Chương 7.2: Người đã kết hôn

Mạnh Luân giương mắt lên một chút, cầm lấy chén rượu uống một ngụm rượu, nhìn cô còn sững sờ đứng ở một bên, mới lên tiếng, “Ngay cả sếp Lương các người cũng không biết, người cũng không biết kêu, còn muốn tài nguyên gì? Chu Lâm thật sự là càng ngày càng không biết nhìn người.”

Nữ sinh này tên là Dương Tư Tư, là người mới ký hợp đồng với một công ty điện ảnh và truyền hình thuộc tập đoàn Lương Nguyên. Đoạn thời gian trước diễn một bộ phim ngọt ngào, có chút danh tiếng. Chu Lâm là người đại diện của cô. Vốn tối nay Dương Tư Tư định đi ngủ sớm một giấc làm đẹp, lại đột nhiên nhận được điện thoại của Chu Lâm, bảo cô tới nơi này, nói là có một cơ hội ngàn năm có một có thể tiếp xúc với tài nguyên điện ảnh.

Nói trắng ra chính là cơ hội bị quy tắc ngầm. Vốn tưởng rằng gặp mặt là nhà sản xuất hoặc đạo diễn lớn, không nghĩ tới gặp Lương Mục Xuyên của tập đoàn Lương Nguyên. Nguyên bản Dương Tư Tư còn cảm thấy Chu Lâm đang phóng đại, hiện tại vừa nhìn quả thật là cơ hội ngàn năm có một.

Ở trước mặt cơ hội tốt, cô thiếu chút nữa không kịp phản ứng, thẳng đến khi Mạnh Luân lên tiếng, Dương Tư Tư mới ngoan ngoãn khéo léo kêu lên “Sếp Lương” , đương nhiên cũng không quên Mạnh Luân. Tất cả mọi người trong phòng lúc này, cô đều không đắc tội nổi.

Lương Mục Xuyên nhìn Dương Tư Tư một cái, không coi trọng, sau đó dời tầm mắt đến trên người Mạnh Luân, nhẹ nhàng nâng cằm lên, nói: “ Lấy giúp tôi một điếu thuốc.”

Mạnh Luân lấy một điếu thuốc từ trong hộp thuốc lá đưa cho Lương Mục Xuyên.

Đang lúc Lương Mục Xuyên chuẩn bị tìm bật lửa, Mạnh Luân oán hận rèn sắt không thành thép nói với Dương Tư Tư: “Sửng sốt làm gì! Lấy bật lửa cho anh ấy đi”

Dương Tư Tư giống như bị đánh thức, đi về phía Lương Mục Xuyên. Vừa bước ra ngoài một bước, chỉ thấy Lương Mục Xuyên cầm bật lửa trên bàn tự châm cho mình.

Bước chân Dương Tư Tư dừng lại, vẫn tiếp tục đi về phía trước, đang chuẩn bị ngồi xuống bên cạnh Lương Mục Xuyên, bàn tay cầm điếu thuốc của anh vung về phía Mạnh Luân, nhẫn cưới khúc xạ ánh sáng dao động một chút.

“Tôi đã kết hôn rồi, cô ngồi bên đó.”

Dương Tư Tư lúng túng dừng chân tại chỗ, nhưng lại không chịu bỏ qua cơ hội ngàn năm có một này, run rẩy nói: “Vậy tại sao ngài còn tới nơi này?”

Lương Mục Xuyên ngước mắt nhìn Dương Tư Tư, khẽ rít một tiếng. Mạnh Luân nhìn hiểu vẻ mặt của anh, ở trong lòng thầm mắng: Cô gái này điên rồi!

“Ký hợp đồng bao lâu rồi?”

Dương Tư Tư không hiểu sắc mặt Lương Mục Xuyên, nghe anh hỏi mình như vậy, còn tưởng rằng mình thật sự nắm lấy cơ hội, vội vàng trả lời: “Ký hợp đồng đã hơn hai tháng rồi.”

