Chương 16: Bảo Vệ Người Chu Toàn

Tiêu Vãn Sương biết cho dù Kỳ Liên Hàn không cưới Tiêu Vũ Ninh, Tĩnh Đế vẫn sẽ để Kỳ Liên Hàn cưới khuê tú nhà quan khác.

Tĩnh Đế yêu thương Kỳ Liên Hàn có thừa, bất kể Kỳ Liên Hàn tàn phế hay không, Kỳ Liên Hàn đều là đứa nhi tử ưu tú nhất trong lòng Tĩnh Đế.

Nhi tử ưu tú nhất của Tĩnh Đế đương nhiên phải cưới nữ tử ưu tú nhất thế gian này.

Những khuê tú nhà quan đó, luận về tài hoa, luận về tướng mạo có ai có thể sánh bằng Tiêu Vũ Ninh.

Tĩnh Đế có nghe nói về đích nữ Tiêu Vũ Ninh của Tiêu thừa tướng, dung mạo tuyệt mỹ, tính tình nhã nhặn lịch sự, tài hoa hơn người, Tĩnh Đế thực vừa lòng. Một lần ngẫu nhiên gặp được, tưởng như thấy được tiên tử, nàng ta rất đẹp, Tĩnh Đế kinh ngạc cảm thán, ở Càn Nguyên ông chưa từng gặp nữ tử xinh đẹp như vậy. Tiên nữ này, thực xứng với nhi tử ưu tú nhất của ông.

Tĩnh Đế không nghĩ tới chính là, Tiêu Vũ Ninh ghét bỏ Hàn Vương hai chân tàn phế, căn bản không muốn gả cho Hàn Vương.

Tiêu Vãn Sương không muốn giẫm lên vết xe đổ, nếu làm lại từ đầu, vậy nàng sẽ lần nữa bắt đầu xây dựng một thanh danh tốt đẹp. Không chỉ là vì nàng, còn là vì ông ngoại nàng Bạch Tiêu.

Ánh mắt Kỳ Liên Hàn dừng trên người Tiêu Vãn Sương, hứa hẹn nói, “Sương Sương, bổn vương nhất định bảo vệ ngươi chu toàn.”

“Ngài gọi ta là gì?” Tiêu Vãn Sương khóe mắt tràn ra nước mắt trong suốt. Kiếp trước, hắn chính là gọi mình như vậy a! Khi đó Kỳ Liên Hàn luôn gọi mình là “Ái phi” “Sương Sương” “Mỹ nhân”.

Thời gian tốt đẹp trước kia cuối cùng vẫn là không trở về được. Kiếp trước, Tĩnh Đế vẫn luôn muốn truyền ngôi cho Kỳ Liên Hàn. Là nàng tiên hạ thủ vi cường, hại chết Kỳ Liên Hàn. Bất đắc dĩ, Tĩnh Đế lưu lại mật chỉ, về sau do Thập hoàng tử Kỳ Liên Dục kế thừa ngôi vị Hoàng đế. Bởi vì liên quan đến Kỳ Liên Hàn, Tĩnh Đế sau đó cực kỳ tin tưởng nàng.

Bởi vì tư tâm, nàng bắt chước chữ viết của Tĩnh Đế, bóp méo thánh chỉ của Tĩnh Đế. Tĩnh Đế vì bệnh băng hà, Kỳ Liên Thành bước lên ngôi vị Hoàng đế.

Kỳ Liên Hàn nhìn bộ dáng Tiêu Vãn Sương hai mắt ứa nước mắt, không khỏi nói, “Ngươi không cần quá cảm động, bổn vương không có ý gì khác, nếu ngươi cùng bổn vương hợp tác, bổn vương đương nhiên sẽ bảo vệ ngươi chu toàn.”



Kỳ Liên Hàn thần sắc lạnh băng, bày ra bộ dáng không để bụng Tiêu Vãn Sương một chút nào, “Bổn vương cần một Vương phi, một Vương phi phải hoàn toàn nghe lệnh bổn vương.”

Trong lòng hắn Tiêu Vãn Sương ở vị trí nào, chính hắn cũng không rõ, so với ngày sau có cảm tình gút mắt gì đó, không bằng hiện tại liền nói rõ ra.

“Chẳng lẽ Vương gia ngài không sợ ta bằng mặt không bằng lòng, ngầm giở trò.” Tiêu Vãn Sương nhếch miệng làm mặt quỷ với Kỳ Liên Hàn.

Kỳ Liên Hàn đã tính toán trước, “Độc trên người ngươi chỉ bổn vương có cách giải.”

Tiêu Vãn Sương có chút nghi hoặc, độc trên người nàng không phải đã giải rồi sao?

Thanh Lăng bỗng nhiên đi tới nói, “Quả Cửu Diệp mà Tiêu cô nương hái vẫn chưa chín, quả Cửu Diệp kia không đủ để giải trừ tất cả độc tính trong cơ thể ngươi, trong cơ thể cô nương vẫn có độc chưa giải.”

Tiêu Vãn Sương nhìn nữ tử áo xanh đoan trang tú mỹ trước mắt này, nàng chưa từng gặp nữ tử mặc một thân áo xanh này, kiếp trước cũng chưa từng gặp qua. Nữ tử này lớn lên xinh đẹp như vậy, lại có bộ dáng của một tiểu thư khuê các. Nàng ấy là ai, chẳng lẽ là người trong lòng Kỳ Liên Hàn.

Tiêu Vãn Sương trong lòng có một chút không vui nho nhỏ, Hàn Vương gia, nàng còn chưa xuống tay đâu, sao đã bị nữ nhân khác nhanh chân đến trước. Đời này thế mà đã có nữ tử khác khắc trong lòng Hàn Vương trước.

“Tiêu Vãn Sương, Thanh Lăng từ nay về sau liền đi theo ngươi, về sau ngươi chính là chủ tử của nàng, mà bổn vương lại là chủ tử của các ngươi.”

Nữ tử áo xanh này tên gọi là Thanh Lăng? Tiêu Vãn Sương phản ứng lại, hóa ra nữ tử một thân áo xanh này chính là nữ tử áo xanh che mặt mấy ngày trước bắt cóc mình. Cô nương áo xanh này tháo khăn che mặt xuống, nàng thế mà không nhận ra chính là nữ nhân áo xanh che mặt bắt cóc nàng hôm đó.

“Ngươi phải nghe lệnh bổn vương, chỉ có ngươi cùng bổn vương hợp tác thật tốt, ngươi mới có thể có được thứ ngươi muốn.” Kỳ Liên Hàn ra lệnh.