Chương 4: Ngại ngùng

Vì thế Diệp Mộ Trăn thuận lý thành chương cầm mấy món đồ ăn vặt mà ngày thường mình thích ăn, sợ cô nhóc ngại mình không dám lấy nhiều, Tiêu Hàn lại bỏ thêm không ít vào xe hàng, mãi cho đến khi Diệp Mộ Trăn nói quá nhiều, ngăn không cho anh lấy thêm, lúc này hai người mới đi tính tiền.

Lúc tính tiền xảy ra một chuyện xấu hổ, nhân viên thu ngân cho rằng hai người là vợ chồng, vừa khéo phí tiêu dùng đạt chuẩn, có thể đổi miễn phí một đồ vật.

“Tiên sinh, phu nhân, đây là bαo ©αo sυ loại mới, có thể đổi miễn phí, xin hỏi hai vị có cần không?”

Nhìn bαo ©αo sυ mà nhân viên thu ngân cầm trong tay, mặt Diệp Mộ Trăn đỏ bừng lên, không dám nói gì, mà Tiêu Hàn ở bên cạnh, vẻ mặt anh cũng lộ ra xấu hổ.

“Không cần… Cảm ơn…”

Chờ sau khi mua xong hết đồ đã là chạng vạng tối, Tiêu Hàn dẫn Diệp Mộ Trăn tìm một quán ăn ở trong trung tâm thương mại ngồi xuống ăn cơm.

Lúc ăn cơm hai người nói cười, Tiêu Hàn phát hiện mặc dù sở thích của hai người không giống nhau, nhưng suy nghĩ về tam quan lại phù hợp một cách kỳ lạ, trong lòng vô thức nảy sinh ấn tượng tốt khác thường với Diệp Mộ Trăn, chỉ là chính anh còn chưa phát hiện ra.

Lúc đi, nhân viên phục vụ không cẩn thận làm đổ nước trà lên người Diệp Mộ Trăn, nhân viên phục vụ sợ đến mức không ngừng khom lưng xin lỗi, Diệp Mộ Trăn tỏ vẻ không sao, chỉ là quần áo trên người không thể mặc nữa, vì thế Tiêu Hàn lại dẫn theo Diệp Mộ Trăn đi mua quần áo.

Hai người đi vào một cửa hàng đồ dành cho nữ, nhân viên cửa hàng đi theo phía sau bọn họ thao thao bất tuyệt giới thiệu, Tiêu Hàn nhìn thấy một chiếc váy màu vàng nhạt, kiểu dáng cực kỳ đơn giản, làn váy điểm xuyết những nơ bướm, anh nghĩ cô nhóc này mặc lên chắc chắn sẽ rất đẹp, nhìn sang Diệp Mộ Trăn, ôn hòa nói.

"Có muốn thử chiếc váy kia không? Em mặc vào chắc chắn sẽ rất đẹp.”

Ngay lúc Diệp Mộ Trăn do dự, nhân viên cửa hàng đã lấy chiếc váy kia đến

“Ánh mắt của vị tiên sinh này thật tốt, chiếc váy này là kiểu dáng mới nhất của cửa hàng, làn da của bạn gái anh trắng, chiếc váy này rất hợp với màu da của cô ấy…”

Mặt Diệp Mộ Trăn đỏ lên xua tay nói: “Không phải… Cô hiểu lầm rồi… Chúng tôi không phải…” Bạn bè trai gái.

Câu nói tiếp theo còn chưa nói xong đã bị Tiêu Hàn cắt ngang: “Nào, Trăn Trăn, em thử qua bộ váy này đi…”

Người đàn ông thân mật gọi mình như thế, tim Diệp Mộ Trăn đập thình thịch, mơ màng đi thay quần áo.