Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Điên Thì Sao, Điên Mới Tốt

Chương 15: Dựa vào sức một mình làm cho chuông của tất cả mọi người đều reo

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tạ Di lập tức cảnh giác.

Người này lúc trước còn ăn vạ, giờ lại bảo có hứng thú với mình, không phải là có hứng với ví tiền của mình đấy chứ?!

Người ta nói càng có tiền thì càng yêu tiền, đúng là không sai mà.

Vậy nên cô hỏi tiếp: “Anh hứng thú ở phương diện nào?”

Không ngờ cô lại hỏi như vậy, Thẩm Dương Khanh nhướng mày: “Mọi phương diện.”

[Aaaaaaaaaaa]

[Đệttttttttt!!]

[Ngài Thẩm, đừng vậy mà!!!]

Khung chat vỡ òa, la hét, kêu gào như chuột chũi.

Chỉ có fan CP của Tạ Di và Thẩm Dương Khanh đang cười ha hả.

#CP Tạ Dương Rút Ván#

#Tôi có hứng thú với em#

#Về phương diện nào? Mọi phương diện#

Fan CP Tạ Dương Rút Ván lập tức thành lập, dù có chút kỳ quái nhưng vẫn có người thích, nhanh chóng leo lên vị trí thứ ba trong siêu thoại CP.

Chỉ sau CP Tiêu Nhung và CP Tinh Thừa.

Có người cảm thấy khó chịu.

[Cười tươi tắn]: Cái này mà cũng ghép được? Ai chẳng biết ngài Thẩm sống ở nước ngoài nhiều năm, tư tưởng cởi mở, nói có hứng thú chỉ là nói chơi thôi, có một số người không nên tự đa tình.

[80 tuổi mang theo bệnh giữ tháp]: Lầu trên là fan CP Tiêu Nhung à? Kỳ quái thật, lúc Tạ Di có liên quan với Tiêu Nhung thì các người mắng cô ấy là kẻ thứ ba, giờ Tạ Di lập CP với người khác, các người lại mắng cô ấy tự đa tình, các người rốt cuộc muốn gì?

[Chuyến du lịch dang dở]: Không tự mình tự sướиɠ, chạy ra đây nhảy múa? To gan quá nhỉ!

[Ồ tuyệt vời]: Không phân biệt được đây sân nhà của ai à, còn dám mắng thử xem?

Người nọ là anti-fan cứng của Tạ Di, bình thường chỉ cần mắng cô một câu là sẽ có cả đống người hùa theo, nhưng lần này lại bị bao vây tấn công.

Cô/anh ta đành ngậm ngùi xóa bình luận rồi chạy mất.

Trong kênh livestream, một lượng lớn fan của Tạ Di tràn vào.

[Chị Tạ! Tạ Bro của chị đến rồi đây!]

[Chị Tạ dũng cảm bay, có chuyện tự gánh lấy!]

[Tạ Bro là… fan của Tạ Di à?]

[Đúng, bọn họ tự đặt, đủ điên nhỉ]

[Điên thật, nhưng nếu là fan của Tạ Di thì cũng hợp lý]

[Fan giống chủ đúng không?]

“Tối nay có buổi hẹn đặc biệt, mời mọi người chuẩn bị sẵn sàng rồi tập hợp ở bãi đậu xe.”

Khi mọi người về phòng chuẩn bị, phó đạo diễn lặng lẽ gọi Tạ Di ra.

“Cô Tạ, nhiệm vụ bí mật.”

Tạ Di nhận phong thư, mở ra xem qua, “Để ai đó rung chuông vì tôi?”

“Đúng, chỉ cần cô làm cho chuông của ai đó kêu lên, coi như hoàn thành nhiệm vụ. Cô có thể dùng bất cứ cách nào, trêu chọc hay hù dọa cũng được.”

“Một người là đủ?”

“Đúng, một người.”

“OK!”

Phó đạo diễn trong lòng cười thầm vì nghĩ Tạ Di quá ngây thơ.

Nhiệm vụ này không đơn giản đâu, tổ đạo diễn đã thử rồi, muốn nhịp tim lên tới 120 còn khó hơn lên trời.

Trong bãi đỗ xe, chiếc xe 6 chỗ ngồi đã sẵn sàng.

Giai đoạn đầu để các khách mời nhanh chóng làm quen, tổ chương trình cố ý chuẩn bị những chiếc xe này.

Ai sẽ lái xe lại trở thành vấn đề.

“Ai trong các người lái xe?”

Khâu Thừa Diệp là công tử nhà giàu, có nhiều siêu xe, kỹ năng lái xe tốt nhưng không quen làm tài xế cho người khác, cảm thấy mất mặt.

Vậy nên anh đẩy trách nhiệm ra ngoài.

“Anh Thẩm sống ở nước ngoài, chắc là có bằng lái xe nước ngoài, không quen thuộc với đường xá trong nước. Cảnh Tích bị thương, cũng không tiện…”

Hứa Sương Nhung phân tích hợp lý, nhưng rồi lại gặp khó khăn, “Tôi chưa có bằng lái, Ốc Tinh... theo tôi biết cũng không thường lái xe.”

Thế là chỉ còn một người được chọn.

Thẩm Dương Khanh định nói, Tạ Di đã cầm chìa khóa xe, “Không thành vấn đề, tôi lái.”

Dễ dãi vậy sao?

Hứa Sương Nhung ngạc nhiên.

