Chương 31: Happy Wedding

Lễ cưới được tổ chức long trọng, bạn bè của Mạc Tử Thành và Trương Ngọc Hân đến chia vui đều không ít, có đầy đủ các bạn học cấp ba cũng như đại học của hai người. Trong đó có một số người là năm xưa đã bắt nạt cô, họ giờ đều là người tốt có chồng có con riêng hết cả, mọi người huyên náo kể lại sự việc năm xưa Mạc Tử Thành vì cô mà ra tay với bao nhiêu người khiến một mảng đám cưới cười rộn rã. Ai nấy đều vui tươi chúc phúc cho cô và anh nhiệt tình.

Chiếc váy cưới trắng tinh được cô khoác lên người, hai bên eo được thắt lại tôn lên đường cong mềm mại của cô, phía trước ngực có một khoen ren tôn lên vòng một đầy đặn, chiếc váy đuôi cá biến thành những đường cong uyển chuyển.

Khuôn mặt khả ái của Trương Ngọc Hân khiến bao nhiêu chàng trai chăm chú, đôi mắt ngây thơ, đôi môi duyên dáng, hàng mi cong cong, mái tóc cô được kết hoa tinh tế.

Cô tiến đến bên anh như một nàng công chúa, tại sao trước giờ không ai chú ý rằng cô xinh đẹp đến thế?

Cô tựa như mỹ nhân từ cổ tích bước ra.

Mạc Tử Thành mặc bộ comle trắng như bạch mã hoàng tử, mái tóc đen nhánh, mê đắm nhìn cô từ xa không chớp mắt, cô gái của anh đây rồi, cô ấy thật quyến rũ!

Cô ấy chính là thiên thần được ban xuống bên anh, là bảo bối của anh, giây phút này cô ấy hoàn toàn thuộc về anh, tất cả lũ đàn ông đều không còn cơ hội tranh giành, giờ chỉ có thể nhìn vẻ đẹp yêu kiều của cô. Ngày trọng đại nhất của cuộc đời con gái đã diễn ra trong buổi sáng tốt lành, khí trời mát mẻ ai ai cũng ái mộ cặp đôi trời sinh này.

Tay trong tay cả hai hồi hộp vô cùng, họ nhìn nhau ấm áp, tia nắng ban mai xen kẽ qua vài lớp hoa hồng kết xung quanh thảm đỏ, anh ngầm quan sát vẻ bề ngoài kiều diễm của cô, miệng cong lên hưng phấn.

Cho đến khi vai sánh vai cùng đứng bên nhau, hai người nhìn nhau mỉm cười.

Cho đến khi họ lắng nghe vị mục sư đọc lời thề ước…

Cho đến khi anh ấy nói, và cô ấy cũng nói,

“Tôi đồng ý.”

Cho đến khi họ trao cho nhau chiếc nhẫn tình yêu…

Cho đến khi cha xứ tuyên bố họ chính thức trở thành vợ chồng…

Mạc Tử Thành hôn cô, và trong khoảnh khắc hạnh phúc ấy cô như chết lặng…

Họ mới nhận ra…cuộc sống tốt đẹp của họ mới chỉ bắt đầu từ giây phút này.

Mạc Tử Thành, cảm ơn vì đã yêu em. Cảm ơn vì tất cả, em yêu anh, yêu anh thật nhiều!

Chúng ta cứ mãi phúc mãi như thế này nhé.