Chương 45: Sứ mệnh điên cuồng bảo vệ vợ

- Hàng Tễ Duẫn ngươi chú ý một chút cho ta, còn chưa tới giờ đóng cửa tiệm a!

Giang Thái Nhiên không biết khi nào đình chỉ khắc khẩu cùng Kha Hoằng Danh, tính tình hai người luôn là tới nhanh, đi cũng mau. Hắn ngồi ở bên cạnh Tảm Hựu Nhi, đem đầu Hàng Tễ Duẫn đẩy ra, sau đó chính mình không kiêng nể gì mà ôm lấy eo Tiểu Hựu Hựu, dáng vẻ chỉ cho phép ta phóng hỏa, không cho ngươi đốt đèn. Giang Thái Nhiên cũng liền ỷ vào mình tuổi nhỏ, Hựu Nhi càng đau lòng hắn, mới dám kiêu ngạo như vậy.

- Loan, ngươi cho nàng ăn ít chocolate thôi. Mỗi lần Hựu Nhi ăn nhiều đều sẽ đau đầu.

Hắn thân là một người lớn thành thục, cũng không nghĩ so đo với Giang Thái Nhiên tâm hồn mới 8 tuổi, vì thế quay đầu tiếp tục ôm lấy eo Tảm Hựu Nhi, nhìn Tống Loan nói.

- Sợ cái gì, không phải còn có ngươi mát xa giúp nàng sao... Đừng cho là ta không biết ngươi thật ra rất thích mát xa cho nàng.

Kha Hoằng Danh cầm một lon Pepsi ngồi ở bên cạnh Tống Loan. Hắn nhìn Hàng Tễ Duẫn, ánh mắt đầy vẻ ngươi đừng giả bộ. Xí nghiệp họ Kha lần trước xảy ra chuyện, Tống Loan, anh trai cùng cha khác mẹ với hắn, đi khắp nơi giúp hắn nói chuyện làm ăn, xã giao, bồi người khác uống rượu, uống đến dạ dày xảy ra vấn đề, hắn có thể có hôm nay, là không rời xa Hựu Nhi và bọn họ.

Đều qua nhiều năm như vậy, hận ý lúc trước đã sớm phai nhạt. Kha Hoằng Danh hắn cũng không phải là loại người không biết ơn, vì thế đến hiện tại, bọn họ rốt cuộc có thể ở trên một bàn nói chuyện tử tế.

- Ta không muốn Hựu Nhi về già bị cao huyết áp. Lần trước kinh nguyệt nàng bị chậm, còn bị đau bụng kinh, tám chín phần mười là do ăn nhiều chocolate.

Nhắc tới mát xa, ánh mắt Hàng Tễ Duẫn mang theo ý cười, dáng vẻ thoải mái say mê nằm ở dưới thân hắn, Hựu Nhi không ngừng làm nũng bảo hắn tiếp tục... Cực kỳ đáng yêu. Hắn quả thật thích mát xa cho nàng. Nhưng mà, ngoại trừ vấn đề bên ngoài, mấu chốt vẫn là thân thể của nàng khỏe mạnh, cơ hội mát xa cho nàng còn nhiều.

- Cũng đúng, ngày mai ta đem chocolate trong nhà đều cho hết.

Gật gật đầu đồng ý với ý tưởng của hắn, Tống Loan nhớ tới mấy ngăn kéo toàn đồ ăn vặt, chocolate trong nhà, tính toán lát gọi điện thoại kêu trợ lý đem đi cho.

- Không cần nha!

Coi chocolate như sinh mệnh, Tảm Hựu Nhi lên tiếng cầu xin, nàng đáng thương hề hề mà nhìn Tống Loan, hy vọng hắn có thể đại phát từ bi chừa một chút cho nàng.

- Không được.

Tống Loan chỉ cười không nói lời nào, Hàng Tễ Duẫn lại lên tiếng cự tuyệt thỉnh cầu của nàng.

- Tễ Duẫn, tớ muốn ăn... Tớ bảo đảm ngoan ngoãn nghe lời cậu nói, tuyệt đối sẽ không ăn nhiều, xin cậu...

Lôi kéo cánh tay hắn dùng tuyệt kỹ làm nũng, về phương diện ăn uống, Tảm Hựu Nhi nàng tuyệt đối sẽ không thỏa hiệp!

- Ngoan ngoãn nghe tớ nói... Phải không?

Đã không hút thuốc một năm lẻ tám tháng, Hàng Tễ Duẫn vẫn thói quen mà muốn lấy một điếu thuốc ngậm ở trong miệng, sờ sờ túi cái gì cũng không có, đành phải dùng ngón tay quấn tóc Hựu Nhi, thấp giọng dò hỏi bên tai nàng.

