Chương 2

12h30" trưa tại gốc cây cổ thụ sau vườn trường:

_Hắn, cái tên xấc xược mà mày nói ý là đại thiếu gia nhà họ Vũ đấy, hắn nổi tiếng khắp trường ta tới trường khác mà mày không biết à? _ Nhỏ bạn dảng giải cho nó nghe

_Ờ, không biết. Hắn là ai tui quan tâm làm gì? _Nó nói dửng dưng như không nhưng thực ra là cũng sock 1 chút ế (hixxx, chỉ 1 chút thui ạ = =.)

_Hắn nổi tiếng không chỉ vậy đâu mà vì hắn học cực giỏi lại đẹp trai , nhà giàu là hội trưởng hội học sinh từ năm lớp 10 cơ.Đặc biệt hắn là đại ca của cả 1 băng nhóm chuyên gia đánh nhau ế...._Nhỏ bạn lại thao thao bất tuyệt

_Mày thích hắn à? _nó hỏi nhỏ bạn mà giọng vẫn tỉnh bơ làm cho con bạn té sỉu luôn

_Sao.... Mày hâm à? LÀm seo tao thích hắn được chứ _Nhỏ bạn nổi giận hét vào tai nó.

_Vậy chứ seo mày biết rõ lý lịch của người ta vậy?

_À ùm.... Thì...._Nhỏ bạn ấp úng

_Nói lẹ đi mày _Nó dục

_Cái con này, bình tĩnh thì người ta mới nói đc chứ _NHỏ bạn nó mặt đỏ ửng

_chậc _ Nó tặc lưỡi

_Thì vì hắn là bạn thân của anh Việt chứ sao _ Nhỏ bạn nói lý nhí nhưng cũng đủ để cho nó nghe thấy

_Việt ? _Nó sựng lại khi nghe thấy cái tên ấy, ánh mắt thoáng buồn

_Ừ! Hoàng Anh Việt ý, anh ý ngồi trên mày đó _ Nhỏ bạn thỏ thẻ

_Chậc, ra tiểu thư nhà ta thích loại người đó à? _ Nó liếc nhìn nhỏ bạn cười

_Ùm thì.....nhưng chỉ tao thích thui chứ tao không hy vọng đâu vì anh Việt lạnh lùng lắm...._Nhỏ bạn mặt buồn thiu

_Hehe, cố lên tao ủng hộ mày mà _ Nó vỗ vai nhỏ bạn khích lệ

_Um, sẽ cố _Nhỏ bạn mỉm cười

Quay lại trỗ hắn và 2 thằng bạn đang ở trên lớp nói chuyện (hehe đừng ngạc nhiên khi 3 người này k bị mấy đứa con gái bao vây nhá vì hắn vốn nóng tính lắm, Việt thì lạnh lùng, Hưng thì tên này đặc biệt ghét gái xấu nên mí nhỏ dù xinh cũng k giám vào k là bị hắn quạt ngày :P)

_Này Nam, mày bảo nhóc ngồi cạnh mày cầm máy hả?_Việt hỏi nó

_Uh, chứ ai nữa. Không ngờ học cùng lớp _ Hắn nói

_Mày bảo nó là boy mà, đúng không _ Việt lại hỏi

_Ùa, trả boy thì mày nghĩ là girl à?Ăn nói ngổ ngáo mà dám kêu tao ăn nói xấc xược _Hắn giân run lên

_Hả, mày đùa hả Nam, mày bảo con nhóc đó mà là boy à? _Têm Hưng trố mắt nhìn thằng bạn

_Sao? _Hắn ngạc nhiên

_Sao gì mà sao? Đại thiếu gia thay bồ như thay áo mà không nhận ra nhóc mà mày nói là girl à? _ Việt lắc đầu nhìn hắn

_HẢ? Mày giỡn tao à? _ Hắn nhìn thằng bạn ra vẻ không tin

_Trời, đại thiếu gia ời. Nó là girl 100% đó, ăn mặc thì giống boy thui.Mắt mày có vấn đề không đó _Hưng vỗ vai thằng bạn

_Sặc _Hắn sock toàn tập

Việt nhìn tên bạn đang cứng đơ người ra vì sock khẽ mỉm cười rồi nghĩ tới nó anh lại thoáng buồn và khuôn mặt lại trở về lạnh lùng như mọi ngày, có khi còn hơn .....

