Chương 85: Long lão trúng hàng

Tần Thứ trở lại lớp học, trong đầu một mực cân nhắc về sát thủ bảng đan, hắn không biết Quan Phi từ nơi nào chứng kiến bảng đan. Nhưng Quan Phi cũng không tất yếu lừa gạt hắn, chỉ là người muốn đối phó hắn, đến tột cùng là ai đâu? Là người da đen kia sao?

Suy tư một phen, Tần Thứ vẫn không tìm được gì. Vì vậy vấn đề thực không đáng để hắn dây dưa, muốn lấy tánh mạng của hắn, cũng phải suy nghĩ có hay không phân bổn sự. Truyện Dịch Cân Kinh

Tan học, Long Linh Nhi nhận được điện thoại ca ca, bảo nàng lập tức tới bệnh viện. Long Linh Nhi vốn đang giận ca ca như thế nào một đêm chưa về, nhưng nghe đến ca ca vừa nói như vậy, nhất thời biết gia gia khẳng định đã xảy ra chuyện, không kịp hỏi, vội vàng kéo Tần Thứ nói: "Đi, gia gia ta hình như đã xảy ra chuyện, chúng ta lập tức đi bệnh viện."

Khủng long muội vốn còn muốn nhờ Tần Thứ buổi tối đến nhà nàng tiếp tục giúp nàng trị liệu, nhưng thấy Long Linh Nhi có việc gấp, cũng không dám nhiễu, một mình lái xe rời đi. Xe BMWs một đường bay nhanh, đuổi tới bệnh viện, Từ bá đang ở cửa sau, thấy Tần Thứ cùng Long Linh Nhi xuống xe, bước tới nói: "Lão gia tử bệnh tình nguy kịch, thầy thuốc nói lần này rất có thể không qua khỏi."

Long Linh Nhi đôi mắt đều đỏ, cầm lấy tay áo Từ bá nói: "Tại sao có thể như vậy, không phải nói đã chuyển biến tốt đẹp sao? Như thế nào đột nhiên lại bệnh tình nguy kịch chứ. Đúng rồi, ca ca đâu?"

Từ bá trên mặt lộ ra một chút cổ quái, hắn nói: "Thiếu gia có chút việc gấp phải làm, rất nhanh sẽ chạy tới. Lão gia tử, ai, xem ra có người không muốn lão gia tử sống sót a." Truyện "Dịch Cân Kinh "

"Có ý tứ gì?" Long Linh Nhi trừng mắt ánh mắt hỏi.

Từ bá lắc đầu thở dài: "Một lời khó nói hết, đi thôi, chúng ta đi vào trước, chờ ca ca ngươi đã trở lại, chậm rãi nói. Hy vọng lão gia tử có thể bình yên, nếu không cả Long gia đều phải rối loạn."

Lúc tới bên ngoài phòng cấp cứu, ngoài cửa đứng một đám người lúc trước, Tần Thứ hiện tại đã đã biết những người này chính là thân thuộc của Long Linh Nhi cùng Long thiếu gia, chẳng qua thân thuộc mà quan hệ có thể đạm mạc như vậy, coi như là làm lòng người lạnh ngắt.

Long Linh Nhi đối với gia gia của nàng cảm tình nhìn qua rất đậm dầy, cùng một đám người kia vẻ mặt bất đồng, nàng là thật chân thật thực lộ ra tâm tình bi thương. Nhưng cô nương này cũng không có khóc sướt mướt, cắn răng không cho rơi lệ.

Bởi vì thân phận của Long lão gia tử, xuất phát từ suy nghĩ an toàn, ngay cả bọn họ mấy thân thuộc đều không thể đến thăm, chung quanh bảo vệ dày đặc. Cho nên Long Linh Nhi đến hiện tại đều không có cơ hội nhìn gia gia, điều này có lẽ cũng là một loại bi ai của đại gia tộc.