- Không sai!

Nàng gật đầu cực kỳ vui sướиɠ, đầu dựa vào giống như con mèo máy làm nũng.

- Chuyện lần trước nhắc tới... Cũng có thể sao?

Hắn nghiêm túc mà ngửi ngửi ngón tay quấn quanh sợi tóc, tiếng nói dần dần áp lực lên.

- Hả? Chuyện nào?

Tảm Hựu Nhi tỏ vẻ như lọt vào trong sương mù. Hàng Tễ Duẫn cười nhẹ, tiến đến bên tai không biết nói cái gì, mặt Hựu Nhi bắt đầu từ lỗ tai dần đỏ lên. Nghiêm túc tự hỏi thật lâu, nàng mới do do dự dự gật đầu, vì thế tay hắn để ở bên hông Hựu Nhi liền chậm rãi đi xuống. Mấy nam nhân khác tự nhiên rõ ràng Hựu Nhi vừa đáp ứng cái gì rồi, ngoại trừ Giang Thái Nhiên cùng Hàng Tễ Duẫn đều ở bên cạnh nàng, hai cái nam nhân còn lại đều đứng lên đi tới chỗ bọn họ. Hựu Nhi đang bị giở trò lập tức đỏ mặt nhỏ giọng kêu to:

- Còn đang có khách đấy!

Nghe được Hựu Nhi tiểu thư nhắc tới khách, ta lập tức ngồi xổm xuống, sợ hãi bị bọn họ phát hiện ta đang nhìn lén. Nhưng mà “Lạch cạch.” Động tác của ta quá lớn, túi bên cạnh đều bị ta quăng xuống dưới. Ánh mắt bốn nam nhân lập tức nhìn lên tầng hai, nghe thấy thanh âm Hựu Nhi che khuôn mặt đỏ bừng không nói lời nào. Biết giấu không được ta chậm rãi đứng lên, ngây ngô cười cùng bọn họ pha trò:

- Ngại quá! Ta cái gì cũng chưa thấy, túi không cẩn thận bị rớt cho nên mới nhặt lên... Các ngươi tiếp tục ha ta đi trước!

Vừa nói xong, ta chạy nhanh cầm túi hướng dưới lầu chạy, lại bị ngăn ở dưới cầu thang. Tống Loan tự nhiên mà xắn tay áo sơmi, hắn nhìn ta dịu dàng mỉm cười, rõ ràng giống hệt lúc trước, lại làm ta cảm thấy lạnh sống lưng.

- Ta đưa ngài đi ra ngoài đi, cực kỳ xin lỗi đã quấy rầy đến ngài dùng cơm.

Hắn chỉ chỉ ngoài cửa, sau đó quay đầu nhìn phía vài người khác, không biết truyền tin tức gì, bọn họ chỉ trở lại vị trí an ủi Tảm Hựu Nhi. Tuy rằng nàng chỉ đang xấu hổ, cũng không có khóc.

- Không có việc gì không có việc gì... Ta mới là người muốn xin lỗi, quấy rầy đến các ngươi...

Ta một bên xua tay một bên hướng ngoài cửa lui, Tống Loan cũng cười cùng ta đi ra ngoài cửa. Vừa ra khỏi cửa, ta liền thấy ngoài cửa dừng lại một chiếc xe, mấy người mặc tây trang màu đen thân hình vạm vỡ từ bên trong bước xuống, sau đó đi tới hướng chúng ta. Mạng nhỏ này của ta... Có phải khó giữ được hay không... Người quả nhiên không thể quá tò mò!

- Mặc kệ ngươi hôm nay thấy cái gì, hy vọng ngươi có thể giữ kín như bưng, đừng nói ra ngoài... Tuy rằng cũng không cố tình giấu giếm, nhưng chúng ta không nghĩ làm Hựu Nhi khó xử.

Bị đưa vào trong xe ta cúi đầu ngồi đối mặt với Tống Loan, hắn dựa vào lưng ghế nhẹ giọng nói với ta, ánh mắt lại liếc về cửa sổ Tảm Cư, nhắc tới Hựu Nhi khi cả người đều nhu hòa.

- Ngài cứ yên tâm! Ta cái gì cũng sẽ không nói ra ngoài! Ta thấy Hựu Nhi tiểu thư cùng các ngươi ở bên nhau, siêu xứng!... Đặc biệt là ngài!