Rồi 1 lúc sau nó và nhỏ bạn thân đi vào lớp và có 1 tên cứ nhìn theo nó với ánh mắt soi mói mà nó không hay (He, chắc ai cũng bít là ai rùi ế, hắn vẫn chưa tin nó là girl đâu )

_Này, Ly Ly* muốn tui đổi trỗ cho không? _ Nó quay xuống hỏi nhỏ bạn cùng với 1 cái nháy mắt.

(*Ly Ly là tên của nhỏ bạn thân nó, Họ tên đầy đủ là Quách Ly Ly , tiểu thư chính hiệu nhà họ Quách nổi tiếng trong giới các chính trị gia )

_Thui, hâm à?Tao ngại lắm , mà đổi trỗ tự do cô giáo trả mắng cho ế chứ _ Nhỏ bạn của nó trối đây đẩy nhưng mắt vẫn không rời tên con trai đang ngồi trên nó

_Sặc, lại con ngại nữa? chẳng phải nãy quyết tâm giữ lắm cơ mà? Không hối hận chứ tiểu thư? _ Nó khều tay nhỏ bạn (Kích nhỏ đó ạ =.=)

_Thoai, xin mày đó đừng chọc tao nữa _Nhỏ bạn đỏ mặt

_Nè, trả điện thoại đây _ Hắn quay sang nó lại tiếp tục cái liên khúc đòi điện thoại đó

_Không, đồ xấc xược _ Nó nói giọng lại trở về trạng thái lạnh lùng như trước

_Này, cô có biết tôi là ai không mà dám gọi tôi thế hả cái đồ....đồ lùn kia _ Hắn tức giận (hehe, đại thiếu gia mà bị gọi là đồ xấc xược seo được à )

_Ờ biết, là đồ XẤC XƯỢC _ Nó lườm hắn (nó ghét nhất là ai gọi nó là lùn à )

_Thui, Việt ơi cô giáo vào kìa _ Nhỏ bạn ngăn nó lại trước khi có chiến tranh lại sẩy ra

_Xì,.... _ Nó quay đi

Và giờ học bắt đầu trong cái lườm nguýt của cả hai đứa như thế .....

(Tác giả nói thêm về tên của nó: Ly ly và sau này sẽ còn nhiều người nữa gọi nó là Việt vì đấy là tên cún cơm người thân của nó gọi nó đấy nhưng chỉ có ai thân thiết với nó mới đc gọi thôi người khác phải kêu nó bằng Việt Anh)

_Ê Việt, mang mượn điện thoại nghe nhạc phát_ hăn gọi tên bạn (hehe, không nó đâu mà là Anh Việt tên bạn thân hắn cơ, còn nó là Việt Anh à, chứ hắn mà gọi nó tên Việt kiểu gì cũng bị nó cho ăn ****)

_Ờ, nè _Việt đưa cho nó cái Ipod màu trắng

_Ô! Vẫn chưa đòi được à? _Tên ngồi sau hắn hỏi (Tên này là Hưng , cũng là đại thiếu gia lun.Tên đầy đủ là Phạm Gia Hưng, tên này lăng nhăng lắm ạ, bạn thân hắn mà ><.)

