Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đồ Heo, Cô Chết Với Tôi!

Chương 8: Ngày vui vẻ

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hình như hắn không hiểu thì phải , nhìn cái mặt của hắn ngu ngu dại dại là tôi muốn cho 1 búa vào cái óc heo ấy quá đi . Thật là sáng sớm đã gặp chuyện cười như vậy rồi thì chắc cả ngày hôm nay tôi sẽ gặp nhiều chuyện vui vẻ .

Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại , có ai nói cho anh ta tôi đến làm osin đâu mà anh ta biết được chứ . Thật là không còn gì để nói. ….

-Tôi đến làm người giúp việc . Giờ thì mở cửa cho tôi vào được chưa

Tôi mỉm cười coi như kết thúc lời giải thích

-À !!

Anh ta tự nói một mình , có lẽ cái óc heo ấy đã hiểu ra được chuyện mà tôi muốn nói rồi . Tôi tung tăng đi vào nhà một cách thản nhiên như nhà của mình .

-Làm osin thì nói cho rồi , bày đặt người giúp việc .

Anh ta đi sau nói nhỏ khi đi vào cửa nhà .

-Tai tôi thính lắm nhưng cũng tùy anh vậy , tốt nhất là nên xem lại bản thân mình trước khi nói người khác đi .

Tôi ngồi xuống bộ salông mềm mại và nói đểu anh ta cộng thêm một nụ cười tươi

Và anh ta nhìn lại bản thân mình . Hình như anh ta phát hiện ra điều gì thì phải , mặt anh ta đỏ lên ngượng ngùng và chạy lên cầu thang , vừa đi vừa nhìn tôi với ánh mắt có thể tức giận mà cũng có thể là ngại ngùng , nói chung là tôi không rõ vì tôi rất kém trong việc nhận xét .

-Rầm !!

Hệ quả của việc nhìn tôi quá chăm chú của anh ta đó là bị ngã cầu thang . Rồi anh ta lại đứng dậy và đi lên phòng .

-Ha ha ha

Tôi bây giờ mới dám cười thật to , mới sáng sớm mà gặp phải nhiều chuyện vui thế này thì không ai không cười cho được . Mà kể ra tôi chỉ nói thế thôi chứ tôi thấy anh ta có vấn đề gì đâu mà phải đỏ mặt rồi chạy thật nhanh lên phòng nhỉ ? Có lẽ anh ta thấy được điều mà tôi không thấy . Nhưng thôi , mặc kệ vậy . Bây giờ việc của tôi là nhìn ngắm ngôi nhà đẹo đẽ này .

**

Sau 15 phút trang điểm ở phòng , anh ta đi xuống với 1 cái laptop và 1 gương mặt còn ngại ngùng trông thật buồn cười .

“ Mình là phận tôi tớ , không nên cười hoài như vậy được . ”

Nghĩ thế nên tôi liền tỏ ra nghiêm túc .

-Cô tính làm việc như thế nào ?

Anh ta mở đầu

-Ừm , tùy anh . Tôi cũng chỉ có một số ý kiến thôi .

-Cô cứ nói thử ?

-Ừm thì thời gian tôi cũng bận nên tôi không thể làm việc 24/24 được . Tôi chỉ xin làm việc từ 6 giờ sáng đến 6h tối thôi . Hơn nữa kết thúc hè thì tôi sẽ nghỉ làm .

-Ok ! Không thành vấn đề .

-Ừm . thế thì tốt rồi

Tôi thở phào nhẹ nhõm vậy là mọi chuyện thật tốt đẹp , không ngờ anh ta dễ tính như vậy .

-Vậy tôi nhận thẳng cô , khỏi cần thử việc nhé ? Tôi nghĩ cô cũng sành việc rồi .

Anh ta hỏi tôi .

-Ừm thế cũng được . Vậy còn chuyện tiền thì thế nào ???

Tôi hỏi anh ta một cách tò mò . Có thể nhìn tôi lúc này trơ trẽn thật – Tôi nghĩ thế . Nhưng mà không hỏi không được . Thời đại này có nhiều đứa lừa đảo lắm nên phải phòng cho kĩ .

-5 triệu một tháng , nếu cô làm tốt thì có thể được thương thêm .

Anh ta nhìn tôi cười .

-Ừm .

Tôi gật đầu ngay tức khắc . Thật là vui quá , 5 triệu đấy mọi người ạ . Tôi chưa bao giờ kiếm ra tiền chứ dừng nói là một lần mà kiếm được một món tiền lớn như vậy . Bố tôi làm việc cật lực cả tháng mà cũng chỉ có 3 triệu rưỡi một tháng . Vậy mà tôi cũng làm việc mà lại kiếm được nhiều hơn đấy . Thật là vui quá , cuối cùng cũng tìm được hạnh phúc ở cái xứ lạ người này rồi .
« Chương TrướcChương Tiếp »