Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Điểm Đến Là Nơi Tận Cùng Góc Biển

Chương 7

« Chương TrướcChương Tiếp »
Vốn dĩ Đức Bố đã say khướt, nhưng anh ta lại chẳng có ý định đặt ly rượu trên tay mình xuống: “Thằng nhóc đó hả, đi sửa xe của tôi rồi! Nó chỉ cần nhìn thấy xe thôi, tựa như nhìn thâý con gái vậy, cam đoan ở lì trong đó!” Anh ta nói xong lại tiếp tục cười.

Thời Ngạo cũng bị những lời này chọc cho bật cười, nào ngờ một miếng rau hẹ theo lực mà văng ra. Cô vội vã nghiêng đầu che miệng lại, khuôn mặt che giấu phía sau đôi tay trở nên đỏ bừng.

Tha Á nhanh chóng bưng chén trà sữa cho cô uống, tay còn lại vỗ vào sau lưng cô cho khí thông. Cũng phải chừng ba, năm phút mới có thể bình tĩnh lại.

Bữa cơm tối nay thật sự rất thoải mái. Thời Ngạo xoa cái bụng tròn trịa của mình, ợ lên toàn mùi đồ ăn ban nãy.

Sau bữa tối, Tha Á lại nhiệt tình bưng lên thêm một ly trà sữa nóng hổi: “Vừa vắt đấy, tươi lắm!” Thời Ngạo vừa uống vừa xem những con bò, con dê đang cong mình phun sữa ra. Trông cô lúc này cứ như là một con nghé con.

Thời Ngạo đứng trong sân nhà của Đức Bố. Thấy bầu trời chỉ vừa mới chuyển màu, đồng nghĩa với việc là vẫn còn chưa muộn nên cô quyết định đi dạo một vòng quanh khu vực này xem sao.

Chú thích:

Đàn tỳ bà: là một nhạc cụ dây gảy của người phương Đông được phổ biến nhất ở Trung Quốc, qua thời gian dài sử dụng nó đã được bản địa hóa khác nhau tuỳ theo từng vùng hoặc từng quốc gia Á Đông. (wikipedia)

Đàn đầu ngựa là một loại nhạc cụ dây dùng vĩ truyền thống của Mông Cổ ở Mông Cổ và khu tự trị Nội Mông thuộc Trung Quốc. Đây là một trong những nhạc cụ quan trọng nhất của người Mông Cổ, và là một biểu tượng quốc gia của Mông Cổ. Ban nhạc Mông Cổ nổi tiếng sử dụng Mã đầu cầm là The Hu. hay đàn đầu ngựa (giản thể: 马头琴; phồn thể: 馬頭琴; bính âm: Mǎtóuqín) là một loại nhạc cụ dây dùng vĩ truyền thống của Mông Cổ ở Mông Cổ và khu tự trị Nội Mông thuộc Trung Quốc. Đây là một trong những nhạc cụ quan trọng nhất của người Mông Cổ, và là một biểu tượng quốc gia của Mông Cổ. Ban nhạc Mông Cổ nổi tiếng sử dụng Mã đầu cầm là The Hu. (wikipedia)

Thị trấn Ba Ngạn Thác Hải: thuộc Khu tự trị Ngạc Ôn Khắc, thành phố Hulunbuir, Khu tự trị Nội Mông, là trụ sở của Chính phủ Nhân dân của Cờ tự trị Ngạc Ôn Khắc, nằm ở phía bắc của Cờ tự trị Ngạc Ôn Khắc, giáp Bayanchangangsumu với phía đông và Dongsu của sông Sini ở phía nam. Mu được kết nối với Sumu ở phía tây sông Sini, phía tây của thị trấn dân tộc Bayantala Daur và phía bắc phố Jianjian ở quận Hailar. Khu hành chính có diện tích 505,49 km2. (Baidu)

Nhà bạt: hay

còn được gọi là Yurt (tiếng Mông Cổ:ᡣᡝᠷ, Chữ Cyrillic: гэр; Tiếng Mãn:ᠮᠣᠩᡤᠣᠪᠣᠣ, phiên âm: monggo boo) là tên Mãn Châu chỉ những ngôi nhà của những người chăn nuôi Mông Cổ. Loại hình nhà ở này không chỉ giới hạn ở người Mông Cổ mà còn phổ biến ở các dân tộc du mục ở Trung Á. Những ngôi nhà của người Thổ Nhĩ Kỳ cổ đại, Khitans, Mông Cổ và các dân tộc du mục khác. Lều cung điện ở cung điện Thượng Kinh vào thời nhà Liệu được gọi là O’er , cũng là một dạng yurt. (wikipedia)
« Chương TrướcChương Tiếp »