Chương 16

"Thông tin của cô Kiều dường như đã cố tình được che giấu. Tôi chỉ tìm thấy thông tin về trường học của cô ấy chứ không tìm thấy thông tin gì về gia cảnh của cô ấy."

"Nhân tiện, cô Kiều học ở Ý ba năm, mãi đến nửa năm trước mới trở về Trung Quốc. Có tin đồn cô là con gái ngoài giá thú của cựu thị trưởng Kiều Vi Dân." Mặc Vũ Thần cẩn thận lắng nghe những lời của Dương Vĩ, đôi mắt anh dừng lại ở thông tin, vẻ mặt trầm tư.

Một lúc lâu sau, anh mới khẽ mở miệng: “Nghe nói Kiều Vi Dân có con gái?”

Dương Vĩ nhẹ lắc đầu, đi đến một bên ghế sô pha ngồi xuống: "Có tin đồn như vậy, cũng có tin đồn là con nuôi, nhưng người ngoài rất ít nhìn thấy cô con gái lớn này của nhà họ Kiều, và khi Kiều gia xảy ra chuyện, cô ấy cũng thấy không xuất hiện, cho dù còn một người, tôi đoán…” đã đi gặp Các-mác rồi.

Suy cho cùng, đêm nhà Kiều gia bị cháy chính là ngày sinh nhật của Kiều Vi Dân, cả gia đình quây quần bên nhau, kết quả là đêm đó xảy ra hỏa hoạn, không ai trong gia đình sống sót.

Kỳ thực Dương Vĩ cũng khá tò mò về lai lịch cô vợ của vị chủ tịch này, thông tin quá khứ của cô chỉ cho thấy cô đang đi học, hoàn toàn không đề cập đến gia cảnh.

Với sự chênh lệch quá lớn như vậy, nếu không có lai lịch thì khó có thể tin được, xem ra vị phu nhân trên danh nghĩa của ngài CEO đây thực sự có lai lịch không nhỏ.

Mặc Vũ Thần gõ những ngón tay thon dài mạnh mẽ của mình lên bàn vài lần và nhìn chằm chằm vào thông tin trên hồ sơ.

Loại danh tính nào sẽ được cố tình che giấu? Kiều Mộng Ly, Kiều Vi Dân... giữa họ có mối quan hệ gì?

Một lúc lâu sau, Mặc Vũ Thần ngừng suy nghĩ , ngước mắt nhìn Dương Vĩ "Cậu làm việc của mình đi. Chiều nay cùng tôi ra ngoài gặp khách hàng."

"Được, vậy tôi đi trước." Dương Vĩ nói xong liền rời đi, nhưng vừa đi ra ngoài liền quay người lại. Anh nhìn Mặc Vũ Thần với ánh mắt ranh mãnh và cười nói: "Anh Mặc, anh Lưu đã hẹn gặp tiểu thư Lâm Thị cho anh và đang đợi anh cùng ăn trưa."

Thiên kim tiểu thư Lâm Thị? Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Mặc Vũ Thần nheo đôi mắt lạnh lùng một cách nguy hiểm, áp suất không khí xung quanh anh đột nhiên giảm xuống.

Ách......Dương Vĩ không ngửi thấy mùi nguy hiểm nên muốn nhân cơ hội trêu chọc ông chủ của mình, liều mạng nói: "Lưu thiếu gia nói, anh nhất định phải học cách tận hưởng kɧoáı ©ảʍ nɧu͙© ɖu͙© của đàn ông. Nếu anh quá bận rộn với công việc và không có thời gian hẹn hò, anh ấy sẽ sắp xếp thay anh, nếu anh cảm thấy không hài lòng với cô này thì sẽ có cô khác, còn các cô tiếp theo, cho anh lựa chọn cho đến khi hài lòng mới thôi."

Dương Vĩ không ngừng nhịn cười, anh Lưu đúng là sợ thế giới chưa đủ loạn, biết ông chủ anh không thích phụ nữ, lại cố ý giới thiệu với anh ấy, đây không phải là tự mình hại mình sao?

Tuy nhiên, có vẻ như bản thân anh cũng đang tìm kiếm cái chết vào lúc này.

Trong phút chốc, Dương Vĩ nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú của ông chủ mình đã đen lại...Thật quá đáng sợ. Ba mươi sáu kế, chuồn là thượng sách. Nghĩ xong, Dương Vĩ nhanh chóng vắt chân lên cổ bỏ chạy.

Sau khi Dương Vĩ rời đi, Mặc Vũ Thần tức giận xoa xoa thái dương, tên Lưu Doãn Hạo đúng là chưa đánh chưa sợ, ngay cả việc đó cũng dám làm.…

Buổi trưa, Kiều Mộng Ly bắt đầu đi siêu thị mua vật dụng trong nhà, kể cả nhu yếu phẩm hàng ngày, từ lớn đến nhỏ.

Ngoài ra còn có đồ đạc trong bếp và một chiếc xe chở đầy thức ăn.

Ở nhà tuy có dì giúp việc nhưng cũng không thường xuyên tới, tủ lạnh trong bếp gần như trống rỗng, cũng chẳng có gì để ăn.

Kiều Mộng Ly nghĩ vì cô sẽ sống ở đây trong hai năm tới nên nó phải được bày trí như một ngôi nhà, để căn biệt thự không quá trống vắng và lạnh lẽo.

Vừa về đến nhà, Kiều Mộng Ly đã bắt đầu công việc. Đầu tiên, cô thay rèm cửa màu xám đậm thành rèm màu xanh nhạt, cuối cùng đặt hai chiếc kệ nhỏ trong phòng khách, đặt một vài cuốn sách và thậm chí còn đặt tạp chí, báo lên bàn trà.