“Được rồi, để tôi.” Tiêu Cảnh Tích nhíu mày, đưa tay lấy chìa khóa xe.

Tạ Di nhanh chóng ngồi vào ghế lái, thắt dây an toàn.

Tiêu Cảnh Tích dừng tay giữa không trung, mặt càng khó coi, “Đây không phải lúc thể hiện bản thân. Đưa chìa khóa cho tôi.”

“Tiêu ảnh đế, chúng ta quen thân lắm sao?”

Tiêu Cảnh Tích: “……”

Đến nước này, chỉ còn cách để Tạ Di làm tài xế.

Khi lên xe, Tiêu Cảnh Tích nhìn cửa ghế phụ do dự, nhưng ngay lúc đó, một bàn tay mở cửa xe.

Là Thẩm Dương Khanh.

Tạ Di ngạc nhiên, “Ơ, anh dám ngồi ghế phụ của tôi sao?”

Thẩm Dương Khanh cười, “Mạng tôi cứng.”

Tiêu Cảnh Tích: “……”

Mọi người lên xe, xe bắt đầu lăn bánh.

Kỹ năng lái xe của Tạ Di vẫn ổn, lên cao tốc thuận lợi, tiến về thành phố.

Mọi người trên xe đều có mưu tính riêng.

Mỗi người nhận nhiệm vụ bí mật giống nhau, để làm cho người khác động lòng, họ phải dùng mọi thủ đoạn.

Khâu Thừa Diệp điên cuồng tán tỉnh Liễu Ốc Tinh, “Tôi cái gì cũng không thiếu, chỉ thiếu một nụ hôn của em."

Khâu Thừa Diệp: “Em đi cẩn thận chút, đừng đυ.ng vào tim tôi nữa.”

Khâu Thừa Diệp: “Cái gì tôi cũng không cần, chỉ cần mỗi em.”

Liễu Ốc Tinh: Cười ngượng ngùng mà không mất lễ phép.JPG

Không những không động lòng, mà còn vì quá sến làm cho nhịp tim giảm.

So với anh ta thì Tiêu Cảnh Tích thông minh hơn, anh đột nhiên tiến gần để gỡ lông mi trên má Hứa Sương Nhung, ánh mắt hai người chạm nhau, sững sờ, nhìn sâu vào mắt nhau.

Cuối cùng, Tiêu Cảnh Tích nhẹ nhàng nói: “Hôm nay em thật đẹp.”

Hứa Sương Nhung đỏ mặt cúi đầu.

Nhưng chuông không kêu, nhịp tim vẫn ổn định ở khoảng 80.

Xào CP danh bất hư truyền.

Lần này đến lượt Hứa Sương Nhung, xe đang chạy ổn định, cô đột nhiên ngã vào lòng Tiêu Cảnh Tích.

Cô không vội đứng dậy, ngẩng đầu lên, mắt lấp lánh, mặt đỏ như hoa đào.

“Xin lỗi, tôi không cố ý…”

Nhịp tim Tiêu Cảnh Tích nhảy lên 103.

[Aaaaaaa động lòng rồi]

[Tiêu ảnh đế ngây thơ ngoài ý muốn nha]

[Không hổ là Sương Sương, đây là thành tích cao nhất từ trước đến giờ!]

Tiêu Cảnh Tích thở dài.

Làm anh giật mình.

Hứa Sương Nhung đột nhiên đυ.ng vào, anh tưởng sắp tai nạn xe.

Cho đến giờ, chưa có chuông của ai kêu.

Hóa ra, nhịp tim muốn đạt 120 vẫn rất khó.

Khi mọi người nghĩ nhiệm vụ này không ai hoàn thành được, tốc độ xe đột nhiên tăng lên.

"Có phải tôi bị ảo giác không, hình như xe càng lúc càng nhanh.” Liễu Ốc Tinh phát hiện điều bất thường đầu tiên.

"Tạ Di, cô làm sao thế?” Tiêu Cảnh Tích nhíu mày hỏi.

“Ôi……”

Trong xe vang lên tiếng thở dài.

Mọi người nhìn thấy đôi mắt buồn bã của Tạ Di trong gương chiếu hậu.

“Xin lỗi vì đã sinh ra làm người.”

Mọi người: “?!!!!”

Không phải chứ! Vào lúc này cô đột nhiên buồn rầu như vậy là có ý gì.

Cảnh sắc ngoài cửa sổ xe đột nhiên lao vυ"t.

Khâu Thừa Diệp nắm chặt ghế: “Khoan đã, cô không nghĩ quẩn đấy chứ?!”

Liễu Ốc Tinh phá vỡ hình tượng thục nữ: “Thực ra nhiều khi chuyện không tệ như cô nghĩ! Thật đó! Có tâm sự cứ nói ra, có vấn đề gì thì cùng nhau giải quyết được mà!!”

Ngũ quan Hứa Sương Nhung biến dạng: “Tạ Di, bình tĩnh! Cô bình tĩnh đi! Áaaa cô bình tĩnh điiiiii....”

Tiêu Cảnh Tích sợ đến trắng bệch: “Dừng xe! Cô dừng xe ngay!!”

Reng reng reng reng reng!!!

Reng reng reng reng reng reng reng reng!!!

Tiếng chuông điên cuồng reo lên, mọi người kêu la loạn xạ, micro cũng nổ tung.

Chỉ có Thẩm Dương Khanh ngồi yên, tay khoanh trước ngực, nhắm mắt lại.

"Amen."
« Chương TrướcChương Tiếp »