Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Điên Thì Sao, Điên Mới Tốt

Chương 8: Tôi cầm ô tự động

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trên hot search xuất hiện một đoạn video không thể tưởng tượng nổi.

Bắt đầu ở đoạn Tạ Di tung tin nóng, hai vị đạo diễn nổi tiếng đột nhiên xuất hiện đuổi theo cô chạy quanh khắp nơi, rồi đến Khâu Thừa Diệp bò như người nhện, cuối cùng dừng lại ở một câu của anh: "Cha!"

Cư dân mạng đều xem đến choáng váng.

[Có mẹ và còn khỏe mạnh]: Hả? Hả? Hả?

[Con gián đực mông cong]: Tốt lắm, thế giới này rốt cục điên rồi.

[Đang trốn khỉ mẹ ở Hoa Quả Sơn]: Khâu Thừa Diệp trâu bò như vậy mà cũng bị Tạ Di trị phục tùng? Tôi thật sự không hiểu.

[Lão Đàn Sơn Thái]: Chúng ta đến nay cũng không biết câu mà Tạ Di chưa nói xong kia là gì.

[WORD vịt quay]: Cứu mạng, vốn là vì chống lại Tạ Di nên kiên quyết không xem tiết mục này, bây giờ lại bởi vì Tạ Di mà cực kì muốn xem, ai hiểu mâu thuẫn của tôi không.

[Bà tôi hay quạt Triệu Tử Long]: Đến xem đi chị em, chương trình tình yêu rất ngọt, ship cp rất ngon, xem vào buổi trưa cả người ấm áp.

[Sủi cảo của trời]: Trên đời vẫn còn rất nhiều người xấu.

Tạ Di điên rất triệt để, nhóm người lúc trước kiên định cho rằng cô giả vờ, đã có một bộ phận bắt đầu dao động.

Cảm thấy cô điên thật, không phải giả bộ.

Trò chơi trong chương trình vẫn tiếp tục.

Khi đến lượt Hứa Sương Nhung, phong cách trò chơi rốt cục trở nên bình thường.

Cô dường như có chút ngại ngùng, tầm mắt nhanh chóng quét về nơi nào đó rồi thu hồi, "Tôi có người mình thích, hơn nữa còn đang ở đây!"

Không hổ là nữ chính trong tiểu thuyết!

Lấy sức một mình ngăn cơn sóng dữ, đem tiết mục điên này kéo về con đường chính đạo của một chương trình tình yêu.

Đạo diễn Ngưu và toàn thể nhân viên cúi đầu cảm ơn.

"Nhanh như vậy à." Liễu Ốc Tinh trêu ghẹo, "Hôm nay lần đầu tiên ghi hình, đều là lần đầu gặp mặt, không thể là yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên chứ?"

Hứa Sương Nhung ngượng ngùng cúi đầu, Tiêu Cảnh Tích ngồi đối diện mỉm cười nhìn cô.

Đầy bong bóng màu hồng phấn.

[Aaa chị gái Ốc Tinh, em yêu chị!!!]

[Cứu mạng, thuyền này không cần chèo, CP Tiêu Nhung là cực phẩm nhân gian!]

[Mau cho tôi xem mặt Tạ kỹ nữ! Tôi không tin cô ta còn giả bộ được nữa!]

Đạo diễn rất biết gây chuyện, quay đặc tả Tạ Di.

Tạ Di che miệng nghẹn cười, bả vai rung lên liên tục.

Khán giả:?

Dựa theo hướng đi của nguyên tác, giai đoạn hiện tại Tiêu Cảnh Tích và Hứa Sương Nhung còn chưa nảy sinh tình cảm với nhau, sở dĩ cùng nhau tham gia chương trình là vì phối hợp với mục đích truyền thông của công ty.

Cho nên tất cả tương tác mập mờ của họ trong chương trình đều là diễn.

Nhìn hai người bọn họ diễn trước ống kính, thật sự rất khó nhịn cười.

Phản ứng của Tạ Di khiến Tiêu Cảnh Tích không vui chút nào, sắc mặt của anh rất là âm trầm, "Cô cười cái gì?

Cô ấy không ghen sao?

[Tiêu ảnh đế khí phách bảo vệ vợ!]

[A! Khịa hay lắm! Tôi rất thích!]

"Thật ngại quá." Tạ Di gập một ngón tay, "Miệng tôi hơi mất khống chế."

Ánh mắt Tiêu Cảnh Tích phút chốc trầm xuống.

Cô ấy gập ngón tay?

Cô ấy thật sự gập ngón tay?!

[Điều kiện lúc trước gian khổ như vậy mà Tạ Di cũng kiên định vượt qua, lúc này lại gập ngón tay???]

[Giả bộ cái gì chứ, rõ ràng cô ta thích Tiêu ảnh đế mà]

"Cô Tạ, đề mục vòng này là, nếu hiện trường có người cô thích, không cần gập ngón tay." Liễu Ốc Tinh hữu nghị nhắc nhở.

Cư dân mạng như tìm được người nói thay.

Tạ Di không nghĩ như vậy đáp, "Đúng vậy, cho nên tôi gập ngón tay, có vấn đề gì không?"

Liễu Ốc Tinh nghẹn một cái, vẫn chưa từ bỏ ý định, "Nói cách khác ở đây không có người cô thích?"

"Tôi nên thích ai đây?" Tạ Di cười hỏi.

Liễu Ốc Tinh sửng sốt, vội vàng lắc đầu, "Vậy thì không có gì."

Vòng này ngoại trừ Tiêu Cảnh Tích, tất cả đều gập ngón tay.

