Chương 5

Giang Hạo Ngôn vừa tắm xong, tay đang cầm cái áo khoác tính mặc lên người, nghe vậy thì dừng động tác lại, khuôn mặt đẹp trai đỏ bừng.

"Kiều Mặc Vũ, thân thể tôi cũng tốt."

Vừa nói vừa cởϊ áσ khoác ra, ném lên trên bàn rồi vén áo T-shirt lên, cho tôi nhìn cơ bụng.

Tôi trợn trắng mắt.

"Ok ok ok, vậy thì một mình tôi yếu, cậu khoe khoang gì vậy?"

Giang Hạo Ngôn: ...

Một lát sau, chị Vương kêu chúng tôi xuống ăn cơm chiều.

Trên bàn cơm có một tô thịt xông khói xào tỏi, béo ngậy, mùi thơm muốn chết, xộc thẳng vào mũi.

Vương Dương Dương nuốt nước miếng ực ực nhưng lại không dám đưa đũa vào trong mâm cơm. Chị Vương và anh Vương không heeg động đũa, mà họ nhìn chúng tôi với vẻ mặt khẩn trương và chờ mong.

Tôi gắp một miếng thịt bỏ vào trong miệng nhấm nháp, chỉ cảm thấy thịt rất dai và có mùi thơm lạ lùng, không giống thịt heo bình thường.

Tôi ăn liên tục vài miếng.

"Ngon quá, chị Vương, đây là thịt gì vậy?"

Chị Vương và anh Vương liếc nhau, chị Vương cười rộ lên, nếp nhăn nơi khóe mắt giãn ra.

"Đây là thịt dã nhân."

Tôi hoài nghi bản thân mình nghe lầm rồi.

"Thịt gì?"

Anh Vương nhìn tôi với vẻ nghiêm túc.

"Thịt dã nhân."

"Kiều Mặc Vũ, ăn thịt dã nhân thì phải làm vợ của dã nhân."

Cô gái kia vốn trốn sau cây cột nhìn lén chúng tôi, nghe cha mẹ nói vậy, cuối cùng đôi mắt cũng khôi phục một chút thần thái.

"Mẹ, con không cần phải đi câu dã nhân nữa sao? Chị này sẽ đi thay con hả?"

"Đúng vậy, tiểu Quyên của mẹ không cần phải đi nữa."

"Hu hu, mẹ ơi, tốt quá rồi..."

Hai mẹ con ôm nhau khóc rống lên, cảnh tượng hiện tại vô cùng cảm động.

Vương Dương Dương ở bên cạnh cũng nhảy tưng tưng lên, nghe một hồi lâu thì tôi mới rõ, thì ra trong cái thôn cổ xưa này lại có một tập tục xấu như vậy.

Mỗi mười năm, trong thôn sẽ chọn ra một cô gái trưởng thành đưa vào trong núi để đi câu dã nhân. Phương pháp câu cụ thể như thế nào thì tôi không biết.

Bọn họ sẽ cho cô gái này mặc đầm màu đỏ rồi bôi thuốc trên bộ đồ, sau đó còn đút cho cô ta ăn thịt dã nhân. Sau khi ăn xong thịt dã nhân thì trên người cô ta sẽ có một mùi hương đặc biệt, họ dẫn cô ta vào trong núi, lúc đó dã nhân sẽ tự động tìm cô ta.

Cô gái bị lựa chọn hoặc là bị dã nhân xé nát người ngay tại chỗ, hoặc là bị kéo vào sâu trong núi, lúc đó kết cục sẽ càng đáng sợ hơn. Người trong nhà đương nhiên cũng thương tâm vô cùng nhưng nhiều năm như vậy rồi, trong thôn vẫn luôn tuân thủ theo quy củ này, không có bất kỳ ai phản đối cả.