Chương 18: Cậu chủ của tôi tên là Duy

Tôi vừa làm việc vừa cố nhịn nhục .

16 năm qua đây là ngày đầu tiên tôi phải trải qua một ngày nhiều tâm trạng như thế này . Thật là không thể tưởng tượng được nữa , có lẽ truyện về cuộc đời của tôi mà viết ra truyện thì sẽ rất nổi tiếng khắp mọi nơi mất .

+++

Cuối cùng thì đồng hồ đã điểm 5 giờ chiều .

Tôi tung tăng đi lên phòng cậu chủ gõ cửa .

-Cậu chủ ơi , 5 giờ rồi .

-Cô xuống nhà chờ tôi , tôi chuẩn bị đồ tí rồi xuống liền .

-Vâng .

Đúng là chiều hôm nay có lẽ là một ngày đẹp trời thì phải , trời không nắng như mọi hôm nữa . Trời có chút nắng mà có chút dịu nhẹ , gió cứ thoang thoảng khiến cảm giác thật thích .

-À ! thì ra cô ở đây à ?

Tôi quay lại xem ai vừa nói , chính là thằng bé lúc sáng đi xe đạp bị tôi dọa cho chết khϊếp đây mà .

Cậu ta đang đứng ở ngôi nhà đối diện của cậu chủ . Hai tay khoanh lại , áo quần có vẻ bảnh bao lắm , trên tay còn cầm máy ảnh nữa . Chắc có lẽ chuẩn bị đi đâu , mà phải công nhận ngày hôm nay không biết là ngày gì mà tôi toàn gặp những anh chàng có cầm theo máy ảnh bên mình . Có lẽ nên tập hợp mấy anh chàng này lại thành một hội yêu chụp ảnh quá đi .

Nhưng mà nhìn cậu ta cũng đẹp trai đấy chứ , ôi máu hám trai đẹp của tôi lại sắp nổi lên rồi .

-Sao tôi hỏi cô không trả lời ?

Cậu ta nhìn tôi với ánh mắt lẫn thái độ rất bực mình .

-Đang hỏi ai đấy ??

Tôi cười nhạt nhìn .

-Cô chứ còn ai , nhìn xung quanh mà xem có ai không ? Có thế mà cũng không biết nữa sao .

Đúng là tôi đổ dầu vào lửa mà .

-Còn anh đây này .

Cậu chủ tôi từ đâu cũng xuất hiện .

-Em chào anh .

Cậu ta nhìn cậu chủ tôi cười và chào rất lễ phép .

-Ừ , em định đi đâu à Minh .

Cậu chủ tôi cũng cười hỏi , có lẽ hai người đó biết nhau đó mà .

Giờ thì tôi đã biết thằng bé bị tôi dọa cho lúc sáng tên là Minh . Người đẹp tên cũng đẹp hi hi .

-À , em chuẩn bị đi chụp ảnh .

Minh vừa nói vừa đưa cái máy ảnh của cậu ta lên .

-Thế thì đi với anh .

Cậu chủ tôi liền rủ Minh . Chắc là hai người thân thiết lắm thì phải .

-Ok , anh Duy tính đi đâu chụp ảnh vậy ?

Ồ , lại phát hiện ra một điều mới . Cậu chủ tôi tên là Duy đấy , hôm nay thật là thú vị .

-À , ngoại thành .

Cậu chủ tôi trả lời .

-Cái chỗ có nhiều hoa cúc với thêm mấy cái cánh đồng hả anh ?

Minh hỏi , ánh mắt thì sáng hơn cả hai cái đèn pha ô tô .

-Ừ . Thế thì đi thôi .

Duy – cậu chủ tôi chỉ tay vào chiếc xe đắt tiền của mình .

-Hai người đi với nhau thì tôi về trước nhé .

Như mèo mỡ vớ được cá rán , tôi vội xin rán về . Chứ mà đi với hai tên điên này thì chỉ có nước chết mà thôi . Tôi phải rút kinh nghiệm mới được .