của cô?
« Chương TrướcChương Tiếp »