Chương 33: Ở thảm đỏ khoe ân ái

“Buổi tối nay nay có một bữa tiệc thời trang. Biết em gần đây dưỡng thương, cho nên tính toán không cho em đi. Nhưng em lại nhận cái gameshow kia. Cho nên đạo diễn bên kia thương lượng bảo em cùng Cố Tây Trầm tối nay cùng đi thảm đỏ để lấy nhiệt cho chương trình.”

“Sao anh không nói sớm! Em hiện tại còn chưa hẹn lịch với nhà tạo mẫu!”

Lâm Vãn kích động từ trên giường nhảy dựng lên, đêm qua bị Cố Tây Trầm thao đến quá tàn nhẫn, eo cô vừa đau lại vừa tê, nhịn không được hít sâu một hơi.

“Em làm sao vậy?”

Chu Vũ nghe được Lâm Vãn hít thở thì lập tức quan tâm hỏi.

“Không có gì, chính là eo đau.”

Lại bị nhét một nồi cẩu lương, Chu Vũ nghiến răng nói, “Đã giúp em hẹn nhà tạo mẫu, khoảng hai tiếng nữa sẽ đến nhà của em. Em nhớ rõ tự thu thập thật tốt!”

Nói xong, Chu Vũ lập tức treo điện thoại.

Quả thực bị tức chết! Dựa vào cái gì người đàn ông như Cố Tây Trầm ba năm không quan tâm đến vợ lại được ăn thịt, còn hắn đêm nào cũng phải ngủ ở thư phòng!

Trời xanh, quả thực không công bằng!

Lâm Vãn nghe được Chu Vũ nói có chút nghi hoặc, nghĩ thầm cô vốn dĩ đợi nhà tạo mẫu tới, yêu cầu cô thu thập thật tốt làm cái gì?

Ngay khi cô đi đến trước gương, cô ngốc nghếch đứng tại chỗ. Tóc rối bời, hơn nữa quan trọng nhất là trên cổ cùng ngực tất cả đều loang lổ dấu hôn!

Đêm qua sau khi cô ngất xỉu, Cố Tây Trầm cũng không có dừng lại, ngược lại tiếp tục làm càn mà hôn cả người cô.

Trên người cô có một vài dấu hôn trước khi ngất xỉu cô không nhìn thấy cho đến khi tỉnh lại.

Cố Tây Trầm!

Lâm Vãn nghiến răng nghiến lợi mà hô.

Khó trách Chu Vũ muốn cô thu thập thật tốt, nếu chút nữa nhà tạo mẫu đến đây, đến lúc đó tất cả mọi người nhìn thấy dấu vết trên người cô, vậy không phải cô sẽ mất hết mặt mũi sao?

Trước khi nhà tạo hình tới, Lâm Vãn trang điểm nhẹ cho mình. Trên cổ cùng ngực tất cả dấu hôn đều dùng phấn che đậy.

Lâm Vãn cho rằng chính mình che tốt, kết quả lúc cô thử trang phục, trợ lý cùng nhà tạo mẫu không hẹn mà cùng ho nhẹ một cái.

“Tiểu Trần, mặt em hồng như vậy làm gì?”

Lâm Vãn nhìn thấy mặt Tiểu Trần đỏ giống như quả cà chua.

“Lâm Vãn, quả nhiên lời đồn trên mạng về quan hệ vợ chồng chị quả thực không đúng.”

Nhà tạo hình Jason cười nói.

“Đó là đương nhiên, tôi cùng chồng tôi là thanh mai trúc mã, từ nhỏ cảm tình rất tốt. Quan hệ sao có thể không tốt?”

Lâm Vãn có chút chột dạ nói. Thanh mai trúc mã là thật, nhưng cảm tình từ nhỏ tốt là giả. Cô từ nhỏ cùng Cố Tây Trầm chưa bao giờ cho nhau sắc mặt tốt.

“Jason, sao đột nhiên anh lại nói như vậy? Lần trước tôi gặp anh, anh còn khuyên tôi đừng treo cổ tự tử, trong giới giải trí có rất nhiều tiểu thịt tươi.”

Lâm Vãn càng nhìn càng cảm thấy

trên mặt Jason có chút quái dị.

Tiểu Trần thấy vẻ mặt Lâm Vãn mơ hồ, nhịn không được lấy một cái gương soi phía sau người cô.

Từ góc độ của Lâm Vãn vừa vặn có thể nhìn thấy phía sau lưng mình tất cả đều loang lổ dấu hôn.

Mấy dấu đó đều sau khi Lâm Vãn ngủ, Cố Tây Trầm ở phía sau lưng cô lưu lại.

Mặt Lâm Vãn nháy mắt bạo hồng. Tất cả mọi người đều biết đêm qua cô cùng Cố Tây Trầm làm cái gì!

“Chị Vãn, để em giúp chị dùng khuyết điểm che lại. Buổi tối chị vẫn có thể mặc lễ phục trễ vai.”

Tiểu Trần cố nén ý cười, giúp Lâm Vãn che lại.

Nhưng Lâm Vãn nói cái gì cũng không chịu để cô bé chạm vào, cuối cùng chọn một chiếc váy dài tay. Đây có thể nói là lần đầu tiên Lâm Vãn mặc bảo thủ nhất kể từ khi xuất đạo.

