Chương 65: Mười năm sinh tử cách đôi đường (55)

Dùng sức nhéo một cái, cảm giác đau đớn truyền đến Ninh Hoan Tâm lúc này mới xác định mình đã trở về từ huyễn cảnh 10 năm trước.Cô đầu tiên là cầm điện thoại lên nhìn qua một cái, trên điện thoại còn dừng lại ở giao diện nhiệm vụ của Wechat.

Nhiệm vụ: 10 năm sinh tự cách đôi đường.

Trạng thái: Chưa hoàn thành.

Quả nhiên nhiệm vụ vẫn chưa hoàn thành. Ninh Hoan Tâm thở dài một hơi, lúc này cô cúi đầu xuống vô ý thức liếc qua bàn tay của mình. Cô nhớ là thời điểm rời khỏi huyễn cảnh 10 năm trước có người nhét vào trong tay cô một đồ vật. Thế nhưng là...nếu đã là huyễn cảnh, Vì sao còn có thể đem đồ vật 10 năm trước tới 10 năm sau? Là ai đưa thứ này cho cô, là....Tưởng Lệ Hành sao?

Ninh Hoan Tâm cảm thấy Tưởng Lệ Hành đầy bí mật, thế nhưng lại không có cơ hội phá giải từng cái. Trương Diễm cuối cùng thế nào Ninh Hoan Tâm rất muốn biết.

Cô để điện thoại xuống, bước nhanh ra cửa đi xuống lầu. Trong máy tính đang chiếu một bộ phim tâm lý gia đình rất hot gần đây. Một mình Trương Ván Thư hơn nữa đêm không ngủ được còn đang xem say sưa đây mà.

" Dì Trương?" Ninh Hoan Tâm bỗng nhiên thất vọng kêu một tiếng. Trương Vân Thư nhịn không được ngẩng đầu lên kinh ngạc nhìnNinh Hoan Tâm một cái. Xưng hô này đã rất lâu rồi không có người gọi bà như vậy, từ khi tu sửa lại tứ hợp viện đem nó trở thành khách sạn người lui tới đều gọi bà là bà chủ.

Trương Vân Thư cau mày nhìn Ninh Hoan Tâm, bà luôn cảm thấy nha đầu này hình như là khác biệt so với mấy ngày hôm trước. "Nha đầu, muốn nước nóng sao?" Hơn nửa đêm xuống lầu đều là muốn nước nóng nấu mì tôm. Trương Văn Thư đã rất quen thuộc.

"Tôi..."Ninh Hoan Tâm nhìn Trương Vân Thư nếp nhăn đầy mặt không nhịn được mấp mấy môi. " Tôi mất ngủ, ngủ không được, dì Trương người xem cái gì vậy? Tôi xem cùng được không?" Cuối cùng Ninh Hoan Tâm vẫn không hỏi sự tình Trương Vân Thư.

Trương Vân Thư sẽ không nhận ra Ninh Hoan Tâm, cũng sẽ không nói cho cô biết 10 năm trước hết thảy đã xảy ra chuyện gì. Nghĩ tới chỗ này tâm tình Ninh Hoan Tâm rất phức tạp. Cô cũng chỉ là khách qua đường 10 năm trước, không có ai biết cô cũng không có người nào nhận ra. Mà cô lại nhớ rõ 10 năm trước đã xảy ra chuyện gì?

Trường Tiếu, Lý Nghiên, Tần Túc, Trương Diễm, thậm chí là... Tưởng Lệ Hành.

Đã rất lâu không có người cùng xem phim với Trương Vân Thư. Mặc dù bà luôn lạnh lùng, nhưng sau khi xem hết một tập Trương Vân Thư thừa dịp chương trình quảng cáo thì đứng dậy đi lấy cho Ninh Hoan Tâm một cốc trà sữa nóng.

"Cho cô." Nhìn thấy ly trà sữa đưa tới trước mặt thơm ngào ngạt, Ninh Hoan Tâm lập tức vui vẻ hướng về phía Trương Vân Thư nhẹ gật đầu." Cảm ơn dì Trương."

"Uống xong trà sữa thì đi ngủ đi một cô gái còn trẻ tuổi mà thức đêm không tốt đâu, sẽ bị tổn thương đến làn da, mau già." Trương Văn Thư không nhịn được càm ràm một câu, không có người để mình càu nhàu thật là tịch mịch.

"Được." Ninh Hoan Tâm uống xong trà sữa quả thật ngoan ngoãn lên lầu. Chỉ là cô không trở về phòng 205 mà là đứng ở cửa phòng 204 lần nữa nhìn cái ổ khóa lớn khắc chữ Bạch Vân quan. Ánh mắt Ninh Hoan Tâm có chút ngưng tụ.

Nếu như không có đoán sai trong này chắc hẳn là quỷ hồn của Trương Diễm. Nghĩ đến đây Ninh Hoan Tâm lập tức trở về phòng của mình mở WeChat nhắn cho nữ quỷ cách vách một tin.

Vai phụ chết đầu: cô ở đâu?

Nữ quỷ cách vách: ở đây, hôm nay cô trở về thật sớm, quay phim không thuận lợi sao?

***thỏ nâu***^_^