Chương 38

Nghĩ đến đây, Thượng Quan Tuyết lập tức hạ mình, nói bằng một giọng điệu khâm phục: “Trương Mặc Vũ, anh giỏi như thế mà lúc trước tôi còn nghi ngờ anh, thật lòng xin lỗi anh!”

Câu nói này của Thượng Quan Tuyết lập tức khiến nữ thư ký Lâm Tư Ngữ ngạc nhiên há to miệng.

Phải biết rằng Thượng Quan Tuyết vẫn luôn là một người phụ nữ rất khí thế và cực kỳ lạnh lùng, đừng nói xin lỗi một người đàn ông trẻ tuổi, dù người bình thường muốn thấy cô ta cười cũng khó.

Nhưng bây giờ người có mắt đều biết Thượng Quan Tuyết đang rất hạ mình.

Trương Mặc Vũ thì lại không chút dao động, theo vai vế Thượng Quan Tuyết là vãn bối của Trương Mặc Vũ, vãn bối cung kính một chút chẳng phải rất bình thường sao.

Lúc này Trương Mặc Vũ cất lời: “Nếu đã tìm thấy xác thì đi qua xem thử đi”.

“Được!”, Thượng Quan Tuyết đáp một tiếng, vội vàng dẫn đường.

Lúc này thi thể đã được đưa đến bên bờ, rất nhiều người đang vây quanh.

Có thể thấy thi thể đã trương phồng, trước ngực có buộc một tảng đá.

“Bị gϊếŧ rồi!”, có người thấy thế thì ngạc nhiên hét lên.



“Trên người bị buộc đá, chắc chắn là bị sát hại!”, cũng có người nói khẽ.

Nữ thư ký bên cạnh Trương Mặc Vũ sợ đến mức trốn sau đám người không dám tiến lên quan sát.

Còn Thượng Quan Tuyết thì có vẻ rất ung dung, quan sát mấy lần không hề sợ hãi.

Sau đó Thượng Quan Tuyết quay đầu nhìn về phía Trương Mặc Vũ: “Trương Mặc Vũ, nếu anh đã có thể tính ra vị trí mẹ anh ta thì chắc cũng biết nguyên nhân bà ấy chết đúng không?”

Trong đám người có người nói: “Trông rất giống bị gϊếŧ!”

Nhưng Trương Mặc Vũ lại lắc đầu: “Từ đầu tôi đã nói không phải án mạng rồi, là tự sát”.

“Tự sát? Sao có thể, sao lại có người buộc một tảng đá trên người mình rồi nhảy xuống hồ được!”, có người hô lên với vẻ khó tin.

Mã Quốc Tùng cũng nói: “Không thể nào, gia đình tôi chưa từng đối xử tệ với mẹ, mẹ tôi không thể nghĩ quẩn mà tự sát được”.

Trương Mặc Vũ thì bảo: “Tìm thử xem, có lẽ sẽ có thứ gì đó giống di thư đấy”.

Mã Quốc Tùng nghe vậy thì bắt đầu tìm trong túi mẹ mình.