Chương 55:Cố Tây Trầm làm thầy giâo của Lâm Vãn

Lâm Vãn lên máy bay liền ngủ gật. Cô thật sự quá mệt. Mấy ngày nay cô ghi hình đều không cảm thấy mệt, mệt nhất chính là mỗi buổi tối đều bị Cố Tây Trầm đè ở bên trong lều trại thao huyệt.

Tiểu huyệt không ngừng bị Cố Tây Trầm thao vừa tê vừa mềm, đáng sợ nhất là cúc huyệt phía sau!

Cúc huyệt bị Cố Tây Trầm thao mở đến cả người cô tê dại. Đáng xấu hổ chính là cô còn bị Cố Tây Trầm không ngừng đưa lên cao trào.

Mỗi buổi tối cô đều phải cùng Cố Tây Trầm xin tha, nhưng Cố Tây Trầm không hề có ý muốn buông tha cho cô.

Côn ŧᏂịŧ lớn ở tiểu huyệt không ngừng thao làm, giống như muốn đem cô thao hỏng.

Qυყ đầυ nóng bỏng ở trong cúc huyệt nghiền nát, chỉ chọc vào một chút cũng làm hai động nhỏ đồng thời co rút lại.

Lâm Vãn nghĩ đến hình ảnh đó liền run bần bật.

Chờ lúc cô tỉnh lại, đã là ngày hôm sau.

Tuy rằng ngủ cả một đêm, nhưng Lâm Vãn vẫn cảm giác được cả người đau nhức.

Cả người giống như bị xe hung hăng nghiền qua.

“Không được! Mình nhất định phải đào tẩu! Ở lại đây khẳng định sẽ bị Cố cẩu thao chết!”

Lâm Vãn thừa dịp trong nhà không có ai, cô nhanh tay đem theo mấy bộ quần áo vứt vào trong va ly.

Sau đó một mình lén núp lên xe đào tẩu.

Suy nghĩ nửa ngày cũng chưa nghĩ được địa phương đi trốn. Nhưng làm học sinh mà nói, an toàn nhất khẳng định là trường học.

Lâm Vãn cải trang giả dạng một phen, mặc một chiếc váy bẩn thỉu, mang theo tóc giả cùng kính đen đến trường học. Bộ dáng này của cô cho dù là mẹ cô cũng không nhận ra, chứ đừng nói là người khác.

Cô tìm được anh trai mình, kéo thêm một ít quan hệ, thành công chuyển đến khoa diễn xuất của trường học.

“Anh nói em Vãn Vãn, em không có việc gì chạy tới trường làm gì? Anh còn tưởng rằng em bảo anh đi cửa sau cho em làm tiến sĩ.”

Vẻ mặt anh trai khinh bỉ nhìn cô.

“Khụ khụ, vai diễn sắp tới của em là học sinh. Em muốn thích ứng cuộc sống vườn trường trước.”

Lâm Vãn nói dối. Cô không thể cùng anh trai nói cô bị ông xã thao không xuống được giường.

“Được rồi, nếu em không muốn đi học nữa thì nói với anh một tiếng.”

Dù sao Lâm Vãn cũng chỉ tới trải nghiệm. Trường này do anh trai cô mở, nên cô chuyển đến cũng không có ảnh hưởng gì.

Cô đeo cặp sách trốn ở trường học mấy tuần, cuối cùng mỗi sáng cũng không bị ông xã thao tỉnh.

Lâm Vãn tức khắc cảm thấy tinh thần sảng khoái.

" Còn chưa tìm thấy phu nhân sao?”

Cố Tây Trầm cau mày. Sau khi anh về đến nhà thì không nhìn thấy Lâm Vãn. Quần áo trong tủ cũng mất đi vài món. Tuy rằng đầu cô chỉ có ký ức năm 15 tuổi, nhưng Lâm Vãn vẫn chọn quần áo anh mua cho cô.

“Không có tìm được. Chúng tôi đã dùng tốc độ nhanh nhất tra toàn bộ khách sạn trong thành phố. Tất cả đều không có tin tức của phu nhân, còn có thông tin giao dịch của thẻ ngân hàng cũng không có. Hơn nữa phu nhân là người của công chúng, cô ấy xuất hiện chắc chắn sẽ rối loạn, nhưng vẫn không có tin tức. Nhưng xác định phu nhân chưa rời khỏi Hải Thành. Tất cả máy bay, tàu hỏa,...đều đã tra qua, không có hồ sơ rời đi.”

Tất cả thám tử mà Cố Tây Trầm thuê đều nhíu mày. Theo lý thuyết một đại minh tinh như Lâm Vãn, đi đến đâu cũng sẽ gây chú ý, nhưng lần này lại không có ai nhìn thấy Lâm Vãn.

Điều này không quá phù hộ theo lẽ thường.