Tần Thứ quay đầu thấy vẻ mặt đau thương của Long Linh Nhi, nhớ tới lúc gia gia của mình chết bệnh, trong lòng đau xót, không khỏi tâm sinh đồng cảm, duỗi tay vỗ vỗ bả vai Long Linh Nhi, lại cũng không có nói gì. Nhưng lúc này Tần Thứ yên lặng không nói gì, lại như là cho Long Linh Nhi thật lớn tinh thần an ủi, nàng bỗng nhiên chuyển đầu liền ôm lấy Tần Thứ, đem đầu tựa trên vai Tần Thứ, không khóc, răng lại gắt gao cắn áo Tần Thứ. Truyện Dịch Cân Kinh

"Không gia giáo." Cách đó không xa trong đám người, một trung niên nam tử đầu tóc chải chuốt tỉ mỉ, sắc mặt trắng nõn, mang kính mắt viền vàng, có vài phần nho nhã khí phái thốt ra lời châm biếm, thanh âm lại không nhỏ.

"Ân?" Tần Thứ nhướng mày, ánh mắt như lợi kiếm xuyên qua đám người, bắn thẳng đến trung niên nhân kia.

Ánh mắt như dã lang, làm trung niên nhân hoảng sợ, theo bản năng không dám cùng Tần Thứ đối diện.

"Từ bá."

Từ bá quay đầu hỏi: "Làm sao vậy, tiểu Thứ."

"Nghe ngươi vừa mới nói, tựa hồ có người hạ độc thủ với Long gia lão gia tử?" Tần Thứ nhíu mày hỏi. Lúc này, Long Linh Nhi cũng ngẩng đầu lên, hiển nhiên cũng quan tâm vấn đề này. Không biết có phải là ở trên người Tần Thứ tìm được chỗ dựa, lúc này cảm xúc của nàng chuyển biến tốt đẹp không ít.

Từ bá làm cái thủ thế chớ có lên tiếng, hướng Tần Thứ vẫy tay, đi đến một góc, Từ bá mới thấp giọng nói: "Nghe người hầu hạ lão gia tử nói, lão gia tử bệnh rất quái lạ, đã không phải là bệnh tim, hơn nữa rất nguy cấp, bác sĩ cấp thế giới đều bó tay không biện pháp. Có người phỏng đoán, lão gia tử có thể trong lúc bệnh tình ổn định, lại bị người hạ thủ đoạn."

"Sao có thể." Long Linh Nhi mở to hai mắt nói: "Bên người gia gia bảo hộ nghiêm mật như vậy, ngay cả chúng ta đều không thể thăm hỏi, người nào có bổn sự này."

Tần Thứ nghe vậy nhàn nhạt cười, hắn rất rõ ràng, bảo hộ nghiêm mật cỡ nào đều có lỗ hổng. Huống chi, Long lão gia tử chẳng qua là một phàm nhân, bên người sao có thể có tuyệt thế cao thủ. Mặc dù bên người có một hai người lợi hại như thành viên A tổ, nhưng cũng rất khó.

Từ bá lại nói: "Đúng vậy, bên người lão gia tử trạm canh gác trong sáng ngoài tối một đống, hơn nữa có vài người là quốc gia bố trí chuyên môn bảo hộ lão gia tử. Muốn đột phá phòng tuyến cấp này, trên cơ bản rất khó. Nhưng lão gia tử xác thực bị người hạ thủ đoạn, nhưng người này cũng không có tiếp cận lão gia tử."

"Không có tiếp cận gia gia lại như thế nào hạ thủ?" Long Linh Nhi nghi hoặc hỏi.

Tần Thứ thì nghĩ một vấn đề khác, cũng nhịn không được mở miệng hỏi: "Một khi quốc gia đã có bố trí nhân thủ chuyên môn bảo hộ lão gia tử, vì sao đối với biến hóa của Long gia lại bỏ mặc."