Lâm Vãn cùng tới công ty Cố Tây Trầm. Tiến văn phòng, Lâm Vãn liền tìm đến eo Cố Tây Trầm, ở trên eo anh hung hăng véo một cái. Kết quả eo Cố Tây Trầm toàn là cơ bắp, nhéo thế nào cũng không được. Còn đem tay mình bị đau.

“Xem anh làm chuyện gì tốt!”

Lâm Vãn hừ lạnh một tiếng. Cô tức giận!

Cố Tây Trầm nhìn miệng nhỏ Lâm Vãn nhếch lên, cúi đầu ở trên môi cô hôn một cái.

“Làm sao vậy?”

Tâm tình Lâm Vãn vốn dĩ không tốt, kết quả sau khi Cố Tây Trầm hôn môi, tâm tình của cô miễn cưỡng tốt lên.

“Còn không phải tại anh ở trên lưng em lưu lại nhiều dấu hôn như vậy làm gì? Anh xem em hiện tại mặc lễ phục thế nào. Anh không biết nữ minh tinh coi thảm đỏ là chiến trường sao? Em mặc như vậy sao có thể lấn át hoa thơm cỏ lạ?”

Lâm Vãn từ lúc xuất đạo đã là nữ hoàng thảm đỏ nữ. Ở trên thảm đỏ cô luôn được biết đến với vẻ đẹp gợi cảm, nóng bỏng.

Cố Tây Trầm nhìn thoáng qua tấm lưng của Lâm Vãn được bao bọc kín mít, cười nói: “Anh cảm thấy như vậy cũng không tồi.”

Lâm Vãn nhìn ánh mắt Cố Tây Trầm mới biết được, Cố Tây Trầm chính là cố ý!

“Anh có phải ghen hay không?”

Lâm Vãn duỗi tay nhéo mặt Cố Tây Trầm.

Anh gật gật đầu, hôn vành tai cô, giọng nói trầm thấp: “Đúng vậy, anh ghen. Không muốn để người đàn ông khác nhìn vợ mình. Vậy bà Cố nguyện ý chỉ cho một mình anh nhìn không?”

Lâm Vãn không thể ngờ rằng người như Cố Tây Trầm cũng có lúc ghen, lại còn thừa nhận không thèm che giấu.

Khuôn mặt nhỏ của cô hơi đỏ lên, lắp bắp nói: “Vậy để xem biểu hiện của anh.”

Tiệc tối.

Hai người cùng từ trên xe bước xuống, trực tiếp thu hút ánh mắt mọi người. Hai người kết hôn ba năm chưa từng ở chung trong một khung hình, lần này thế nhưng lại đi thảm đỏ cùng nhau!

“Cắt, còn không phải là vì gameshow mà phải giả vờ sao.”

Một phóng viên nhỏ giọng phun tào.

“Loại vợ chồng plastic này, tôi đã thấy nhiều. Mặt ngoài làm bộ tương thân tương ái. Cô tin không, chút nữa vào trong hội trường lập tức đường ai nấy đi. Loại này tiệc tối này đều để mấy diễn viên tìm cơ hội. Cô đoán xem buổi tối hôm nay Cố Tây Trầm sẽ mang bông hồng nào đi khách sạn?”

Một phóng viên khác cũng nhỏ

giọng phụ họa theo.

Đúng lúc này giày Lâm Vãn không cẩn thận vấp vào làn váy. Đừng nhìn phía trên váy bảo thủ, nhưng phía dưới lại rườm rà hoa lệ.

Lúc này Cố Tây Trầm trực tiếp khom lưng đem Lâm Vãn ôm vào trong lòng ngực, rồi đi lên thảm đỏ.

Mọi người bị nhét một nồi cẩu lương: Là công việc! Nhất định là vì công việc!

Hai phóng viên kia bị vả mặt trong chốc lát, sau đó tiếp tục đi theo sau chụp ảnh!

Vợ chồng Cố Lâm tuyệt đối không có khả năng ngọt như vậy!

Vào trong hội trường, chân Lâm Vãn không thoải mái liền ngồi ở trên sô pha ăn cái gì đó. Bình thường cô đều bị người đại diện thúc giục đi chào hỏi một số nhà đầu tư, hôm nay chân không thoải mái, vừa lúc cho mình lý do để lười biếng.

“Cố Tây Trầm, em muốn ăn bánh tart trứng.”

Lâm Vãn chỉ vào bánh tart trứng trên giá.

Cố Tây Trầm lập tức đứng dậy đi lấy bánh tart trứng cho cô.

Lâm Vãn muốn ăn nhiều loại hương vị, nhưng sức ăn của cô lại không nhiều lắm. Đành phải cắn một miếng sau đó đưa cho Cố Tây Trầm ăn.

Cố Tây Trầm cũng không có ghét bỏ liền đem ngón tay Lâm Vãn cùng bánh tart trứng còn dư lại ăn vào.

Ăn xong còn ở đầu ngón tay cô liếʍ.

Khuôn mặt Lâm Vãn đỏ ửng, vội vàng đem ngón tay trở về, thấp giọng nói: “Nơi này nhiều người như vậy. Anh đừng làm chuyện sắc tình.”