Chương 1: Muốn chồng ôm một cái

Trong xe bảo mẫu.

Lâm Vãn thừa dịp ngồi trong xe nhìn thoáng qua WeChat.

Cố Tây Trầm: Hôm nay đi nơi khác quay quảng cáo.

Là người cuối cùng biết lịch trình của Cố Tây Trầm, Lâm Vãn không cảm thấy kinh ngạc một chút nào.

Tuy rằng Cô và Cố Tây Trầm đã kết hôn ba năm. Nhưng trong ba năm, cô cùng anh nói chuyện còn chưa tới mười câu.

Nếu không phải lúc trước anh trai cô kết hôn, cô cùng Cố Tây Trầm làm phù dâu phù rể chắn rượu. Cũng sẽ không ngủ bừa bãi sau khi uống rượu.

Ngày hôm sau cô tỉnh dậy thấy cơ thể trần trụi, nằm cùng với Cố Tây Trầm trên một chiếc giường, thứ thô to của Cố Tây Trầm vẫn còn cắm ở trong tiểu huyệt vừa mới phá thân.

Là một người trưởng thành, Lâm Vãn cũng coi như gió thổi qua. Cô cũng không thể khóc lóc đòi Cố Tây Trầm phụ trách. Chuyện này cô không làm được

Cố Tây Trầm không thích cô, khi còn nhỏ không thiếu những lần cùng những đứa trẻ khác bắt nạt cô. Nếu cô làm lớn chuyện, cuối cùng đem quan hệ hai nhà căng thẳng, mất nhiều hơn là được.

Lâm Vãn chuẩn bị thừa dịp Cố Tây Trầm chưa tỉnh dậy thì trốn đi, bỗng nhiên cửa từ bên ngoài mở ra. Tốt lắm, bảy tám người lớn thêm cả ông nội Cố Tây Trầm đều đi vào. Cố thủ trưởng đầu tiên dùng dây lưng đánh Cố Tây Trầm đến máu tươi đầm đìa, sau đó lại yêu cầu hai người bọn họ đi lãnh chứng ngay hôm đó.

Sau này, mỗi khi Lâm Vãn nhìn thấy giấy hôn thú thì sẽ nhớ đến hình ảnh tróc da thịt phía sau lưng Cố Tây Trầm. Cố Tây Trầm bị ông nội ép đi Cục Dân Chính, không thích cô cũng rất bình thường.

Đặt điện thoại xuống, Lâm Vãn tiếp nhận kịch bản trợ lý đưa qua, nhanh chóng xem xong nội dung hai tập đầu. Tiếp theo cô ghét bỏ đem kịch bản ném trở lại trên người trợ lý Tiểu Trần.

“Chị cho rằng người đại diện vẫn ổn. Tháng trước chị mới vừa nhận danh hiệu ảnh hậu, anh ta liền đưa cho chị kịch bản Mary Sue? Đầu óc của nữ chính bị cửa kẹp rồi, mới có thể chủ động duỗi tay về phía nam chính.”

Lâm Vãn là ảnh hậu mới, đương nhiên có vô số kịch bản tốt trong tay. Từ nữ chính phim truyền hình đến chính kịch đếm không xuể, nhưng cô không nghĩ tới đưa đến tay cô lại là kịch bản Mary Sue.

“Chị Lâm, đây là kịch bản của vợ Chu tổng.”

Tiểu Trần ho nhẹ một tiếng nhắc nhở.

Chu tổng là người đại diện của Lâm Vãn. Lâm Vãn cùng lão Chu hợp tác với nhau cũng đã sáu đến bảy năm, có thể nói là cẩn thận tỉ mỉ với Lâm Vãn, điểm này vẫn phải cho mặt mũi.

“Coi như thêm vào lịch trình vậy.” Lâm Vãn lấy kịch bản về, chịu đựng cốt truyện trẻ con cố đọc xong mười mấy tập. Là một bộ phim tổng tài theo đuổi ngốc bạch ngọt điển hình. Lúc nào cũng là tổng tài lạnh lùng ban đầu cảm thấy không có hứng thú với nữ chính. Nhưng nữ chính ngốc nghếch từng bước đem tổng tài đuổi tới tay. Nhìn nội dung tiếp theo, Lâm Vãn cảm thấy cốt truyện không khó coi như trong tưởng tượng của cô. Ít nhất về sau nữ chính vì nam chính vẫn cố gắng hết sức.

“Em nói cho lão Chu, chị…”

Lời còn chưa dứt, chỉ nghe được tiếng ồn ào truyền đến.

Xe bảo mẫu cùng một chiếc xe khác đi ngược chiều đυ.ng vào nhau.

Đầu Lâm Vãn đau vô cùng, cô duỗi tay vuốt ve cái trán, chỉ thấy lòng bàn tay đầy máu tươi. Sau đó trước mặt cô tối sầm, hoàn toàn hôn mê bất tỉnh.

Cố Tây Trầm ở trên phi cơ nhận được tin tức Lâm Vãn gặp tai nạn.

Cũng may đây là máy bay tư nhân của anh, vì vậy cơ trưởng ngay lập tức trở về địa điểm xuất phát.

Sau khi xuống máy bay, Cố Tây Trầm tự mình lái xe tới bệnh viện, bởi vì tốc độ xe quá nhanh thiếu chút nữa lại xảy ra tai nạn.

Sau khi tới bệnh viện, chỉ thấy Lâm Vãn ngồi ở trên giường bệnh. Trên trán quấn một khối băng gạc to, khuôn mặt nhỏ nhăn lại, trên mặt hiện rõ sự tủi thân.

Nhìn Cố Tây Trầm đi vào phòng bệnh, Lâm Vãn lập tức chảy xuống hai hàng nước mắt. Sau đó vươn tay hướng về phía Cố Tây Trầm, ủy khuất nói: “Muốn chồng ôm một cái!”