Từ bá nói: "Long lão gia tử là bởi vì cùng người lãnh đạo số 1 quan hệ cá nhân tốt lắm, hơn nữa thân phận quả thật bất phàm, mới có thể được trung ương phái người cực kỳ lợi hại âm thầm bảo hộ, nhưng giống như Long gia hiện tại, quốc gia như thế nào nhúng tay? Nói lại, bằng tính tình của lão gia tử, cũng không có khả năng để chính phủ nhúng tay vào việc Long gia."

Tần Thứ trong lòng cả kinh, thầm nghĩ người bảo hộ Long lão gia tử, không phải là thành viên S tổ chứ?

"Nghe nói tin tức cũng là từ người âm thầm bảo hộ Long lão gia tử truyền ra, lão gia tử tựa hồ bị người hạ cổ độc. Nhưng thứ này, chỉ có nhân tài nghiên cứu mới có thể giải được, thiếu gia chính là nghe được một người biết được phương pháp phá giải, hiện tại đang thỉnh người nọ tới, hy vọng thời gian vẫn còn kịp." Từ bá thở dài một hơi nói.

"A, cổ độc?"

Long Linh Nhi sắc mặt trắng nhợt, nàng từng nghe nói qua cổ độc, trên thực tế rất nhiều người đều nghe nói qua loại này, nhưng người thấy qua lại cực ít. Mà Long Linh Nhi đã từng gặp qua người bị hạ cổ độc, cái loại bộ dáng khủng bố, đến nay hồi tưởng lại, nàng vẫn còn kinh hãi.

Tần Thứ nhíu mày, cổ độc thứ này hắn cũng từng nhìn thấy qua trong sách, hơn nữa gia gia cũng có nói với hắn một vài thứ liên quan. Hắn nhớ rõ gia gia từng nói cổ độc cùng cổ thuật trên thực tế là một, nếu đi tìm nguồn gốc, cổ độc kỳ thật chính là một loại của cổ thuật, không biết sao lại truyền bá đến Đông Nam Á, bị người địa phương cải biến, về sau dần hình thành cổ độc thuật. Truyện Dịch Cân Kinh

Đối với người tu luyện bọn họ mà nói, loại này tà kỹ cũng không tạo thành thương tổn, nhưng phiền toái ở chỗ, cổ độc nhập vào thân thể người thường, ngoại trừ cao minh cổ độc sư, hoặc là người hạ cổ độc tự giải, những người khác muốn cởi bỏ rất khó.

Tần Thứ ban đầu cũng từng tò mò phương pháp thi thuật này nguyên lý đến tột cùng là cái gì, nhưng gia gia chính là người luyện khí, thực không biết mấy cái này, mà trong sách cũng là có hạn, Tần Thứ một thiếu niên thân cư trong núi luyện khí cũng khó có thể hiểu được.

"Người bảo hộ Long lão gia tử không nghĩ biện pháp?" Tần Thứ hỏi.

Từ bá lắc đầu nói: "Biện pháp không phải không có, quốc nội cũng có kỳ nhân, nhưng nước xa không cứu được lửa gần, huống chi những người này cũng không dễ dàng tìm kiếm a. Chính phủ cũng không phải do Long gia chúng ta mở, có thể làm cho người ta bảo hộ lão gia tử đã là quá tốt. Hiện tại xem Long thiếu gia có thể hay không đem người kia tinh thông cổ độc thuật mời đến, còn phải nhìn xem người nọ có thể hay không cởi bỏ cổ độc này, nếu không... Ai." Truyện Dịch Cân Kinh

Đang nói, lối vào bỗng nhiên vội vã đi tới ba người, là Long thiếu gia cùng với bảo tiêu Thập Thất, nhưng còn có một người tóc rối bù giống như tên khất cái, mặc một thân trang phục cổ quái, tuy là gương mặt người phương đông, nhưng rõ ràng có thể nhìn ra có chứa huyết thống Đông Nam Á.

"Ca."

