Chương 26: Chỉ Cảnh đã sớm có hảo cảm với Tô Tri Hựu

Lúc trước cùng Chỉ Cảnh đi trên đường không có như vậy, mọi người cũng không chú ý, dù sao lúc trước để đầu cái đầu nấm kia...

Nhưng hiện tại, rất nhiều cô gái đi ngang qua đều nhìn chằm chằm vào anh.

Tô Tri Hựu nhìn hình ảnh này có chút ghen, tay vuốt mặt Chỉ Cảnh hỏi: “Bảo bối, sao anh lại đẹp như vậy? Mọi người đều đang nhìn anh.”

Chỉ Cảnh: “…… Em không thích anh như vậy sao?”

Tô Tri Hựu nghe được lời này, phản ứng lại, Chỉ Cảnh đẹp thì thế nào? Người chính là của cô!

Dù đẹp trai thế nào cũng là bạn trai cô, người khác cũng chỉ có thể nhìn, mà cô còn có thể sờ dươиɠ ѵậŧ Chỉ Cảnh.

Tô Tri Hựu nghĩ liền vui vẻ.

Tô Tri Hựu nhìn, thấy còn đủ thời gian, liền mang Chỉ Cảnh đi mua qυầи ɭóŧ, lần trước nói sẽ mua cho anh qυầи ɭóŧ, nhưng vẫn luôn không có thời gian, hiện tại liền mang theo anh đi vào một cửa hàng bán đồ nam nữ.

Tô Tri Hựu không nghĩ tới qυầи ɭóŧ nam có nhiều kiểu như vậy.

Tô Tri Hựu nhìn rất nghiêm túc hỏi Chỉ Cảnh: “Bảo bối, tam giác thoải mái hay là tứ giác? Con trai các anh mặc quần chữ Đinh (丁), dươиɠ ѵậŧ sẽ bị gió lùa sao?”

Chỉ Cảnh nghe được lời này lập tức che kín miệng Tô Tri Hựu, không cho cô nói chuyện.

Tô Tri Hựu nhìn tình huống này, nghĩ ra một biểu tượng cảm xúc, một đứa trẻ bịt kín miệng một đứa trẻ khác, với dòng chữ: Tôi muốn tao, không, tôi không muốn.

Tô Tri Hựu bị anh che miệng, phỏng chừng là ở bên ngoài, sợ bị nhân viên cửa hàng nghe được, Chỉ Cảnh nhỏ giọng trả lời cô: “Tứ giác thoải mái.”

Tô Tri Hựu liền lựa kiểu dáng mình muốn, tránh màu đen, dù sao màu đen nói hiện gầy, này ngoạn ý cũng không thể gầy, nếu là gầy sẽ thành bộ dáng gì a.

Tô Tri Hựu chọn xong, lại yên lặng cầm quần tam giác chữ Đinh (丁), cô tuy rằng cảm thấy cái quần này có thể lọt gió nhưng ở trên giường hẳn sẽ rất kí©h thí©ɧ.

Tô Tri Hựu chọn không ít, lúc Tô Tri Hựu chuẩn bị thanh toán, thì Chỉ Cảnh ngăn cản di động của cô, không cho cô trả, nhưng Tô Tri Hựu vẫn là muốn thanh toán.

Gần đây hai bọn họ yêu đương đều là Chỉ Cảnh trả tiền, không cho cô trả nên Tô Tri Hựu cảm thấy ngượng ngùng, lúc thuê phòng cũng là tiền của anh, tốt xấu gì cô cũng phải tiêu tiền cho bạn trai.

Cô đẩy Chỉ Cảnh ra, Chỉ Cảnh lại che khuất điện thoại, không có cách nào, Tô Tri Hựu chỉ có thể để anh trả tiền.

Tô Tri Hựu nhìn anh thanh toán, lại bỏ thêm một cái qυầи ɭóŧ, là của cô, kiểu dáng tình thú, vừa rồi Chỉ Cảnh tiến vào liền nhìn chằm chằm, lại ngượng ngùng, phỏng chừng là thích.

Cô muốn mua rồi mặc cho anh xem.

