Chương 1

Tôi tên là Kiều Mặc Vũ, sinh viên năm nhất Đại học Nam Giang, là truyền duy nhất của Địa Sư, đồng thời cũng là Môn chủ của Phong Môn.

Địa sư, cổ đại gọi là thầy phong thủy nhưng không phải thầy phong thủy nào cũng được gọi là Địa sư.

Tục ngữ có câu, nhất đẳng Địa sư xem tinh đấu, nhị đẳng Phong thủy sư tìm thủy khẩu, tam đẳng tiên sinh dò đường đi*. Hiện tại, phần lớn người hành nghề trên thế giới này đều là thầy phong thủy bình thường. Ở cổ đại, những người có thể xem thiên văn, hiểu vọng khí thuật** đều nhậm chức ở Khâm Thiên Giám, cống hiến cho gia đình Đế Vương.

*Theo mình tìm hiểu thì đây là câu nói mô tả 3 cấp bậc của địa sư thời xưa. Trước khi xây dựng, xây mồ hoặc làm gì liên quan đến tâm linh, người tôi thường sẽ cần Địa sư, thầy phong thủy hoặc tiên sinh dò đường để nhìn trời đoán dị tượng, tìm cửa sông (nơi dòng nước bắt đầu chảy vào), và cần người dò đường tìm nơi tốt. Tùy theo trường hợp mà tìm người, Địa sư là cấp bậc cao nhất, có thể cân tất cả luôn.

**Vọng khí thuật là phương pháp quan sát chiêm tinh để đoán điềm lành và điềm dữ. Người tu luyện vọng khí thuật tới một trình độ nhất định thì sẽ cảm nhận được năng lượng "may mắn của trời đất" hay còn gọi là "vận khí", từ đó phán đoán được vận khí vượng hay suy để mà làm việc, đương nhiên họ cũng có thể xem cho người khác.

Vào thời cổ đại cũng có đề cập đến thầy phong thủy. Trên giang hồ có tám môn phái, trong đó Phong Môn chuyên nghiên cứu về địa lý, sông núi. Tất cả các thầy phong thủy đều thuộc Phong Môn.

Cho nên về mặt phong thủy, nếu tôi đứng thứ hai thì không ai dám nói thứ nhất.

Lần trước, theo lời mời của đại sư Trần Trinh, tôi đến Hồng Kông xem phong thủy cho phần mộ tổ tiên của thương gia giàu có Lưu Hùng. Thật không ngờ, thi thể của cha Lưu Hùng đã thi biến thành cương thi, một số người đã bị cương thi cào cấu và bị trúng thi độc.

Độc trong thiên hạ vốn sinh ra khắc chế lẫn nhau, nơi nào có rắn độc hay xuất hiện, trong vòng bảy bước phải có thuốc giải.

Cương thi cũng vậy, từ xưa đến nay ở vùng Tương Tây của Hồ Nam đã có người trừ tà, cũng có người nuôi cương thi, trong những khu rừng già ở đó, có một loại thực vật có thể giải độc của cương thi.

Sau khi trở về từ Hồng Kông, tôi xin trường cho nghỉ phép dài hạn, dự định đưa Lưu Hùng và những người khác đến Tương Tây để tìm Hồi Dương Thảo.

Lần này, tôi cố tình dẫn theo nam thần Giang Hạo Ngôn. Anh ta trông rất phấn khích, trong lòng cứ nghĩ là do anh ta có thiên phú nên tôi muốn nhận làm đệ tử.