Ta đem túi xách đặt ở đầu gối, dáng vẻ cung kính. Người ở dưới mái hiên, sao có thể không cúi đầu được, thế nhưng những lời ta nói cũng đều là nói thật.

- Ha hả, cảm ơn ngươi.

Hắn cười khẽ vài tiếng, hướng ta nói lời cảm tạ, sau đó dò hỏi địa chỉ nhà ta, có được đáp án xong liền xuống xe, kêu tài xế đưa ta về nhà. Còn tưởng rằng sự tình như vậy là giải quyết xong, ta quả nhiên vẫn là quá ngây thơ... Từ ngày đó trở đi, quanh nhà ta liền nhiều thêm mấy người đàn ông mặc tây trang, đến cả khi ta đi học cũng đều có thể bị vài người theo dõi. Ta tuyệt đối bị uy hϊếp! Tuyệt đối! Hơn nữa những nam nhân đó, tuyệt đối không phải cùng một người sai khiến, quần áo bọn họ mặc, hình xăm trên tay trên cổ đều không quá tương đồng. Ta khẳng định bị kia mấy nam nhân hạ lệnh theo dõi! Trời ạ, điên cuồng bảo vệ vợ thật là đáng sợ!

Còn may, ta từ ngày đầu tiên điều tra xong đã sớm đánh mất ý niệm muốn nói cho người khác. Vì sao nói tiểu thư Hựu Nhi là phú bà, mà mấy nam nhân bọn họ đều bị phú bà bao dưỡng. Trong ví Hựu Nhi tiểu thư có vài cái thẻ, trong đó có năm thẻ đen cùng bốn thẻ lương. Ta đã từng ở trong WC Tảm Cư nhặt được ví của nàng, bốn thẻ lương là thẻ nào ta cũng không cần giới thiệu nhiều, mọi người đều đã biết. Hơn nữa, ta còn nghe lén người sau bếp nói chuyện Hàng Tễ Duẫn cùng Giang Thái Nhiên, nói bọn họ rõ ràng là công tử nhà có tiền, nhưng mỗi lần gọi bọn họ cùng nhau đi ra ngoài đều nói chính mình không có tiền không đi. Tiền lương Tảm Cư so với tiệm cơm khác cao hơn rất nhiều, sao có thể không có tiền? Bọn họ cũng không uống rượu, không hút thuốc lá.

Kết hợp nghe đồn CEO Kha bị vợ quản nghiêm, kinh tế siêu cấp đầy đủ, thường xuyên đầu tư các loại hạng mục ở các công ty, sau đó Hựu Nhi tiểu thư kiếm được rất nhiều tiền... Ta cũng thật bội phục mấy nam nhân kia, quả thực chính là coi tiền tài như cặn bã, toàn bộ tài sản đều giao nộp, có nhiều tiền hơn chút chính là Tống Loan, vì dù sao hắn cũng phải thường xuyên mời khách xã giao.

Chủ yếu chính là bọn họ còn giúp Hựu Nhi tiểu thư đầu tư khắp nơi, căn bản không sợ nàng đem tài sản làm mất hết, tín nhiệm cùng sủng nịch cỡ này, ta tu mười kiếp cũng không có phúc khí này. Thế nhưng, Hựu Nhi tiểu thư tuy rằng eo giắt bạc triệu, cũng sẽ không tiêu tiền mua đồ linh tinh. Mỗi lần đầu tư đều ánh mắt cực kỳ tốt mà kiếm được rất nhiều, thường xuyên quyên góp cho viện phúc lợi cùng căn cứ cứu trợ chó mèo, nơi nơi làm công ích, cũng móc nối quan trọng với các hạng mục công ích của Tảm Cư.

Hơn nữa, cũng không đem tiền khoe ra, rõ ràng có năng lực tự mình mua rất nhiều chocolate hoặc các đồ vật khác, nhưng vẫn cứ nghe bọn hắn nói kiềm chế ăn uống. Năm người bọn họ cho nhau vô tận tín nhiệm. Tính tình luôn cực kỳ tốt, tiểu thư Hựu Nhi dịu dàng khả ái, có thể làm cho bốn người bọn họ vì nàng khuynh tâm tất có ưu điểm.

Ví dụ như nhiều phương diện ta không nhìn đến. Ông trời cũng thật là bất công a! Nhưng mà, có thể trở thành một phú bà bao dưỡng bốn nam nhân thật là không dễ dàng, tưởng tượng đến dáng vẻ chiếm hữu điên cuồng bảo vệ vợ, ta nhịn không được thổn thức. Tiểu thư Hựu Nhi thật không dễ dàng.