Thời gian quá muộn, Chỉ Cảnh đưa Tô Tri Hựu trở về, sáng mai hai người đều có lớp, Tô Tri Hựu muốn đi về ngủ trước, thời điểm rời đi, còn lưu luyến không rời, ấn xuống dươиɠ ѵậŧ Chỉ Cảnh: “Bảo bối, ngủ ngon, nhớ rõ phải mơ thấy em, cả nơi này nữa.”

Chỉ Cảnh: “……Ừ.”

……

Chỉ Cảnh mới vừa trở về ký túc xá liền thấy Tô Tri Hựu phát tin nhắn WeChat, nói chính mình đã trở về, hiện tại đang ở phòng tắm tắm rửa.

Ngoài ra cô còn gửi một bức ảnh cho anh.

Cô ở phòng tắm bẻ ra tiểu huyệt, 【 Bảo bối, cho anh xem tiểu huyệt, đêm nay nhìn nó tự an ủi. 】

Chỉ Cảnh nhìn thoáng qua, hạ thể liền phản ứng, anh nhanh chóng lưu hình ảnh, khóa ở album bên trong, xóa bỏ trên WeChat, sau đó đi tắm nước lạnh.

Anh sợ giống lần trước, lại mơ thấy mộng xuân làm Tô Tri Hựu.

Lúc hai người thêm WeChat không phải lần đầu Chỉ Cảnh nhìn thấy Tô Tri Hựu, lần đầu tiên nhìn thấy, so với cô còn sớm hơn một chút.

Khi đó Tô Tri Hựu đang chuẩn bị cho kỳ thi, mỗi ngày đều ở thư viện học tập, nhưng là cô đi thư viện không biết ngủ bao nhiêu lần.

Chủ yếu là phòng ngủ ký túc xá quá nóng, buổi tối ngủ không ngon còn phải đọc sách, ban ngày đi học lại không thể ngủ, nên liền ở thư viện ngủ rất say sưa.

Lúc Chỉ Cảnh đến liền nhìn thấy Tô Tri Hựu ngủ gà ngủ gật, cơ thể lảo đảo, liền trực tiếp ngủ thϊếp đi.

Chỉ Cảnh khi đó ngồi cùng bàn với cô, có thể là chuyện bình thường, cô cũng không chú ý nên không nhìn thấy anh.

Sau vài lần, Chỉ Cảnh đều thấy được Tô Tri Hựu, ngay từ đầu cô rất nỗ lực, mở sách ra học, nhưng sau đó lại nhịn không được ngáp dài liền lăn ra ngủ.

Trước hôm thi một ngày, anh còn thấy được cô đang bái Bồ Tát, nhỏ giọng nhiều lần: “Ngọc Hoàng Đại Đế, Vương Mẫu nương nương, Quan Thế Âm Bồ Tát, cầu các người phù hộ con, nếu con thi qua, trở về ăn tết liền thắp hương bái phật cho người.”

Chỉ Cảnh từ trước đến nay không tin mấy cái này, nghe Tô Tri Hựu nói, cảm thấy rất hoang đường.

Nhưng không lâu sau, anh lại nhìn thấy Tô Tri Hựu đi cùng bạn cùng phòng tra thành tích, cô qua môn.

Sau cái véo, thiếu chút nữa tim đập nhảy ra ngoài.

Tô Tri Hựu kích động sắp khóc: “Ngọc Hoàng Đại Đế, Vương Mẫu nương nương, Quan Thế Âm Bồ Tát thật sự dùng được.”

Tô Tri Hựu khi đó mỗi ngày ngủ, Chỉ Cảnh đều nhìn ở trong mắt, có thể nói cô vốn dĩ mơ hồ, bất quá khả năng cũng là sự thật, Ngọc Hoàng Đại Đế, Vương Mẫu nương nương, Quan Thế Âm Bồ Tát thật là dùng được.

Chỉ Cảnh về sau không còn nhìn thấy Tô Tri Hựu, Tô Tri Hựu thi xong cũng không đi thư viện.

Lần sau gặp lại, là thời điểm Chỉ Cảnh về đến nhà, nhận được một tin nhắn WeChat.

