Chương 3

Đừng thấy hắn ta là đại anh hùng, ở trước mặt cái gối thêu hoa La Liên này, hắn ta không có tự tin lắm.

Kiếp trước người này liền nói: Nếu phu nhân không thích uống rượu, vậy thì không cần uống.

Một tiếng "phu nhân", hắn ta cũng không biết phải lấy ra bao nhiêu dũng khí, tựa như chiếm của y bao nhiêu tiện nghi.

"Phu quân, rượu đâu?”

Cũng chính là bởi vì kiếp trước từ đầu Hạ Hầu Hồi tư thái đã rất thấp, mới làm cho La Liên không biết mình là ai, càng ngày càng bắt nạt hắn ta, rất thuận lợi.

Lúc này đây, La Liên không tìm chỗ chết, mà chủ động ngửa đầu, hỏi người đang ngây như phỗng.

Ngay cả Phục Linh cũng kinh hãi há to miệng, vẫn là nha đầu Bạch Chỉ giật mình, vội vàng bưng mâm tới, "Tướng quân, phu nhân, rượu giao bôi ở chỗ này.”

Một chén rượu xuống bụng, Hạ Hầu Hồi cũng không biết đã xảy ra chuyện gì. Chỉ thấy ngón tay thon dài trắng nõn của La Liên nhẹ nhàng vịn trán, lảo đảo ngã vào trong ngực hắn ta, thanh âm như hoàng oanh thấp giọng nói, "Phu quân, tửu lượng của thϊếp thân không tốt, có chỗ thất lễ, mong tướng quân tha thứ..."

Thân thể không xương của y ngã vào trong ngực nam nhân sững sờ, chỉ cảm thấy người này ngơ ngác, giống như một khúc gỗ, nín cười, tiếp tục nói: "Đều trách thϊếp thân quá nhu nhược, không thể hầu hạ tướng quân thật tốt..."

"Không, không cần hầu hạ.”

Hạ Hầu Hồi đáp lại lời nói của y, suýt chút nữa chọc cười La Liên.

Nháy mắt với hai nha đầu, sau khi Bạch Chỉ và Phục Linh lui ra, La Liên giơ tay sờ ngực Hạ Hầu Hồi nói: "Tướng quân, thϊếp thân trước khi thành thân đã từng được người ta dạy, muốn cùng tướng quân viên phòng, mong phu quân... Nhẹ hơn một chút..."

Cái gì mà người phụ thân hoàng đế chó má đó, những gian nhân còn chưa xuất hiện kia, may mắn sống lại, La Liên choáng váng không nắm chặt lấy nam nhân này?

Kiếp trước y không còn, hắn ta cũng mãnh liệt như vậy, hiện giờ y còn sống, Hạ Hầu Hồi còn không trực tiếp lên trời sao?

"Lục, Lục hoàng tử..."

Hạ Hầu Hồi khẩn trương, đầu lưỡi đều lắp bắp. Kiếp trước La Liên cũng không thèm nhìn hắn ta một cái, cố ý giả vờ say rượu ngây ngốc ngửa đầu hai mắt mờ mịt nhìn hắn ta, "Ừm? Phu quân không gọi thϊếp thân là Kiều Kiều sao?”

Đó là nhũ danh của y, người thân cận đều gọi y như vậy.

Chỉ nghe nhũ danh của y thôi, Hạ Hầu Hồi liền miệng lưỡi khô khốc, chỉ cảm thấy trái tim bị người hung hăng nắm lại chợt siết chặt!

La Liên chơi đùa trong lòng, nương theo mùi rượu cọ vào trong ngực hắn ta, ôn nhu nói: "Tướng quân ~ nghe nói đêm đầu tiên tân nương sẽ kêu học, nếu ta gọi quá tàn nhẫn..." Cắn răng một cái, La Liên vì báo đáp ân huệ kiếp trước của hắn ta, chớp chớp mắt đáp lại Hạ Hầu Hồi: " Nếu là ta gọi là quá tàn nhẫn, vậy chứng minh phu quân làm cho thϊếp thân thoải mái, tướng quân chỉ cần tiếp tục là được..."