_Mày hỏi nó đấy _ Hắn chỉ tay vào nó

_Mất chật tự quá _ Nó cau mày nhìn hắn tỏ vè khó chịu

_Sặc, mi nghĩ mi là ai mà nhắc ta?_ Hắn nhìn nó cười đểu

_Lớp trưởng _ Nó nhìn hắn

---

Hắn và tên bạn hắn trố mắt nhìn nó không tin.Nhưng khi tên Hưng dùng mĩ nam kế hỏi mí girl thì em nào cũng ngậm ngùi gật đầu cái "Rụp" à.Nhưng mấy tên này vẫn không tin vì muốn làm lớp trưởng, lớp phó ở K.W đâu phải đễ nếu không muốn nói là cực khó vì thành tích học phải đạt từ pro trở lên à.....

_Việt không phải chỉ thi đỗ vào trường mình đâu mà Việt còn đạt hoạc bổng toàn phần của trường , được miễn học phí 2 năm nay rồi _ Ly giải thích cho 2 tên mặt đang đần ra

_hả? thật k? _Hưng hỏi, tên này càng không tin vì đạt học bổng toàn phần càng khó hơn ý chứ, đâu phải ai cũng đc đâu ....

Nhưng rồi hắn và tên bạn hắn đành phải im lặng thán phục nó khi cô giáo gọi nó lên bảng

_Lớp trưởng Việt Anh đây rồi? Lên bảng làm bài này cho tôi

_Dạ _ Nó bước lên

_Việt không phải là con nhà giàu như mấy người đâu, vì papa Việt bắt vào trường này đấy , mà tính Việt thì không thích nhờ vả ai nên cô ấy tự học và đạt học bổng toàn phần ế _Ly nói thêm khi nó bước lên bảng

_Ồ! Không ngờ nhỏ đó giỏi vậy _Hưng trầm trồ

_Không tin thì nhìn xem _ Ly hất mặt ý chỉ 2 người đó nhìn lên bảng

Nó bước lên bảng, nhìn lướt qua mấy con số rồi bắt đầu bắt tay vào bài làm và 15" sau nó bước xuống và đi về trỗ sau khi viết lời giải kín cả cái bảng cùng với cái gật đầu hài lòng của cô giáo khi xem lời giải của nó.Bấy giờ thì hắn mới tin thật rằng nó giỏi chẳng kém gì hắn (Chậc, tên này khinh thường nó quá....Nhưng cũng phỉa thôi vì bài giải ế ngoài nó hiểu, cô giáo hiểu, hắn hiểu, Việt hiểu, Hưng hiểu, nhỏ Ly cũng hiểu thì có ai hiểu gì đâu cứ ơ ra à = =)

THÔNG BÁO: Thầy hiệu trưởng mời em Vũ Anh Nam_Hội trưởng hội học sinh, em Hoàng Anh Việt _ Hội phó hội học sinh, em Phạm Gia Hưng thủ quỹ của hội học sinh lên phòng gặp thầy hiệu trưởng ngay _ Cái loa phát thanh thông báo

Cả lớp xôn xao nhìn về phía 3 tên đó còn 3 người thì đứng dậy đi ra khỏi lớp mang theo những ánh mắt hình trái tim của các nàng tiểu thư, trừ nó (he,làm lớp trưởng 1 lớp thành tích phải đỉnh như thế nào thì mọi người cũng hiểu muốn làm ở trong hội học sinh thì phải toàn diện như thế nào à =~=)

_Xì! Gọi béng ban chấp hành hội học sinh có phải nuột không còn dài dòng_ Nó lầm bầm

_Trời, đừn bắt vẻ người ta vậy chứ mày _ Nhỏ bạn cười nó

_Hừ, trả ế...Mà thoai, mấy tên ế đi tui cũng thấy dễ thở hơn à, hehe _ Nó nói rồi hít 1 hơi dài đầy thoải mái

RENG..........RENG............RENG...........

Tiếng chuông cất lên báo hiệu giờ học đã kết thúc. Nó mau chóng thu dọn sách vở nhét vào chiếc cặp màu đen in hình manga death note của mình chuẩn bị phắn thì tiếng nhỏ bạn nó gọi lại:

_Việt ! Đi đâu zị?

