Chương 7: Anh trai, bắn vào nơi này

Rốt cuộc cô muốn làm gì.

Mấy chữ này còn chưa kịp nghĩ ở trong đầu, Giang Ý Miên liền thò tay kéo khóa quần của anh ra.

"..."

Yến Thành cảm thấy gương mặt mình nóng bỏng.

Cô duỗi tay đi vào, cách lớp vải qυầи ɭóŧ xoa bóp, cự vật đang ngủ yên cảm nhận được khıêυ khí©h trắng trợn như vậy, chậm rãi thức dậy hình dạng của nó.

"Bắt đầu cứng."

Cô ngẩng đầu không tiếng động nói thầm, cánh môi khép mở thong thả, cố ý cho anh đọc hiểu.

Tầm mắt của Yến Thành cơ hồ không rời khỏi gương mặt cô.

Tháng chín ở thành phố A trời đã vào thu, hôm nay bỗng nhiên có gió lạnh, anh mặc một chiếc áo hoodie, nhưng lúc này lưng đã thấm ra một lớp mồ hôi mỏng.

Giang Ý Miên vuốt theo hình trụ của cây gậy, lòng bàn tay ấm áp dán vào làn da mỏng, trên dưới loát động xoa nắn. Làm bộ như không vui trước sự thờ ơ của người con trai, cô vùi mặt dán xuống, nhẹ nhàng cắn một ngụm ở đầu nấm.

Nhưng có điều Giang Ý Miên không biết, chính lúc này bàn tay Yến Thành đặt ở tay vịn của ghế, như muốn bóp nát nó.

"Đừng..."

Cự vật của anh hưng phấn đến muốn nhảy lên, muốn cởi bỏ trói buộc, nghĩ...muốn bị cô ngậm vào khoang miệng ướŧ áŧ.

Giang Ý Miên kéo chiếc qυầи ɭóŧ của anh xuống, qυყ đầυ sưng to lập tức nhô đầu ra, loạng choạng chào hỏi cùng cô. Cô chẳng chút suy nghĩ, vén lên sợi tóc dài lên mang tai, trực tiếp há mồm ra bao bọc lấy đỉnh kia.

Cố tình vào lúc này, anh trai cô cách một chỗ ngồi đánh vào bàn phím:

"ĐM, Yến Thành cậu có khỏe không? sao kém vậy ?"

Chàng trai cả người run rẩy, run tới mức dáng ngồi thay đổi một chút. Nhưng Giang Ý Miên biết, anh không phải là bị dọa sợ.

Là anh sướиɠ.

Yến Thành khẽ nhếch miệng muốn thở dốc, nhưng sợ mọi người nghe thấy, còn có lời nhắc nhở vừa nãy của cô, bộ dáng ẩn nhẫn muốn kêu mà không dám kêu, phối hợp với phải nuốt nước miếng không ngừng nên hầu kết lăn lộn. Giống như người ta bị chà đạp tới cao trào nhưng lại không dám xin tha.

Giang Ý Miên một bên quan sát phản ứng của anh, một bên dùng đầu lưỡi đảo quanh côn ŧᏂịŧ, đầu lưỡi mềm như bông liếʍ láp thứ nóng bỏng tới cán, muốn cho nước miếng tuôn ra vì vậy lại co rút hàm.

Cô duỗi tay vào phần vải chưa cởi hết, rờ tới cơ đùi rắn chắc, sờ nữa chính là đám lông róc rừng rậm. Cô gãi gãi vào bắp đùi của Yến Thành, như muốn xác nhận, chọc đến chàng trai kêu lên một tiếng, cảm nhận được bàn tay anh đang đặt trên đầu, nhưng không ấn xuống. Do lần trước anh cảm thấy đã mạo phạm tới cô.

Giang Ý Miên nhìn anh một cái tán thưởng, tay men theo hình dáng dươиɠ ѵậŧ trượt xuống, sờ nắn hai quả trứng no đủ. Cô mở lòng bàn tay bao vây lấy chúng, miệng cũng không rảnh, một bên khẩu giao một bên sờ nắn.

Trò chơi đã bắt đầu rồi, xung quanh đều ồn ào, nhưng Yến Thành không đeo tai nghe, chỉ có thể nghe được âm thanh cô đang liếʍ mυ"ŧ dươиɠ ѵậŧ anh gần trong gang tấc.

Giống như cô gái nhỏ thèm ăn kẹo mυ"ŧ, mổ lêи đỉиɦ chóp mà liếʍ láp, đầu lưỡi đảo quanh, rồi vòng qua mặt trên phun ra chất lỏng ở mã mắt. Đầu óc chỉ còn lại xúc cảm ướŧ áŧ.

Thật sướиɠ...

Sướиɠ tới mức con chuột anh cũng không cầm nổi.

Bọn họ ở vị trí bên trong, ánh đèn mờ mờ cùng tiếng người ồn ào đè xuống, tỷ lệ bị phát hiện cực kỳ nhỏ. Nhưng vì anh trai cô còn đang ngồi bên cạnh, bạn bè anh cũng ở không cách tới một mét.

Cô cư nhiên trốn ở phía dưới ngậm lấy cự vật của anh.

Cái nhận thức này làm cho Yến Thành cả người đều không thể khống chế được mà hưng phấn hơn.

Đặc biệt là Giang Ý Miên bất động ngước mắt lên nhìn anh, đôi mắt linh động, thanh thuần nhưng không mất đi vẻ yêu mị, độc nhất vô nhị kết cấu thành một khí chất của riêng mình, dùng ánh mắt thuần khiết nhất nhưng lại làm hành động hạ lưu đối với anh...

Cô nói đừng có rên lớn tiếng...

Nhưng anh thật sự không chịu nổi, đặc biệt nhìn tới nửa người dưới của mình bị cô khıêυ khí©h càng trướng càng lớn, bởi vì cô nuốt không hết nên chảy ra ba vệt nước bọt.

Không được... không thể lại bắn vào miệng cô.

Thật không phải phép.

Chính là Giang Ý Miên lúc này đang bao vây lấy anh, không hề bỏ lỡ mỗi một phản ứng. Cảm nhận được thế muốn bắn rạt rào, cuối cùng cô dùng đầu lưỡi đảo qua cái miệng nhỏ, phun ra.

Yến Thành cho rằng như vẫn là đã kết thúc.

Cô lại vén áo của mình lên tận cổ, lộ ra một khe rãnh sâu hun hút.

Đối mắt với anh nói:" Anh trai, bắn vào nơi này".