Nhưng mấy thám tử không nghĩ đến Lâm Vãn tránh mặt ở trong trường học. Dù cô lớn lên giống đại minh tinh, làm các bạn học trong trường chú ý tới cô, nhưng mọi người đều cho rằng Lâm Vãn cùng minh tinh lớn lên giống nhau, chứ không phải người nổi tiếng.

“Tiếp tục tìm, dù có phải đem toàn bộ Hải Thành lật lên cũng phải tìm thấy cô ấy.”

Cố Tây Trầm chỉ thấy trong lòng thêm bực bội.

Mấy ngày nay người có thể cử đi đều đã cử. Ngay cả nhân mạch trong quân đội cũng dùng tới, thế nhưng vẫn không tìm thấy bóng dáng Lâm Vãn.

“Tây Trầm, đây là lớp học diễn xuất của một trường đại học. Cậu muốn nhận không? Là trường cũ của Lâm Vãn.”

Trường học mỗi năm sẽ mời một nghệ sĩ tham gia lớp học. Kỹ thuật diễn của Cố Tây Trầm vốn đỉnh cao, trường học mỗi năm đều mời Cố Tây Trầm, nhưng Cố Tây Trầm không đi.

Không phải không cho mặt mũi, mà là có rất nhiều lịch làm việc.

“Để tôi làm giáo thầy giáo cho mấy đứa nhóc kia? Không đi.”

Cố Tây Trầm hiện tại tìm Lâm Vãn cũng đủ phiền. Đương nhiên không có hứng thú đi dạy đám học sinh kia.

“Vậy được rồi, nếu anh không đi nói, tôi sẽ đẩy nó đi.”

Bỗng nhiên Cố Tây Trầm nhìn thấy một bóng người quen thuộc trong góc tư liệu.

“Chờ một chút. Cái này ảnh chụp này là ở đâu?”

Cố Tây Trầm lập tức đem ảnh chụp trên tay người đại diện cầm lên.

“Làm sao vậy? Ảnh này là ảnh chụp chung của lớp diễn xuất trường đại học A. Hiệu trưởng nói để anh làm quen các bạn học trước.”

Người đại diện giải thích nói.

“Tôi biết cô ấy trốn ở đâu rồi! Lâm Vãn, rất có năng lực. Biết trốn đến loại địa phương này. Sợ anh tìm thấy em đúng không?”

Cố Tây Trầm cắn chặt răng, ánh mắt lộ ra vài phần lạnh giá.

Mấy ngày nay đi tìm Lâm Vãn, tất cả kiên nhẫn đều đã bị chà sáng. Thời điểm nhìn thấy Lâm Vãn, ánh mắt anh hung ác giống như con sư tử.

“Lâm Vãn không phải mất tích sao? Ảnh chụp này có cô ấy?”

Người đại diện nhìn vào ảnh chụp nhìn vài lần đều không nhìn thấy bóng dáng Lâm Vãn đâu.

“Góc trái bên dưới mang

tóc giả cùng kính đen, ăn mặc giống mấy bác gái chính là cô ấy.”

Người đại diện nghe được Cố Tây Trầm nói lập tức hướng tới góc trái bên dưới nhìn, quả nhiên thấy một người ăn mặc không giống con gái. Người phụ nữa trang điểm quá giỏi, đến nỗi người đại diện không nhận ra người này là Lâm Vãn.

“Ngụy trang cũng quá lợi hại. Thế này ai có thể tìm ra được Lâm Vãn!”

“Ha ha, cô ấy cho rằng biến thành như vậy tôi sẽ không nhận ra sao? Dù cô ấy biến thành tro tôi cũng nhận ra. Lớp học diễn xuất này, tôi nhận!”

Cố Tây Trầm gắt gao nắm chặt ảnh chụp. Chờ sau khi anh bắt được Lâm Vãn, nhất định phải đem cô trở về hung hăng tra tấn!

Ngày hôm sau.

Thời điểm Lâm Vãn đi học, phát hiện bạn học bốn phía vẻ mặt đều ríu rít hưng phấn thảo luận.

“Mọi ngươi đang nói cái gì vậy? Trông rất cao hứng?”

Lâm Vãn phát hiện bộ dáng của mọi người đều rất hưng phấn .

“Lâm Tiểu Hoa, chắc cậu không biết. Năm nay lớp chúng ta mời được một đại thần đến đây!”

“Đại thần?”

Lâm Vãn ẩn ẩn cảm thấy trong lòng bất an, trái tim đập nhanh không ngừng.

“Cậu nói đại thần nào? Không phải là Cố Tây Trầm chứ?”

Lâm Vãn thuận miệng nói.

Bởi vì cô không phải học sinh chân chính trong lớp, cho nên cũng không có tham gia nhóm lớp, tất cả đều dựa vào dự đoán.

“Lâm Tiểu Hoa, sao cậu lại biết? Cậu cũng đọc tin tức trong nhóm sao? Năm vừa rồi Cố Tây Trầm không có đồng ý, năm nay không biết như thế nào Cố Tây Trầm lại đáp ứng rồi!”