_Làm thêm _ Nó trả lời gọn lỏn

_Mưa kìa, tui cho bạn đi nhờ xe tới trỗ làm ha _ Ly chỉ ra ngoài

_ Khỏi, tui tự di được ma, tui có xe _ Nó từ trối (Đã bảo nó không thích nhờ vả ai cái gì mà)

_Nhưng mà...........

_ Yên tâm, tui không sao đâu _ Nó ngắt lời nhỏ bạn và chạy biến đi lun không kịp cho nhỏ bạn nói thêm lời nào

Nó cưỡi con xe địa hình màu đen lao nhanh trên đường phố Hà Nội tấp nập toàn xe cộ và lạnh lẽo cùng với hạt mưa lạnh buốt đang quất da thịt nó của mùa đông.

Nó dừng xe lại tại 1 khách sạn 6sao to ụ, vứt chiếc xe cho ông bảo vệ nhanh chóng chạy vào trong và thay đồng phục và bắt tay vào công việc của mình.

Dù nó có khoác trên mình cái áo đồng phục ấy đi nữa thì cái áo mỏng manh đấy cũng không thể làm ấm nó thêm chút nào trong khi từ tóc tới chân nó ướt sạch sành sanh.Nó khẽ hà những hơi ấm yếu ớt của mình vào đôi bàn tay đang lạnh buốt vừa đẩy chiếc xe đi dọn mấy phòng trong khách sạn và đã vô tình có 1 người nhìn thấy .....................

_Thư ký Kim, hãy bảo con nhỏ đằng kia mang cho tôi 1 tách cà phê nóng lên phòng tôi_ Hắn ra lệnh và chỉ vào nó

_Dạ, thưa vâng ạ _ Thư kí Kim kính cẩn nói

_À! Mang cho tôi 1 bộ đồ nữa _ Hắn nhắc rồi đi thẳng

_Tôi sẽ chuẩn bị ngay _ Thư kí Kim cúi đầu chào hắn

Hắn đi vào thang máy và đi thẳng lên tầng 50 _tầng cao nhất , tầng này nguyên là phòng làm việc dành cho tổng giám đốc_chính là hắn. Vừa đi hắn vừa thắc mắc: "Làm thế quái nào mà nhỏ "lùn" đó lại có thể làm việc trong khi người ướt sũng như chuột lột đó chứ?" và chỉ biết thở dài bất lực với nó

_Cô _ Thư kí Kim gọi nó

_Dạ _ Nó nhìn lên

_ Cô mang cái này lên phòng tổng giám đốc cho tôi _ Thư ký Kim đặt cái khay để tách cà phê vào tay nó

_Ơ nhưng............._Nó ngơ ngác

_Tôi nói thi làm đi, không cãi _ Thư kí Kim gắt

_Dạ , vâng ạ _Có 3 chân 4 cẳng chạy luôn (đừng ngạc nhiên khi nó không giám đốp trả à vì nó biết mình là nhân viên quèn đâu giám cãi cấp trên, bị đuổi việc như chơi)

CỐC......CỐC.....CỐC.........(Nó gõ cửa)

_Vào đi _Giọng nam trầm vang lên

_Dạ thưa, tôi mang cà phê của giám đốc lên ạ_ Nó nhẹ nhàng nói và đặt tách cà phê lên bàn hắn

Nó nhìn xuống, hắn nhìn lên và 2 con mắt chạm nhau và.....

_Cô _ Hắn nói ( đừng tin, tên này giả nai ế ạ ==.)

_Mi......_nó nói

_Đồ xấc xược _ Nó trở về giọng lạnh te (Tuy choáng nhưng nó tỏ vẻ lạnh lùng đó)

_Sặc. "lùn" cô lại muốn gây tự à? _ Hắn cạu

_Xì, ta không rảnh. Tổng giám đốc đây rùi ta? _ Nó ngó ngang ngó dọc