Anh cho rằng chính mình nhìn lầm rồi.

Ảnh wechat của Tô Tri Hựu là mặt cô, anh nhớ rất rõ, liếc mắt một cái liền nhận ra, người này chính là cô gái ở thư viện lúc trước.

Chỉ Cảnh sẽ không thêm WeChat con gái, cũng sẽ không có người chủ động thêm bạn bè với anh, thậm chí trong nhà giới thiệu anh cũng không có thêm WeChat, có việc liền gọi điện thoại, anh cảm thấy không cần thiết thêm bạn bè.

Dù sao cũng chỉ là ứng phó với mẹ anh, Chỉ Cảnh không có ý tưởng kia, ngày mai chuẩn bị cùng cô gái mẹ anh giới thiệu nói rõ ràng, hai người không cần phải qua lại.

Nhưng Tô Tri Hựu lại thêm WeChat, nói là bạn gái mới của anh, nghi hoặc của anh liền tăng thêm.

Tô Tri Hựu thêm bạn bè xong nói lý do, anh biết, là cái cô bạn cùng phòng kia giống suy nghĩ của anh, đem người nhường cho Tô Tri Hựu.

Anh cảm thấy khá tốt.

Sau đó Tô Tri Hựu lại gửi cho anh tin nhắn khác, nói muốn xem dương……vật anh……

Anh ở trong phòng do dự một chút, nhưng vẫn là gửi qua cho cô.

Anh cởϊ qυầи, chụp gửi cho cô, anh sẽ không tự an ủi, lần đó vụng về tự an ủi, đem cửa đóng lại, tay sờ lên chỗ đó, vuốt dươиɠ ѵậŧ, đem dươиɠ ѵậŧ sờ đến thực cứng mới gửi qua cho Tô Tri Hựu.

Tô Tri Hựu nhìn ảnh anh gửi, sau đó cô còn gửi cho anh bức nhỏ của cô.

Chỉ Cảnh là lần đầu tiên nhìn thấy chỗ đó của con gái, nguyên lai lại gợi cảm, hồng như vậy.

Anh đem bức ảnh này lưu lại, đêm hôm đó liền mộng xuân.

Trong mộng Tô Tri Hựu không có mặc quần áo, đem khăn trải giường anh xốc lên, tay cô sờ lên quần anh, đem quần ngủ cởi ra, nắm lấy dươиɠ ѵậŧ anh, hàm chứa ở trong miệng, giống như đang ăn một món ngon nào đó.

Sau đó hướng lên trên, đem tiểu bức lộ ra cho anh nhìn, giống như trong ảnh chụp, cô bẻ tiểu bức ra, hỏi anh: “Thích không? Đây là tiểu bức của em, chỉ cho anh làm, anh muốn thao em không?”

Khi đó anh cùng Tô Tri Hựu còn chưa thân, nhưng ở trong mộng xuân, vẫn là một giấc mộng lớn.

Anh nhìn tiểu bức phấn nộn của cô, gật đầu, nói muốn.

Tô Tri Hựu liền trực tiếp đem tiểu bức ngồi xuống ở dươиɠ ѵậŧ anh, tay đặt lên eo anh, cắm vào, Tô Tri Hựu kêu rất tao: “A a a —— thật thoải mái —— thật thoải mái —— quá thoải mái —— bị thao thật thoải mái —— tiếp tục thao em —— thao chết em.”

Phương diện này anh không có kinh nghiệm, không biết làm như thế nào mới có thể khiến cô thoải mái, vì vậy liền nắm lấy mông cô, đỉnh thân thể, đem dươиɠ ѵậŧ hướng vào bên trong tiểu bức đưa đẩy, dươиɠ ѵậŧ cắm vào rất sâu.

“Muốn chết —— thật thoải mái —— cắm bức thật giỏi —— rất thích ——”

Chỉ Cảnh trước nay chưa từng gặp mộng xuân, mộng xuân còn chân thật như vậy, cho nên ngày hôm sau tỉnh lại, anh phát hiện quần đã ướt.