Long Linh Nhi chứng kiến Long thiếu gia liền bước nhanh đi tới, nhưng Long thiếu gia lại tựa hồ rất lo lắng, vội vàng xua tay nói: "Có cái gì trong chốc lát nói sau, cứu gia gia quan trọng hơn." Truyện Dịch Cân Kinh

Khi nói chuyện, Long thiếu gia chỉ tới kịp hướng Tần Thứ gật gật đầu, liền khẩn cấp đi đến phòng cấp cứu.

Nhưng hắn không thể không ngừng lại, bởi vì một đám người Long gia kia đều chắn trước người, cũng có người lớn tiếng nói: "Lão gia tử đang cấp cứu, ngươi mang theo mấy người lạ tới làm gì?"

Long thiếu gia bình thường coi như là tính cách nguội, lúc này cũng trừng mắt lớn tiếng nói: "Ta có biện pháp chữa bệnh cho gia gia, các ngươi nhanh tránh ra, chậm trễ thời gian đã có thể không còn kịp rồi."

"Tức cười, bệnh tình lão gia tử ngay cả thầy thuốc đều thúc thủ vô sách, chỉ bằng ngươi mang theo một người như vậy tới, đã nghĩ chữa khỏi bệnh của lão gia tử? Người si nói mộng sao? Hảo, nếu là cho ngươi đi vào, lão gia tử một khi ra vấn đề gì, ngươi dám phụ trách sao?" Lần này mở miệng nói chuyện cũng là trung niên nam tử vừa nãy bị Tần Thứ liếc mắt kinh sợ thối lui, chẳng nam tử này nói chuyện giọng điệu cực kỳ chanh chua.

"Ngươi." Long thiếu gia tức giận mặt đỏ lên.

Long Linh Nhi rốt cục nhịn không được, xông lên phía trước, chỉ vào trung niên nhân mắng: "Ca ta là suy nghĩ vì gia gia an nguy, ta xem thái độ này của ngươi có phải là ước gì gia gia sớm một chút tử, để ngươi chiếm lấy gia sản Long gia a?"

Lời này giống như châm ngòi pháo, không khí nhất thời loạn rớt. Mà Long Linh Nhi nói xong lời này cũng có chút hối hận, nàng tuy rằng ngang ngược nhưng không có nghĩa là nàng không có lý trí, xuất thân từ đại gia tộc, có mấy người là nhân vật đơn giản. Đáng tiếc vừa nãy thật sự là tức giận quá mới xúc động như thế.

Long thiếu gia cũng không nghĩ tới muội muội bỗng nhiên chặn ngang một cước, trường hợp hoàn toàn loạn rớt, cũng làm hắn rối loạn, trong lòng lo lắng như đốt. Đúng lúc này, của phong cấp cứu bỗng nhiên bị đẩy ra, lộ diện chính là một nam tử đội kính râm mặc tây trang, nhưng thứ hắn nắm trong tay lại thể hiện ra thân phận của hắn. Truyện Dịch Cân Kinh

Trong tay hắn cầm chính là một ngọc bội hình rồng, mai hình rồng ngọc bội này cho tới nay đều là Long gia tổ truyền, cũng là tín vật người cầm quyềnLong gia. Người này cầm mai ngọc bội đi ra, hiển nhiên là muốn thay lời Long lão gia tử.

"Long lão tiên sinh bảo Long Vũ Hiên, Long Linh Nhi, cùng với người đi the bọn họ vào."

