Chương 14: Đồ heo , cô chết với tôi

Rồi hai anh chàng nói qua nói lại điều gì đó mà tôi cũng không hiểu được , chỉ biết là về ảnh và cuộc thi gì đó thôi . Mà tôi cũng chẳng cần phải quan tâm đến hai tên điên đó làm gì cho mệt óc cả .

Anh chàng lạ mặt nói chuyện cũng khá là lâu , hình như mặt anh ta rất dày thì phải . Cậu chủ tôi nói chuyện với thái độ bực bội mà anh ta cứ nói mãi , thậm chí còn nói nhiều nữa là khác .

Nhưng cuối cùng thì anh chàng mặt dày ấy cũng đã cuốn gói ra đi , thật là mừng khi phục vụ chưa đưa đồ ăn lên . Chứ không tình hình là anh ta nói nhiều thì sẽ ăn rất nhiều , mà ăn nhiều thì tôi sẽ không có phần mất .

Ý ! nếu mà nghĩ thế thì hóa ra tôi tham ăn à ? Ừ thì công nhận tôi tham ăn thật chứ , ăn uống là tôi luôn đặt lên hàng đầu . Không tham ăn sao có biệt danh Ú được hi hi .

Cuối cùng thì cái giây phút chờ đợi cũng đã đến , món ăn đã nằm lên bàn .

-Chén thôi .

Tôi cười tít mắt khi thấy toàn món ngon

-Cô tham ăn quá

Cậu chủ nhăn mặt nhìn tôi .

-Ăn là 1 sở thích của tôi . Anh cũng ăn đi không tôi ăn hết bây giờ .

Tôi vừa nói vừa nhìn các món ăn trên bàn , phải xem món nào ngon để chén trước mới được . Chứ không anh ta ăn hết thì tiếc lắm , lâu lâu mới có một bữa ăn ngon chứ đâu phải ngày nào cũng có đâu .

-Đồ ăn trên bàn dành cho 4 người ăn cũng được đó . Cô người thế kia thì làm sao mà ăn hết được .

Cậu chủ nhìn tôi bằng một ánh mắt như nhìn thấy người ngoài hành tinh .

Cũng phải thôi , có lẽ anh ta nhìn bề ngoài nên mới nói tôi như thế , nhìn ngoài thì tôi là một con bé bình thường , nhìn rất nhỏ nhắn xinh xắn . Nhưng mà anh ta đâu biết là tôi vốn bị bệnh nên ăn nhiều cũng không mập được .

-Nếu tôi ăn hết được thì anh cho tôi cái gì nào .

Tôi ngước lên nhìn anh ta bằng 1 ánh mắt đầy thách thức , anh ta không ăn thì tôi cũng ăn hết được chỗ thức ăn này mà không bị tranh giành . Ôi tôi thật đê tiện quá .

-Gấp đôi tiền lương .

Anh ta cũng thách thức .

Thế là cuối cùng anh ta cũng trúng kế của tôi , thật là sung sướиɠ quá .

-Ok , anh ngồi đó mà nhìn tôi ăn nhé . Cấm ăn quỵt à .

Tôi nhìn anh ta .

-Được , tôi sẽ giữ lời hứa của mình .

++

-Ôi no quá , lâu rồi mới có một bữa ăn ngon như thế này .

Sau 30 phút ngồi ăn , tôi đã chén hết các món ăn trên bàn một cách sạch sẽ .

Còn cậu chủ của tôi ư ? anh ta đang nhìn tôi với một ánh mắt cực kì ngạc nhiên . Có lẽ bây giờ anh ta mới thấu hiểu cái câu đừng nhìn bề ngoài con người mà đoán được bên trong . Nhưng cũng có thể anh ta đang ngồi tiếc tiền vì vụ cá cược . Nói chung là tôi cũng không rõ , chỉ tóm lại là mặt anh ta bây giờ nhìn rất ngu .

-Tôi thắng nhé .

Tôi cười tít mắt trong chiến thắng dễ dàng .

-Ok , nhưng ….

Anh ta ngập ngừng nói .

-Nhưng gì ? Tính quỵt cá cược sao .

Tôi trợn mắt và phóng cho anh ta 1 cái nhìn chẳng khác gì gϊếŧ người .

-Cô không phải là con người .

Anh ta cười lớn rồi đứng dậy đi về .

-Thế tôi không là con người thì là con gì .??

Tôi vừa đi vừa hỏi gắng .

-Cô là con heo .

-Này thì là đồ heo .

Từ sau lưng , tôi đưa hai tay lên vai anh ta , bẻ người hắn ra sau .

Chân tôi đưa lên

Và ..

Một cú lên gối nữa trong ngày lại được diễn ra vì lên gối vốn là sở trường của tôi mà .

-Cô muốn chết à ? Anh ta nhìn tôi bằng ánh mắt căm thù .

-Ừ , có lẽ .

Tôi nói xong thì vội chạy trước , trong 36 kế thì chạy là thượng sách . Tôi phải chạy chứ không thì anh ta gϊếŧ tôi chết . Đầu óc tôi còn bình thường thì đâu có ngu mà đứng lại cho anh ta đánh .

-Đồ heo , cô chết với tôi !!!

Anh ta từ đằng sau chạy theo đuổi tôi .