Anh mộng tinh, trong mộng Tô Tri Hựu thật sự quá tao, vẫn luôn ngồi lên dươиɠ ѵậŧ, anh thao cũng thoải mái, trong mộng trực tiếp bắn vào bên trong tiểu huyệt Tô Tri Hựu, cô còn tham ăn, nuốt tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh.

Buổi sáng anh nhìn quần đã ướt, không khỏi xấu hổ.

……

Tô Tri Hựu ngày hôm sau sáng sớm liền đi xuống, cô gần đây mua cái túi mới hình chai nước, muốn uống nước thì có thể uống hai ngụm, cô chuẩn bị xong liền xuống lầu.

Lục Giai Giai cùng Từ Dĩnh đi theo đi xuống.

Tô Tri Hựu đi xuống liền thấy Chỉ Cảnh ở dưới chờ cô, anh quá đẹp, quả nhiên tạo hình thay đổi, con người cũng khác, cứ như vậy đứng nơi đó, chuyện gì cũng không làm, trông giống như một bức tranh, rất nhiều cô gái nhìn chằm chằm anh.

Tô Tri Hựu vội vàng chạy tới, lôi kéo tay Chỉ Cảnh, hôn lên mặt anh một cái nói: “Bảo bối, hôm nay ăn cái gì? Em muốn ăn bánh bao thịt, còn có đại dươиɠ ѵậŧ của anh.”

Chỉ Cảnh: “……”

Hình ảnh Tô Tri Hựu lôi kéo Chỉ Cảnh, làm Lục Giai Giai cùng Từ Dĩnh ở phía sau nhìn ở trong mắt.

Hai người đồng thời há hốc mồm, cũng không biết bản thân nhìn thấy cái gì, Tô Tri Hựu đây là đã đổi bạn trai mới sao?

Tại sao không phải cái tên đầu nấm trước kia? Mấu chốt là cái nam sinh này như thế nào đẹp trai như vậy, bọn họ chưa từng nhìn thấy bao giờ.

Từ Dĩnh lôi kéo tay Lục Giai Giai nói: “Giai Giai, cậu vừa rồi có nhìn thấy không, cái người đàn ông kia rất soái, tớ chưa từng nhìn thấy người đàn ông nào đẹp như vậy, anh ta học trường chúng ta sao? Anh ta như thế nào cùng Tô Tri Hựu ở bên nhau?”

Lục Giai Giai cũng nhìn thấy, cô ta cũng muốn biết, vì sao Tô Tri Hựu đổi bạn trai mới, không cần tên đầu nấm kia sao?

Lúc trước nói thích cái tên đầu nấm kia như vậy, hiện tại cũng không phải chịu không nổi cái tên đầu nấm xấu xí kia, nên mới đổi bạn trai mới sao. Nhưng mấu chốt bạn trai mới sao lại đẹp như vậy?

Lục Giai Giai mất bình tĩnh: “Tớ cũng muốn biết người đẹp trai như vậy sao lại coi trọng Tô Tri Hựu, mắt mù sao? Không đúng, Tô Tri Hựu không có đổi, ngày hôm qua tớ còn thấy cô ta nhắn Wechat với tên đầu nấm kia, sao có thể?”

Từ Dĩnh hiểu được: “Cậu nói như vậy tớ hiểu được, ý cậu là Tô Tri Hựu bắt cá hai tay! Một bên cùng tên đầu nấm kia ở bên nhau, một bên cùng anh chàng đẹp trai này ở bên nhau, nếu là thật, cái người phụ nữ này thật vô liêm sỉ!”

Lục Giai Giai cảm thấy có ý tứ, thấy hai người còn chưa đi xa, chạy nhanh chụp bóng hai người, đem này ảnh chụp gửi cho Chỉ Cảnh xem: 【 Tô Tri Hựu chẳng qua là chơi đùa anh mà thôi, cô ta bắt cá hai tay, cùng người đàn ông khác ái muội. 】

Cái tên ngốc tử xấu xí này, không phải thích Tô Tri Hựu sao?

Để cho anh xem, người ta chẳng qua là chơi đùa anh, bắt cá hai tay mà thôi.

Lục Giai Giai đem tin nhắn gửi đi, thực hiện được còn cười cười, chờ mong Tô Tri Hựu lật xe.