Nam tử nói xong, tất cả nhất thời im lặng, mọi người như là bị định thân thuật, cũng không nhúc nhích. Nhưng chỉ qua một lát, thanh âm ồn ào lại vang lên, nhưng không có ngăn trở Long thiếu gia, mà là kinh nghi bất định nhìn huynh muội bọn họ. Truyện Dịch Cân Kinh

Hiển nhiên, Long lão gia tử triệu kiến Long gia huynh muội đi vào, từ mặt nào đó ý nghĩa nói, sợ là muốn lập hạ di chúc. Trong nháy mắt, mỗi người trong lòng đều đả khởi tính toán nhỏ nhặt, đồng thời âm mưu đã nổi lên. Truyện Dịch Cân Kinh

Long thiếu gia mang theo Thập Thất cùng lão ẩu quái lạ đi vào, Long Linh Nhi cũng lôi Tần Thứ cùng nhau vào phòng cấp cứu, còn lại Từ bá không hề động thân, mà là canh giữ ở bên ngoài, hiển nhiên là lo lắng hành động của những người ở ngoài.

Phòng cấp cứu không lớn, vài bác sĩ thân ảnh giống như ong mật bôn ba không ngừng. Bọn Tần Thứ trải qua phòng vô khuẩn, liền tiến nhập phòng cấp cứu. Truyện "Dịch Cân Kinh "

"Gia gia."

Long thiếu gia thấy lão giả nằm ở trên giường bệnh sắc mặt tái nhợt dọa người, nhất thời mắt đỏ lên, lệ nhịn không được chảy xuống. Muốn tới, lại bị quái lạ lão ẩu bên người ngăn cản lại.

Long Linh Nhi cũng muốn vọt tới giường bệnh, nhưng bị Tần Thứ ngăn lại, Tần Thứ khẽ lắc đầu. Long Linh Nhi cũng hiểu được lí lẽ, chỉ có thể nhìn gia gia trên giường bệnh gầy như que củi, yên lặng nức nở.

Chủ trì thầy thuốc đi tới, đối với Long thiếu gia lắc đầu nói: "Chúng ta đã hết sức, nhưng bệnh tình lão gia tử rất quái dị, chúng ta cũng là bất lực." Truyện Dịch Cân Kinh

"Vũ Hiên, Linh Nhi, các ngươi đi tới." Trên giường bệnh Long lão gia tử cũng không hôn mê, chỉ là suy yếu vô lực trợn tròn mắt, có lẽ là nghe được thanh âm Long thiếu gia, cũng có lẽ là thấy được bọn họ, lão gian nan nâng tay, lại vô lực rơi xuống.

Đáng thương, bàn tay lão nhân Long gia sinh sát quyền to, kết quả là cũng đánh không lại quy tắc tự nhiên sinh lão bệnh tử, hôm nay nhìn qua, cũng bất quá chỉ là lão nhân gần đất xa trời.

Long thiếu gia cùng Long Linh Nhi đều đến bên giường, kích động gọi gia gia, lão gia tử xoay tròng mắt, tựa hồ muốn cười, lại cười không nổi, chỉ có thể yếu ớt,mỏng manh nói: "Gia gia biết các ngươi chịu ủy khuất ."

Một câu nói, huynh muội rơi lệ đầy mặt.

"Đừng khóc, hảo hài tử đừng khóc, gia gia tuy rằng ngã bệnh, nhưng không có nghĩa là ta không biết chuyện chung quanh. Gia gia bị bệnh, nửa chân bước vào quan tài, có vài người liền bắt đầu rục rịch. Yên tâm đi, gia gia mặc dù chết, cũng sẽ không để cho các ngươi chịu ủy khuất. Gia gia đã sớm lập một phần di chúc, Vũ Hiên, ngươi là tôn tử gia gia thương yêu nhất, cũng là người nối nghiệp vừa lòng nhất, về sau trọng trách của ngươi là phải vực dậy Long gia, gánh vác trách nhiệm." Một hơi nói nhiều lời, hơi thở lão nhân đã rất suy nhược, trên mặt hiện ra vẻ xám trắng. Truyện "Dịch Cân Kinh "

Long thiếu gia nức nở nói: "Gia gia, ngài đừng nói, ta đã thay người tìm đến đây người có thể cứu trị. Gia gia, người nhất định sẽ khoẻ lên, Long gia cần người, ta và Linh Nhi cũng cần gia gia."