Chương 15

Tuy nhà họ Giang cũng không phải là nhà giàu số một số hai ở thủ đô nhưng vẫn là một gia đình có máu mặt.

Tội gì bà ta phải chặn đứng đường lui của mình.

Thế là bà ta vội vàng làm cái mặt như đưa đám chạy sang nắm tay Lâm Mạn Như.

"Bà này, lúc trước là tôi mất trí, trong lúc nông nổi đã nói lời không phải, mong bà đừng trách."

"Tôi không biết gì về chuyện của Sương Sương cả, tất cả đều là do đứa trẻ này không chịu thua. Mong bà rộng lượng không chấp nhặt chún tôi, dù không thể kết thành thông gia thì sau này chúng ta vẫn có thể làm bạn, thường xuyên qua lại, bà nói có phải không?"

Nhưng Lâm Mạn Như đã không cư xử như bình thường nữa, bà trực tiếp đẩy tay Bà Kiều ra.

"Chuyện đã đến nước này rồi, bà không cần phải giả mù sa mưa cầu hòa nữa đâu, tôi có thể chấp nhận lời xin lỗi, nhưng từ nay về sau hai nhà chúng ta sẽ không bao giờ qua lại với nhau nữa."

Trước kia là do bà mắt mù mới nghĩ Kiều Sương sẽ là một cô con dâu tốt.

Nhưng thực tế đã cho bà một cú vả thật mạnh.

Người mà bà cho là khôn ngoan cư xử đúng mực lại không coi mối hôn sự của mình ra gì, gian díu với đàn ông khác với người đàn ông khác. Nhà họ Kiều thì liên tục gây áp lực lên gia đình họ, rồi cuối cùng trò hề nhà bọn họ bị vạch trần một cách triệt để.

Lê Lê nói đúng, về cơ bản họ là một nhóm đỉa hút máu lấy oán báo ân.

Vì lợi ích của nhà họ Giang, người làm bà chủ như bà không nên nhân nhượng bọn họ nữa.

Nhìn bà Kiều kinh ngạc đến nỗi hồi lâu vẫn không bình tĩnh lại nổi, đây cũng là lần đầu tiên Lâm Mạn Như nếm được vị ngọt của việc cứng rắn, sau đó bà tự hào nhìn về phía con gái mình.

Giang Lê mỉm cười gật đầu, xem như khẳng định lời nói và hành động của Lâm Mạn Như.

Xem ra bà mẹ này của cô cũng nhanh trí lắm, nói cái là hiểu.

Như vậy mọi chuyện sẽ dễ giải quyết hơn.

Nghĩ đến đây, cô lấy trong túi xách ra một tập tài liệu, bảo vệ sĩ đưa cho bà Kiều.

Đây là lý do tại sao khi trở lại nhà họ Giang, cô không đi vào ngay.

"Nếu mẹ tôi đã nói đến vậy rồi, đôi bên cũng nên trả lại sính lễ và của hồi môn, chia tay hòa bình đi."

"Năm trăm nghìn tệ tiền mặt đó sẽ được nhà họ Giang chúng tôi dùng để giúp đỡ người nghèo và làm từ thiện. Tuy nhiên, vẫn mong bà Kiều trả lại 10% cổ phần của tập đoàn Giang Thị, dù sao thì quan hệ giữa hai nhà chúng ta cũng đã không còn nữa rồi. Nếu sau này bị kẻ có rắp tâm lấy được số cổ phần này, đem ra làm con bài uy hϊếp chúng tôi, chúng tôi sẽ mất nhiều hơn được."

Giang Lê nói xong, sống lưng Lâm Mạn Như tê rần.

Sao bà có thể quên chuyện nhà họ Kiều vẫn nắm 10% cổ phần của tập đoàn Giang Thị chứ?

Đây là chuyện ông cụ đã thương lượng nhà họ Kiều từ đầu, coi như sính lễ cho việc kết thông gia giữa hai nhà.

10% cổ phần vừa đủ để chia cổ tức cho nhà họ Kiều, nhưng cũng không cho phép họ can thiệp vào công việc của tập đoàn.

Chỉ là mọi chuyện sẽ khác nếu bà đồng ý chuyển thêm 5% cổ phần nữa. Có 15% cổ phần của tập đoàn Giang Thị, nhà họ Kiều sẽ có tư cách lên tiếng trong cuộc họp cổ đông.

Như Lê Lê đã nói, nếu sau này bọn họ muốn lấy nó ra để uy hϊếp quá đơn giản.

Suýt chút nữa sự thỏa hiệp của bà đã mang lại rắc rối lớn cho nhà họ Giang rồi.

Nghĩ tới đây, Lâm Mạn Như bước tới, mạnh mẽ ấn cây bút ký tên vào tay bà Kiều.

"Vốn dĩ tôi còn muốn cho nhà các người chút thể diện, nhưng chính bà không biết phải trái trước, nếu bà còn không chịu ký hợp đồng chuyển nhượng cổ phần này, vậy hôm nay bà đừng mơ bước chân ra khỏi khỏi nhà họ Giang!"

Trước giờ bà Kiều chưa bao giờ thấy Lâm Mạn Như nổi giận cả, bà ta sợ đến nỗi đầu óc trống rỗng, run rẩy ký tên vào hợp đồng.

Sau khi nhận được hợp đồng, Lâm Mạn Như bảo vệ sĩ đuổi cả nhà họ Kiều đi.

Lúc này Giang Lê mới đứng dậy khỏi sofa, chậm rãi đi tới trước màn hình lớn.

Mọi người im lặng, nín thở trong vô thức.

Bởi vì mà đối đầu với nhà họ Kiều vừa xong, bọn họ đã thấy được thủ đoạn của cô chủ nhà họ Giang.

Trong vòng hai giờ tìm thấy người anh trai đã mất tích nửa tháng, thức tỉnh người mẹ yếu đuối nhu nhược của mình, khiến nhà họ Kiều có động cơ không trong sáng vấp phải chướng ngại vật, phải lùi bước.

Sao cô có thể là đứa con gái thất học, hoang đàng suốt ngày chỉ biết bám theo đàn ông trong lời đồn được?

Chỉ là không ngờ, cô chủ nhà họ Giang giờ đây đã lột xác ra dáng thiên kim tiểu thư lại không hề trách móc tâm lý xem trò vui của họ, còn cúi đầu chào họ.

"Rất xin lỗi vì đã làm chậm trễ thời gian của mọi người suốt cả ngày. Dù với bất kỳ ai thì chuyện hôm nay không phải thứ tốt lành gì, mong mọi người bỏ quá cho."