Chương 9

Có vẻ như đây là một cô gái ‘phong trần’ (làng chơi).

Trương Mặc Vũ nói: “Mối làm ăn của tôi tới rồi!”

Cửu Thập thuận theo ánh mắt của anh nhìn sang, có chút nghi hoặc: “Cô ta?”

“Chính là cô ấy!”.

Cửu Thập khẽ nhíu mày: “Đây là nhân viên mát-xa số 17 của câu lạc bộ Tiên cảnh Nhân gian, tôi nhận ra cô ấy, cô ấy chẳng phải người dư dả gì đâu”.

Biểu cảm Trương Mặc Vũ chớp mắt khựng lại, chậm rãi quay đầu nhìn về phía Cửu Thập: “Tôi nói này hòa thượng, sao chuyện gì anh cũng biết thế?”

Cửu Thập ngồi ngay ngắn đáp: “A di đà phật, người xuất gia cũng có thể bấm quẻ, trên thông thiên văn dưới tường địa lý”.

Trương Mặc Vũ oán thầm: “Chết tiệt, người xuất gia thực sự lợi hại như vậy sao, thứ nói dối không biết đỏ mặt!”

Đúng lúc này, nhân viên mát-xa số 17 kia đã đến trước gian hàng của Trương Mặc Vũ.

Cô ta miệng ngậm điếu thuốc, dáng vẻ cợt nhả hỏi: “Anh là thầy xem tướng thật à?”

Trương Mặc Vũ đưa cho cô ta một chiếc ghế gập nhỏ: “Xem tướng đương nhiên là xem tướng đàng hoàng rồi, không biết cô muốn hỏi chuyện gì, có nghiêm túc hay không?”



Cô gái nghe vậy thì có chút sửng sốt trong giây lát, sau đó liền ngồi xuống.

Cô ta tên là Liễu Mộng Đình, giống như Cửu Thập nói, là nhân viên mát-xa số 17 của câu lạc bộ Tiên cảnh Nhân gian.

Trên con phố này có không ít đàn ông đã từng được nếm thử qua bản lĩnh thực sự của cô ta.

Lúc này, một số người đi đường xung quanh đều tò mò dừng lại xem náo nhiệt.

Tại phố Ngọc Bình, xem tướng bói toán vẫn luôn là tiết mục thu hút sự chú ý của mọi người.

Liễu Mộng Đình nói thẳng: “Đại sư, tôi vừa có một người bạn trai mới, anh giúp tôi tính xem, anh ta có thật lòng với tôi không”.

Nói xong liền lưu loát đặt một tờ một trăm đồng xuống trước mặt Trương Mặc Vũ.

Trương Mặc Vũ vừa nhìn đã biết, cô gái này có hiểu biết chút ít về nghề này.

Nghề bói toán này có một quy tắc, chính là trước khi gieo quẻ phải cọc một chút tiền lễ trước mặt thầy bói.

Đây chính là vốn để níu giữ phúc phần cho bản thân, bất luận thầy bói nói gì, phúc phần của bản thân đều sẽ không bị bỏ sót.