Lương Mục Xuyên từ trong khoang mũi hừ một tiếng, ý cười khóe miệng thấm đẫm sự lạnh lẽo . “Hai tháng mà đã vội vàng như vậy , chất lượng người Tinh Duyệt ký thật sự là càng ngày càng thấp, cô nên đổi công ty càng sớm càng tốt đi.”

“Sh... Cái gì?” Dương Tư Tư không kịp phản ứng, không phải mình đã được Kim chủ coi trọng sao? Sao ngược lại lại muốn bảo cô rời đi? Trong Tinh Duyệt mang theo nghệ sĩ phần lớn đều là một đường, cô chính là chen lấn bể đầu mới chen chân vào được, làm sao có thể dễ dàng rời đi?

Mạnh Luân đối diện với tầm mắt có chút không vui của Lương Mục Xuyên, vội vàng vẫy tay gọi cô trở về, “Gần đây Chu Lâm xảy ra chuyện gì vậy! Người không có nhãn lực như vậy đều ký!” Sau đó dùng ánh mắt bùn nhão không trát được tường nhìn Dương Tư Tư, “Cô rốt cuộc là bị gì thế , lời nói cũng nghe không hiểu, trên tay sếp Lương đeo nhẫn. Người có thể gả vào Lương gia làm Lương phu nhân , là người cô có thể dễ dàng trêu chọc ư?”

Dương Tư Tư hiểu được cô thật sự là họa từ miệng ra, một bụng đều hối hận, cúi đầu xin lỗi Lương Mục Xuyên, lại đi đến bên cạnh Mạnh Luân ngồi xuống.

Lương Mục Xuyên nhìn về phía Mạnh Luân, chờ anh ta giải thích.

Mạnh Luân cười gượng hai tiếng. Tuy rằng ở thành phố này, ỷ vào thân phận cha của anh, không ai dám chọc anh, cũng không có cái gì anh không thể trêu vào. Nhưng mà núi cao luôn có núi cao hơn, nhà họ Lương nước sâu, ngay cả ba anh cũng có cùng anh dặn dò cẩn thận một chút. Lương Mục Xuyên, con người này, anh không thể trêu vào.

Mạnh Luân lấy lòng cười nói: “Tôi là nhìn anh kết hôn không được mấy ngày đã vội tìm huynh đệ đi ra uống rượu, nghĩ có phải là chị dâu chọc đến anh hay không. Gần đây nghe nói công ty của anh ký không ít người mới, nên mới tự chủ trương bảo bọn họ chọn một người đẹp nhất, để cho anh thay đổi tâm trạng.”

Lương Mục Xuyên từ trong mũi phun ra khói, chậm rãi nói: “Hành động này.”

Mạnh Luân nhìn thần sắc Lương Mục Xuyên cũng không dám gọi mỹ nữ đến bồi tiếp nữa. Dương Tư Tư bị Lương Mục Xuyên cự tuyệt, ngồi bên cạnh Mạnh Luân. Hơn nữa lúc trước anh còn mang đến vài cô gái, hiện tại Mạnh Luân ôm trái ôm phải, thể hiện bản tính công tử phong lưu tình trường.

Nhưng trải qua việc vừa rồi, anh ta biết Lương Mục Xuyên đã có bất mãn với Dương Tư Tư này, tùy tiện tìm cớ, “Trên người các cô đều xịt nước hoa gì, tỏa mùi nồng nặc cả đêm khiến tôi đầu váng mắt hoa, đi đi, tự mình tìm một chỗ chơi đi.”

Mạnh Luân nén đau giải tán mỹ nữ bên cạnh, gượng giọng bồi Lương Mục Xuyên uống rượu. Cuối cùng Mạnh Luân thật sự nhịn không được, hỏi Lương Mục Xuyên, “Anh muốn chơi một ván không? Bây giờ thiếu một, tôi sẽ gọi một người khác.”

Lương Mục Xuyên nhìn qua, hơn mười một giờ, không biết bây giờ cô đã chuẩn bị ngủ chưa, hay là đang đọc sách.

Anh uống cạn rượu trong ly, đứng dậy, nói với Mạnh Doanh: “Anh tự mình chơi đi.”