Khung chat cần mắng Tạ Di thì mắng Tạ Di, cần ship CP thì ship CP.

Chỉ có Tiêu Cảnh Tích, gắt gao nắm chặt tay, khớp xương đều trở nên trắng bệch.

Tiếp theo đến lượt Tiêu Cảnh Tích.

Anh giống như đã sớm nghĩ ra lời muốn nói, "Tôi vì một người mà đặc biệt đến chương trình này."

Lời này vừa nói ra, Hứa Sương Nhung lại ngượng ngùng cúi đầu.

[Aaa hai người ngọt chết tôi rồi]

[Một trò chơi hay bị hai người chơi thành màn thể hiện tình cảm, nhưng tôi thích lắm hehe]

[Thể hiện! Cứ thể hiện! Thể hiện cho Tạ Di xem!]

Nhưng không ai chú ý tới, lúc Tiêu Cảnh Tích nói lời này, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Tạ Di.

Lúc này đây, Liễu Ốc Tinh và Khâu Thừa Diệp gập ngón tay.

Hứa Sương Nhung không gập, điều này trong dự liệu.

Thẩm Dương Khanh cũng không gập, điều này khiến cư dân mạng tò mò, bắt đầu suy đoán anh đến vì ai.

Tạ Di không gập ngón tay.

Hàng mày nhíu chặt của Tiêu Cảnh Tích buông lỏng ra vài phần, tự tin nhếch môi lên.

Quả nhiên là vì anh mà đến.

Như vậy hành vi phía trước cũng có thể lý giải, lạt mềm buộc chặt mà thôi.

Ngón tay Tạ Di dựng thẳng kia cong xuống, do dự một chút lại dựng thẳng lên, lại cong xuống.

Tiêu Cảnh Tích: "...?"

"Tôi tới đây vì một người, nhưng người kia hiện tại không tới, điều này có tính không?" Tạ Di hỏi.

Cô ấy hướng về phía Du Hồng Huyên tới, nhưng Du Hồng Huyên không tới.

"Điều này..." Đạo diễn Ngưu nghĩ nghĩ, "Tính đi, dù sao mệnh đề là "Tôi tới vì một người nào đó", chỉ cần phù hợp điều kiện này là được, không quan trọng người đó có tới hay không."

"Vậy thì được." Tạ Di tự tin giơ ngón tay lên.

Khóe miệng Tiêu Cảnh Tích co giật một chút.

Trò lạt mềm buộc chặt chơi nhiều sẽ không có ý nghĩa.

Tiếp theo đến lượt Thẩm Dương Khanh.

Anh giả vờ suy nghĩ, sau đó khẽ mỉm cười, "Tôi từng ăn vạ."

Một kích tất sát.

"Ôi đệt mợ!" Người bị hại Tạ Di tức giận.

Những người khác lặng lẽ gập ngón tay lại.

[Ha ha ha ha ha thật sự trâu bò]

[Tôi quá yêu ngài Thẩm với phong cách kỳ lạ này, cảm giác trong show này không ai có thể phù hợp với anh ta]

[Không... Tôi nghĩ Tạ Di có thể]

[Hai người bọn họ đều điên]

Cho tới bây giờ, tình huống trên sân là: Khâu Thừa Diệp và Liễu Ốc Tinh còn lại một ngón tay, Hứa Sương Nhung và Tiêu Cảnh Tích còn lại hai ngón tay, Thẩm Dương Khanh và Tạ Di còn ba ngón tay.

Đến lượt Tạ Di rồi.

"Tôi nói đơn giản hai câu." Tạ Di chẳng biết lúc nào đi tới giữa phòng khách, bên hông còn có thêm một loa nhỏ chuyên dụng cho hướng dẫn viên du lịch.

Đạo diễn Ngưu theo bản năng sờ vào bên hông, "?"

Loa nhỏ của tôi đâu rồi?

"Mọi người đều biết, đoạn thời gian trước tôi từng bị người khác đâm một dao." Thanh âm Tạ Di nương theo dòng điện truyền ra từ trong loa.

"Tất cả những gì tôi muốn kể là đoạn kinh nghiệm lúc đó."

Mọi người bừng tỉnh đại ngộ, đây là muốn bắt đầu kể khổ.

Chữ [Kể khổ] [Xin đồng cảm] [Từ chối tẩy trắng] đã xuất hiện trên khung chat.

"Tình hình lúc đó rất nguy hiểm, con đường nhỏ vừa đổ mưa xong, xung quanh không có một bóng người, kẻ tấn công cầm dao sắc đâm về phía tôi, tôi vô lực chống cự."

Tạ Di che miệng nghẹn ngào.

[Tôi còn đang hỏi sao chị ta lại tham gia chương trình tình yêu, hóa ra là chờ giây phút này]

[Ôi chao, còn khóc nữa kìa, thảm quá đi!]

"Dưới tình thế cấp bách..."

Tạ Di lau nước mắt chua xót, "Tôi đành phải cầm ô tự động trong tay đâm vào...

Đạo diễn Ngưu: "?!!!!"

Tuy rằng không biết cô ấy tiếp theo muốn nói cái gì nhưng tôi đã có dự cảm rất xấu!

Đạo diễn Ngưu lấy tốc độ phản ứng nhanh nhất trong đời xông lên tắt máy quay đang nhắm ngay Tạ Di, cũng vì sự nhanh nhẹn của mình mà tự khen ngợi một cái.

Chợt nghe Tạ Di nói với máy quay phim khác một cách đáng thương.

"Vào hoa cúc của anh ta, và mở ô."
« Chương TrướcChương Tiếp »